Chương 992
Lực công kích của Oán Linh đằng dù cho bán bộ Chí Tôn vương cũng chưa hắn gánh được, có tính uy hiếp rất mạnh, hơn nữa chỉ công kích linh hồn.
Nếu như tu vi linh hồn không đủ cao, ý chí không đủ kiên định rất có thể lập tức sẽ bị Oán Linh đằng đánh cho hồn diệt.
Cũng là vì sao, trước đó Oán Linh đằng vẫn luôn hốt hoảng chạy trốn, nhưng sau khi phat hien Tịch Thien Dạ chỉ la linh hồn đuổi theo đã không e sợ như lúc trước, ngược lại chủ động phát động công kích.
Từng vòng từng vòng sức mạnh oan hồn tà dị từ xúc tua của Oán Linh đằng rút ra đánh về phía phân hồn của Tịch Thiên Dạ, còn chưa rơi xuống mà đã có từng âm thanh của Lệ Quỷ gào thét, oan hồn tru lên đã chui vào linh hồn, khiến cho linh hồn của người run rẩy giống như bị xé rách.
Ánh mắt Tịch Thiên Dạ lãnh đạm, tu vi linh hồn đơn thuần của phân hồn đương nhiên không bằng Oán Linh đầng. Nhưng giờ phút này hắn cũng không hoảng loạn.
"Chúng Sinh Kim Mâu."
Một kim sắc cự nhan to lớn từ trước phan hồn của Tịch Thiên Dạ hiển hóa ra, trong kim sắc cự nhãn kia có hoa văn di chuyển màu sắc sặc sỡ, băng lãnh mà thần thánh.
Xúc tu của Oán Linh đẳng vừa mới chạm vào rìa vòng sáng của Chúng Sinh Kim Mâu thì như bị set đánh, một đoạn nhỏ xúc tu trong nháy mắt hóa thành tro bụi.
Oán Linh đằng rõ ràng rất kinh hãi, lập tức thu hồi xúc tu nhìn kim sắc cự nhãn kia, tản ra từng đợt chấn động kinh khủng, cũng không dám dừng lại mà điên cuồng xoay người chạy.
"Chạy đi đâu."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Oán Linh đằng kia có thể đi xuyên trong lòng đất, tìm biện pháp bắt được nó dường như rất khó.
Nhưng Tịch Thiên Dạ cũng là một đạo phân hồn, năng lực đi xuyên trong lòng đất cũng không kém, hầu như chăm chú đuổi theo sau lưng của Oán Linh đằng, khoảng cách giữa hai bên đang không ngừng rút ngắn.
Tịch Thiên Dạ nhếch miệng lên lộ ra một vệt ý cười, Oán Linh đằng trước mắt nếu như bị hắn thu được thì việc tu thành tám đạo phân hồn không khó lắm.
Oán Linh đằng chính là vật hiếm lạ giữa thiên địa, mặc dù không phải linh dược nhưng nếu đã xử lí nó thành linh dược thì cũng không khác gì với Chí Tôn dược loại linh hồn.
U quang chạy như bay, kim quang lấp lánh, cả hai một trước một sau, chỉ chốc lát sau đã đuổi theo ra hơn nghìn dặm.
Khoảng cách của phân hồn Tịch Thiên Dạ và Oán Linh đằng dường như đã chưa tới 30 trượng, nếu để cho hắn bước vào trong phạm vi mười trượng, Oán Linh đằng muốn chạy e là cũng không làm được.
Vù!
Oán Linh đằng nhìn như chỉ là một gốc thực vật, nhưng lại giống như là sinh linh, có thể không ngừng phát ra biến động tâm tình.
Thời khắc này Oán Linh đẳng rõ ràng khá bối rối, điên cuồng hướng một phía liều mạng trốn chạy.
25 trượng, hai mươi trượng, 15 trượng ..
Đang lúc phân hồn của Tịch Thiên Dạ sắp đuổi kịp Oán Linh đằng, trước mắt không gian bỗng nhiên mở rộng, một luồng ánh sáng chiếu xuống.
