Chương 975
Nguyên Long Huyền Linh Quy phát hiện Hổ Tam Âm đi theo đằng sau mình lập tức hoang sợ, một ngum đột nhiên cắn lên trên thi thể Quỷ ngư, hận không thể nuốt hết Quỷ ngư vào trong bụng.
Khoảng cách ngàn dặm nói ngắn không ngắn nhưng nói dài cũng không dài.
Chờ tới khi Hổ Tam Âm đi lên trên đảo, Nguyên Long Huyền Linh Quy đã nuốt toàn bộ thi thể của Quỷ ngư vào bụng.
Phương thức hoang thú thôn phệ tinh khí khác biệt so với Tịch Thiên Dạ. Chúng có thể trực tiếp nuốt thi thể hoang thú vào, làm như vậy có thể hấp thu triệt để hơn.
"A a ... ô quy đáng chết, bản tọa giết chết ngươi."
Sau khi Hổ Tam Âm phát hiện Nguyên Long Huyền Linh Quy đã thôn phệ sạch sẽ thi thể Quỷ ngư, hắn tức giận tới mức giơ chân nắm tay, hận không thể nhào tới xé nát Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Đồ tốt như thế mà con rùa này độc hưởng, không phân chút nào cho hắn.
Quá đáng, thật quá đáng.
Đến cùng có để lão đại hắn vào mắt hay không.
Nguyên Long Huyền Linh Quy đắc ý căn bản không để ý tới Hổ Tam Âm đang thẹn quá hóa giận, tìm một chỗ luyện hóa Quỷ ngư.
Thôn phe hoang thu Thanh Thiên vương khổng lồ như vậy tất nhiên muốn thử một lần trùng kích đạo Minh hoàng thi văn thứ mười hai.
"Chủ nhân, vì sao ngươi lại làm như thế, ta cũng là chiến sủng của ngươi a!"
Hổ Tam Âm ánh mắt tràn đầy ủy khuất tội nghiệp nhìn qua Tịch Thiên Dạ, vì đạt được mục đích đã dùng tới thủ đoạn không biết xấu hổ.
Truyền tin cho Nguyên Long Huyền Linh Quy mà không truyền tin cho hắn, trên đời sao lại có chủ nhân bất công như này chứ.
"Hắn thích hợp hơn so với ngươi."
Tịch Thiên Dạ liếc mắt lườm Hổ Tam Âm, thản nhiên nói.
Hổ Tam Âm vừa mới đột phá mười một đạo Minh Hoàng thi văn, căn cơ còn chưa vững chắc. Cho dù hắn thôn phệ thi thể còn lại của Quỷ ngư cũng không có khả năng lần nữa đột phá đến đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai.
Mà Nguyên Long Huyền Linh Quy lại khác, hắn chỉ kém một bước cuối cùng là có thể đột phá đạo Minh hoàng thi văn thứ mười hai.
Nếu như đột phá thành công sẽ phát sinh thay đổi về chất.
Đổi lại bất kì người nào khác cung se đua tài nguyên cho Nguyen Long Huyền Linh Quy mà không phải Hổ Tam Âm.
Trong lòng Hổ Tam Âm tràn đầy tức giận cùng ủy khuất, nội tình con ô quy ngu ngốc kia không phải chỉ tốt hơn hắn một chút thôi sao.
Nếu hắn có thân thể nội tình hung hậu như vậy, căn bản không cần Tịch Thiên Dạ cung cấp tài nguyên cũng có thể tự mình tu luyện đến Thánh Thiên vương.
Tại sao thân thể của hắn chỉ là một đầu Kim Ti La Hoàng Điểu Đại Thánh cảnh, không có cách nào so sánh với Nguyên Long Huyền Linh Quy.
Trong long Hổ Tam Âm rất hâm mộ nhưng lại không thể làm gì, chỉ trách thân thể hắn quá kém, chỉ có thể đi từng bước một trên con đường tu luyện.
"Trở về."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Hắn không cho Hổ Tam Âm rời khỏi Xương Trạch thành mà nó lại dám tự tiện rời đi, lá gan thật sự rất lớn.
Hổ Tam Âm tran đầy ủy khuất nhưng lại không dám làm trái lời Tịch Thiên Dạ, chỉ có thể ủ rũ cụp cái đầu xuống bay về Xương Trạch thành
Ba ngày sau Nguyên Long Huyền Linh Quy đã hóa thành một cái quang kén to lớn, một cỗ khí tức vô cùng mạnh me từ bên trong quang kén không ngừng truyền ra. Toàn bộ sinh vật xung quanh trăm dặm đều hoảng sợ tránh né tứ tán, không dám tiếp tục dừng lại trên hòn đảo
"Khí tức cường thịnh như vậy chính là trong qua trình đột phá."
Tịch Thiên Dạ đứng trong một căn nhà gỗ nhỏ được lập nên tạm thời, nhìn u ám quang kén khổng lò ngoài cửa sổ hơi hơi gật gật đầu.