Tịch Thiên Dạ quét liếc chung quanh, thì ra bọn hắn đã xuyên qua bùn đất ra ngoài, xuất hiện trong một chỗ trống to lớn phía dưới.
"Thật dày đặc mẫu khí đại địa và huyết tinh khí."
Tịch Thiên Dạ mới vừa xuất hiện đã phát hiện giữa thiên địa tràn ngập năng lượng huyết tinh và mẫu khí đại địa vô cùng nồng đậm.
Phía dưới hắn có một hồ nước ngầm thật to, trong hồ nước ngầm chứa chất lỏng giống như là huyết dịch nồng đậm năng lượng huyết tinh chính là từ trong hồ nước huyết hồng kia tản ra.
"Không ngờ rằng nơi này lại có một hồ nước được Địa Mạch huyết tuyền và Huyết Sát âm tuyền hội tụ thành."
Trong đôi mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một tia kinh ngạc.
Oan Linh đang kia sau khi trong thấy hồ nước huyết sac liền không chút do dự xuyên vào bên trong hồ nước huyết sắc, hơn nữa tốc độ nhanh hơn gấp đôi so với trước, vù một tiếng, gần như trong chốc lát khoảng cách với hồ nước chưa tới mười trượng.
"Lại muốn tự hủy."
Con ngưoi Tịch Thiên Dạ co rụt lại, Oan Linh đang kia ro rang biết được bản thân căn bản trốn không thoát, cho nên dứt khoát dùng cách tự hủy để thoát khỏi theo dõi của Tịch Thiên Dạ.
Trong hồ nước huyết sắc kia ẩn chứa địa âm tà hỏa vô cùng đáng sợ, Oán Linh đằng vốn chính là thực vật nếu như cố ý không chống cự, trong nháy mắt có thể bị địa âm tà hỏa đốt thành tro bụi.
Tịch Thiên Dạ sao có thể để cho Oan Linh đang toại nguyện, nếu như Oán Linh đằng tự hủy thành công, như vậy hành động lần này xem như thất bại trong gang tấc.
Một đoàn u hỏa từ phân hồn của Tịch Thiên Dạ bùng cháy lên, đoàn hỏa diễm kia rõ ràng có hiệu quả cháy hồn thể, trong khoảnh khắc phân hồn của Tịch Thiên Dạ đã bị cháy một phần năm.
Nhưng mặc dù hồn thể tổn thất một phần năm, nhưng hồn lực phát ra lại có thể gấp ba so với trước đó.
Vù!
Một tiếng phá không nhẹ vang lên, phân hồn của Tịch Thiên Dạ giống như nháy mắt di chuyển vượt qua hư không, trước một khắc đầu Oán Linh đằng nhập vào hồ nước mà chặn nó lại.
Oán Linh đằng không ngừng vặn vẹo, bị Tịch Thiên Dạ nắm trong lòng bàn tay vẫn phát ra từng đợt tiếng rít quỷ dị.
Đầu ngón tay của Tịch Thiên Dạ trong hư không vẽ ra hàng loạt phù văn huyền diệu chui vào trong cơ thể Oán Linh đằng hoàn toàn phong ấn nó.
'Bị ta để mắt tới cũng muốn thoát thân sao."
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt cười nói, nhưng dường như hắn không phải đang nói chuyện với Oán Linh đằng, mà là ánh mắt nhìn về phía sâu trong hư không, giống như có ám chỉ gì khác.
Sau khi bắt được Oán Linh đằng, Tịch Thiên Dạ mới đưa ánh mắt nhìn xung quanh, nơi này hẳn là vẫn ở sâu dưới lòng đất, ở chỗ trống trong đại địa. Cái làm cho Tịch Thiên Dạ kinh ngạc thán phục nhất là hồ nước huyết sắc kia lại có thể do Địa Mạch huyết tuyền và Huyết Sát âm tuyền hội tụ mà thành.