Nguyên Long Huyền Linh Quy không để cho hắn thất vọng, dùng tinh khí còn lại trong thi thế Quỷ ngư đột phá thành công đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai. Thời điểm chưa đột phá đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười hai Nguyên Long Huyền Linh Quy đã có thể chiến đấu cùng cao thủ Thánh Thiên vương.
Hiện tại nó đã đột phá Thánh Thiên vương, sức chiến đấu sợ là đã vượt qua U Quy song lão, có lẽ rất gần với nửa bước Chí Tôn vương rồi
...
Quốc đô của Nhân tộc bộ lạc liên bang quốc, dân chúng dinh hoạt bên trong quốc đô kỳ quái phát hiện không biết vì lí do gì mà bắt đầu từ nửa tháng trước, quốc đô náo nhiệt có thể so với thời kì nghị hội mười năm một lần của toàn tộc
Người có tin tức linh thông đã biết được quốc đô náo nhiệt như vậy thực ra có quan hệ cùng nghị hội. Thời gian ngắn ngủi một tháng đã tổ chức không dưới mười lần nghị hội, đại biểu của tất cả thế lực nhân tộc gần như đều đã đi tới quốc đô. Quy mô dù không thể so cùng nghị hội toàn tộc mười năm một lần nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Tấp nập tổ chức nghị hội như vậy rõ ràng hết sức không bình thường
Một ít dân chúng không biết được chân tướng sự việc nên khó tránh suy đoán lung tung, thậm chí đã đoán Xi Man tộc muốn chiến tranh tiến đánh nhân tộc.
Nghị hội đại điện nằm tại vị trí trung tâm nhất của quốc đô.
Đây chính là một trong những địa phương thần thánh trang nghiêm nhất của nhân tộc, đại biểu cho quyền lợi tối cao nhất của toàn nhân tộc.
Tất cả sự tình liên quan đến giang sơn xã tắc toàn nhân tộc hoặc là sinh tử tồn vong cuối cùng đều do nghị hội trong đại điện này quyết định.
Buổi trưa hôm nay đại điện vốn không có nhân khí lần nữa mở cửa, cách nghị hội lần trước chỉ năm ngày
Hơn ngàn tên nghị viên tề tụ một chỗ, bí mật nghị luận ầm ĩ.
"Đã thảo luận một tháng tại sao còn không có kết quả."
"Nhiều người đề nghị trừng phạt Tịch Thiên Dạ như vậy, theo lý thuyết phải được thông qua mới đúng, vì sao lại chậm chạp không có tin tức như vậy."
"Không biết được. Bất quá có tin tức truyền ra nói số phiếu bỏ không vượt quá bảy thành, chín thường vụ nghị viên đã có ba người không đồng ý cho nên mới chậm chạp không có quyết định."
"Sao lại phải lưỡng lự, chỉ là một kẻ ngoại lai mà thôi lại dám tàn sát nhiều cao thủ đỉnh tiêm của nhân tộc ta như vậy, ta nghi ngờ hắn có ác ý làm suy yếu nhân tộc. Hung đồ như thế còn không trừng phạt còn muốn trừng phạt ai nữa?"
'Phía trên nghĩ như thế nào chúng ta làm sao có thể biết được? số phiếu bỏ không cao hơn bảy thành sẽ cần ý kiến nghị trưởng mới có thể có quyết định sau cùng, một khi nghị trưởng đại nhân không mở miệng sẽ không ai có cách giải quyết nào khác."
Đủ loại thanh âm hỗn loạn tồn tại trong đại điện, nơi đây lần nữa trở thành sàn đấu võ mồm
Cuong vuc Nhan toc rat khong lo, the luc vo so, muon bay thanh the lực đeu thống nhất ý kiến là một việc tương đối khó khăn.
Dù sao giua nhung the luc nhan toc voi nhau da co tranh dau gay gat tham niên, chỉ cần không phải vấn đề mang tínhnguyên tắc gần như không có khả năng đứng cùng lập trường.
Huống chi những thế lực cách quá xa Thu Cách Nhã đại bình nguyên căn bản không có bất kỳ chỗ tốt nào, há sẽ vui lòng nhìn thế lực khác đi kiếm tiện nghi tại Thu Cách Nhã đại bình nguyên, tất nhiên là cực lực ngăn cản.
Kỳ thật trong lòng tất cả mọi người đều rõ ràng cái gọi là trừng phạt Tịch Thiên Dạ cùng Yên Nhạc hoàng bộ chỉ là măt ngoài mà thôi
Mục đích thực sự của những thế lực kia chính là muốn nhân cơ hội này nhúng tay vào Thu Cách Nhã đại bình nguyên
Đất đai Thu Cách Nhã đại bình nguyên phì nhiêu, tài nguyên phong phú, từ trước tới nay đều bị Yên Nhạc hoàng bộ chưởng khống trong tay, những người khác cho dù thèm chảy nước miếng cũng không có phần.