Địa Mạch huyết tuyền, lúc trước trong Trường Thương học viện cũng có một tòa, ẩn chứa mẫu khí đại địa vô cùng tinh thuần, chính là kỳ vật tu sĩ nhất quyết tranh giành.
Hồ nước huyết sắc trước mắt, rõ ràng không biết lớn hơn bao nhiêu so với Địa Mạch huyết tuyền kia của học viện, chất lượng cũng cao hơn rất nhiều cấp độ.
Địa Mạch huyết tuyền trong học viện kia chỉ có thể nói là bán thành phẩm Địa Mạch huyết tuyền giả, mà Địa Mạch huyết tuyền trước mắt, được xưng là một Địa Mạch huyết tuyền chân chính.
Còn Huyết Sát âm tuyền lại có chút đặc biệt, không phải do tinh hoa đại địa ngưng tụ mà thành mà là do vô số âm hồn, oan hồn, tử hồn cường đại của tu sĩ ngưng tụ mà thành biển huyết dịch.
Huyết Sát âm tuyền xuất hiện không chỉ có liên quan đến địa lí địa hình, quan trọng nhất chính là có liên quan đến giết hại hàng loạt.
Cho nên nói, nơi này chắc chắn đã từng rất nhiều người chết, nói không chừng có quan hệ với thần chiến thời kỳ Thượng Cổ.
Tịch Thiên Dạ nhìn hồ nước giống như dung nham sôi trào cuồn cuộn, linh hồn chi thể của hắn cũng không dám chạm vào, nếu không trong khoảnh khắc có thể sẽ hòa tan hắn.
"Một Địa Mạch huyết tuyền chất lượng cao, mặc dù đã bị Huyết Sát âm tuyền làm ô nhiễm nhưng bất ngờ nhìn thấy cũng không tồi."
Tịch Thiên Dạ hài lòng nhẹ gật đầu, tổ lăng Yên Nhạc hoàng tộc thật không tầm thường
Chẳng những có Địa Mạch huyết tuyền chất lượng cao giấu ở lòng đất, hơn nữa lại có thể xuất hiện vật kia.
Nghĩ đến vật kia, trong lòng Tịch Thiên Dạ hơi động, mặc dù hắn suy đoán vật kia không có cách nào rời đi dễ dàng nhưng nếu cố ý ẩn núptrong khu vực có chút đặc biệt này, hắn muốn phát hiện cũng rất khó khăn.
Nghĩ đến đây, Tịch Thiên Dạ cũng không lưu lại, sau khi đánh dấu ở vùng đất trống trong lòng đất liền hóa thành một đoàn lưu quang biến mất tại chỗ.
Sau khi thời gian trôi qua một lát, phân hồn của Tịch Thiên Dạ xuất hiện ở vùng trời của sơn lâm, tụ hợp lại với bản tôn, lóe lên biến mất trong thân thể.
"Ngươi vừa mới phát hiện cái gì?"
Hải U Hoàng tò mò hỏi.
Phân hồn của Tịch Thiên Dạ vừa mới rời đi, đương nhiên không gạt được hắn, hơn nữa lúc trở về, khí tức của đạo phân hồn kia đã thấp đi, rõ ràng gặp cái gì.
"Ngươi tự mình xem?"
Tịch Thiên Dạ siết Oán Linh đằng trong tay thản nhiên nói.
"Oán Linh đằng!"
Trong thanh âm của Hải U Hoàng đầy ngạc nhiên và bất ngờ, đã từng làm Minh Tiên nên hắn đương nhiên biết Oán Linh đẳng.
Hơn nữa rất rõ ràng, sự xuất hiện của Oán Linh đằng có liên quan đến loại sinh vật khác.
"Chẳng lẽ ... Trong không gian này ... Có Vạn Hồn linh thụ?"
Hải U Hoàng cũng có chút khó tin, Vạn Hồn linh thụ kia chính là vật kỳ bảo chân chính, tiên nhân nào gặp cũng đều muốn chiếm lấy.
Hắn đã từng gặp một vị Minh Tiên có một gốc Vạn Hồn linh thụ vun trồng đến cấp độ tiên thụ, có thể khống chế ngàn vạn Tiên Linh.
Vị Minh Tiên kia tu vi không cao, chỉ là tu vi Thiên Tiên bình thường nhất, nhưng Chân Tiên gặp hắn cũng đều kiêng kị vạn phần, thường nhượng bộ lui binh.
"Không sai, ta đã mơ hồ khóa chặt vị trí gốc Vạn Hồn linh thụ kia lại rồi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Oán Linh đang và Vạn Hồn linh thụ tất nhiên có quan hệ.
Oán Linh đằng tương tự như ký sinh trùng trên Vạn Hồn linh thụ, hơn nữa chỉ sinh sản trên Vạn Hồn linh thụ.
Cho nên nói có sự tồn tại của Oán Linh đằng, tất nhiên sẽ có sự tồn tại của Vạn Hồn linh thụ.
Oán Linh đằng trước đó có ý đồ tự hủy, mục đích chính là phòng ngừa Tịch Thiên Dạ mượn khí tức của Oán Linh đang tìm ra Vạn Hồn linh thụ.
"Tịch Thiên Dạ, nếu như ngươi có thể bắt được gốc Vạn Hồn linh thụ kia, và thuần phục thành công sẽ kiếm lợi lớn."
Hải U Hoàng đầy hâm mộ nói.
Lúc trước nếu như hắn có được một gốc Vạn Hồn linh thụ cũng không đến mức sẽ rơi vào kết cục thê thảm như thế.
Vạn Hồn linh thụ tương đối hiếm thấy, chớ nói trong Thái Hoang giới, dù cho trong những tu tiên giới cỡ lớn kia đều cũng rất hiếm thấy.
Hải U Hoàng lúc trước là một vị tiên nhân nhưng muốn có được một gốc Vạn Hồn linh thụ cũng rất khó.
Hắn cũng không ngờ rằng, lúc trước trong tổ giới Tinh Linh tộc bị hắn tự tay phá hủy sẽ sinh ra Vạn Hồn linh thụ.
"Nhưng ... Vạn Hồn linh thụ không dễ dàng bắt, dù cho chỉ là mầm non cũng tương đối khó ứng phó, trình độ linh hồn của ngươi mặc dù rất mạnh, nhưng muốn tóm lấy Vạn Hồn linh thụ, vẫn có chút không đủ."
Hải U Hoàng nói.
Vạn Hồn linh thụ là vật cực kỳ trân quý trong thiên địa, rõ rang có thể nhìn mà không thể cầu, đương nhiên không dễ dàng như vậy mà về tay.
Với tu vi linh hồn của Tịch Thiên Dạ hiện tại, nếu như thật đi tìm Vạn Hồn linh thụ rất có thể sẽ bị Vạn Hồn linh thụ khiến cho hồn phi phách tán.
"Không sao, hiện tại không đi tìm nó, chờ tu vi linh hồn của ta tiến thêm một bước chắc chắn không thành vấn đề."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Quỷ đằng!"
Tô Càn Bính nghe vậy trong mắt có vẻ bất ngờ, nhưng rất nhanh hắn liền cười lên ha hả.
"Gốc quỷ đằng kia đã có mấy vạn năm lịch sử trong tổ lăng của chúng ta, thực hư về gốc Chí Tôn dược trưởng thành. Nha đầu Tô Hàm Hương kia, có lẽ nghe nói một chút tin tức liên quan tới quỷ đằng nhưng chỉ là một góc của băng sơn mỏng manh mà thôi ... Nàng làm sao biết được, gốc quỷ đằng kia căn bản không thể đụng vào, chính là vật đại hung ... Ha ha ... Tốt tốt tốt, tốt nhất lật đám người kia ngã nhào.”
Tô Càn Bính hưng phấn nói.