Nhung lần Yen Nhạc hoang bộ gap bien co lon chinh la co hoi tot ngan nam có một, những đại thế lực kia làm sao lại bỏ qua cơ hội này?khẳng định sẽ thừa cơ tạo thế, sau đó giống như một đám sói đói nhào tới
Sắc mặt Khang vương trầm trọng lạnh lùng nhìn những nghị viên khác đang tranh luận chẳng nói câu nào. Bởi vì hắn biết rõ tất cả vấn đề đều đặt trên lợi ích, cho dù hắn nói dễ nghe đi nữa cũng không có ý nghĩa. Sẽ không có người nào đồng tình cùng Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn.
Việc duy nhất hắn có thể làm là lén lút dẫn theo mấy hộ vệ trong đêm bí mật đột nhập vao liên bang quốc đô, tại thời điểm bỏ phiếu quang cho mình một tấm phiếu bác bỏ
Cũng may Yên Nhạc hoàng bộ vẫn là nghị viên thường vụ nghị hội như cũ, lời nói của nghị viên thường vụ có trọng lượng hơn so với những nghị viên khác, lại thêm Mộ Phong hoàng bộ cùng tây cát hoàng bộ cũng nguyện ý trợ giúp Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn, ba đại hoàng bộ cùng bác bỏ mới có thể khiến cho nghị hội một mực không thể thông qua
Bất quá trải qua hơn một tháng dây dưa, hắn rõ ràng phát giác được nghị hội đang có khuynh hướng ngiêng về một bên. Nghị viên đứng ra chỉ trích Tịch Thiên Dạ ngày càng nhiều.
Rõ ràng lúc này đã có rất nhiều nghị viên bị Trụ Sơn hoàng bộ dùng tài lực to lớn mua chuộc
Cảm giác không ổn trong long Khang vương càng ngày càng mãnh liệt
Kỳ thực hắn cũng không hiểu vì sao Trụ Sơn hoàng bộ lại đứng ra muốn trừng phạt Tịch Thiên Dạ.
Dù sao ai cũng rõ ràng trừng phạt Tịch Thiên Dạ chỉ là cái cớ bên ngoài, mục đích thực sự chính là những thế lực lớn nhân tộc này muốn nhân cơ hội quang minh chính đại nhúng chàm Thu Cách Nhã đại bình nguyên Khiến Trụ Sơn hoàng bộkhông thể nói được gì
Làm người thực sự khống chế Thu Cách Nhã đại bình nguyên, theo lý thuyết sẽ không muốn tình thế như vậy xuất hiện mới đúng.
Bởi vì tình huống như vậy không phải sẽ làm tổn hại lợi ích của Trụ Sơn hoàng bộ sao?
Lẽ ra Thu Cách Nhã đại bình nguyên sẽ thuộc về một nhà Trụ Sơn hoàng bộ độc đại. Những nếu nghị hội được thông qua rất có thể kết quả cuối cùng sẽ là Thu Cách Nhã đại bình nguyên bị tất cả thế lực chia cắt
Khang vương thực sự không hiểu được tại sao Trụ Sơn hoàng bộ lại làm vậy, không phải là chắp tay dâng lợi ích của mình cho người khác sao?
Những ngày này tin tức xấu tới liên tục, có thể thấy được những nghị viên khi trước có thái độ phản đối nhưng bây giờ lại đột nhiên chuyển biến, thay đổi trận doanh.
Trụ Sơn hoàng bộ vì chiến thắng không từ thủ đoạn nào, mua chuộc lợi ích không được liền dùng bạo lực
Bên trong quốc đô có vài nghị viên không hiểu vì sao lại xuất hiện thích khách ám sát, vô cớ bỏ mình
Khang vương tin tưởng nếu như hắn không phải một mực trốn trong dịch trạm mà nghị hội an bài thì giờ này hắn đã bị ám sát bỏ mình
Hoa cỏ trong sân tựa hồ cảm nhận được ánh trăng lãnh ý, nhẹ nhàng lắc lư trong gió dường như đang run lẩy bẩy vì lạnh
Bỗng nhiên từ trong căn nha gỗ nhỏ của Tịch Thiên Dạ sáng lên một đoàn ánh sáng xanh thẳm
Ban đầu đoàn ảnh sáng kia chỉ nhỏ như đom đóm, nhưng càng ngày ánh sáng này càng khuếch đại to bằng nắm tay, cái đầu, phòng ốc .... Cuối cùng biến thành một vầng hào quang xanh thẩm vô tận thông thiên triệt địa, bao trùm toàn bộ hòn đảo rồi đến Mạc Lận hà roiif tiếp tục lan ra ngoài ngàn dặm
Phảng phất giống như có một vùng biển mênh mông vô tận ngả xuống, toàn bộ thiên địa cuồn cuộn thanh âm biển động.