Diêm Ma Ám Thiên Ấn chính là trấn tộc chí bảo tối cường trong truyền thuyết của Ngô thị nhất tộc, đã từng trợ giúp Ngô thị nhất tộc vượt qua thời kỳ hắc ám gian nan.
Ai cũng không ngờ rằng, Ngô thị nhất tộc lần này đến chinh phạt Xương Trạch thành lại mang theo Diên Ma Ám Thiên Ấn ra ngoài.
"Xem ra Ngô thị chuẩn bị đầy đủ, lần này tới Xương Trạch thành đã vào thình thế bắt buộc. Bằng không, sẽ không quả quyết mang Diêm Ma Ám Thiên Ấn ra."
Tầm mắt Giang Thượng Lâm ngưng trọng, bên trong đôi mắt lần đầu xuất hiện tâm tình khẩn trương.
Dù sao danh tiếng của Diêm Ma Ám Thiên Ấn thực sự quá lớn, với hắn mà nói cũng chỉ là truyền thuyết. Trấn tộc chi bảo vô thượng giống loại này bình thường đều tọa trấn bên trong tộc, trấn áp một phương đại tộc khí vận, không thể tùy tiện mang ra ngoài.
Phía trên, Diêm Ma Ám Thiên Ấn bài danh thứ tám mươi bốn. Nhìn bài danh như không cao, nhưng kỳ thực lại tương đối cao.
Bởi vì không phải chí bảo bảng của Nhân tộc, mà la bao gồm danh sách hết thảy chí bảo trên thế giới, bởi vậy rõ ràng phân lượng.
"Ha ha, Diêm Ma Ám Thiên Ấn bài danh thứ tám mươi bốn trên. Diệu! Thật là khéo. Để xem Tịch Thiên Dạ lúc này sẽ chết như thế nào."
Thạch Nguyên Hiên cười ha ha, trong mắt tràn đầy thoãi mái, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Nếu Ngô thị đem Diêm Ma Ám Thiên Ấn ra ngoài, như vậy trận chiến này liền khong có gì khó tin.
Điền thị nhất tộc La Thương kiếm rất mạnh?
Nhưng trên lại bài danh hơn bảy trăm, bởi vậy Diêm Ma Ám Thiên Ấn lại mạnh cỡ nào.
U Quỷ song lão mang theo Diêm Ma Ám Thiên Ấn, bên trong cả Nhân tộc ngoại trừ những nhân vật chân chính chí tôn bí ẩn, ai lại có thể cản?
"Diệu quá thay, lần này đánh hạ Xương Trạch thành chắc chắn là một công lớn."
Đốc Anh hoàng tử vỗ tay cười to, từ đầu đến cuối đều khí định thần nhàn, mảy may không hoảng sợ.
Trong mắt Giang Hoài Nguyệt đầy lo lắng, trước mặt lực lượng một phương đại tộc liệu Tịch Thiên Dạ thật sự có thể ngăn được sao?
Dù cho có lòng tin với Tịch Thiên Dạ, nhưng giờ phút này trong lòng cũng có chút bất an.
…..
Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt nhìn Diêm Ma Ám Thiên Ấn đột nhiên hạ xuống trên trời cao, trong đôi mắt xuất hiện mấy phần trịnh trọng.
Vô tận U Minh Địa Ngục khí bao phủ thiên khung, gạt bỏ hết thiên địa nguyên khí cùng thế giới pháp tắc trăm dặm xung quanh.
Nếu là Thánh Thiên Vương cường giả đứng tại vị trí Tịch Thiên Dạ, sợ là Thánh Thiên Vương quy tắc hay lĩnh vực đều không thể ngưng tụ ra.
Diêm Ma Ám Thiên Ấn liền như một tòa thượng cổ ma sơn rơi từ trên trời xuống, càng lúc càng lớn trong mắt Tịch Thiên Dạ…… Cuối cùng cũng tràn ngập troàn bộ thế giới, bao trùm cả thiên địa.
Bên trong Xương Trạch thành không ngừng vang lên tiếng kinh hô, bởi vì tất cả mọi người phát hiện, thiên địa hắc ám buông xuống liền không nhìn thấy bất kỳ vật gì, chỉ thấy một tôn cổ ấn trên trời đánh xuống, tựa hồ là thế giới duy nhất.
Dị tượng như thế khiến người khác hoảng hốt giống như tận thế buông xuống, có ảo giác như san toàn bộ Xương Trạch thành thành bình địa, đập chết toàn bộ sinh linh trong thành trì.
Tịch Thiên Dạ thở sâu vận chuyển lực lượng tới cục hạn,
cùng Minh hoàng luyện thi thuật đồng thời thôi động hóa thành sức mạnh vô cùng vô tận nhấp nhô trên người hắn.
Hải Lam cự chùy trong tay hắn phóng xuất ra quầng sáng chiếu rọi thiên địa, dù cho hắc ám mà U Minh Địa Ngục khí chế tạo ra cũng không thể ngăn trở.
Rống!
Một tôn ngưu ma hư ảnh cao mười vạn trượng xuất hiện sau lưng Tịch Thiên Dạ, hắn tựa hồ đứng phía trên Tinh Hải, đạp toàn bộ tinh không dưới lòng bàn chân.
Chỉ thấy ngưu ma hư ảnh ngửa mặt lên trời rống to sau đó vung ra một chuỳ.
Hải Lam cự chùy trong tay Tịch Thiên Dạ cũng đánh ra, trong chốc lát đã như muốn chia năm xẻ bảy thiên địa, tốc độ siêu việt cực hạn trong nháy mắt, hung hăng đánh về phía Diêm Ma Ám Thiên Ấn.
Ầm ầm!
Thiên địa tựa hồ trong hai cự chiến, nhưng cũng tựa hồ như không cảm giác được.
Bời vì khu vực khi giao chiến kia đã hoàn toàn hủy diệt, không gian hóa thành hư vô.
Bên trong loại hoàn cảnh hư vô này, dù cho kịch liệt cũng không cách nào truyền đạt đến không gian trong thế giới bình thường.
Bằng không chiến đấu cùng va chạm đáng sợ như vậy, sợ là toàn bộ Xương Trạch thành đều đã bị phá hủy.
"Thật đáng sợ, đơn giản như cuộc chiến thần ma trong truyền thuyết."
Giang Hoài Nguyệt cực kỳ chấn động nói.
Từ trước đến nay nàng chưa từng gặp qua chiến đấu rợn người như vậy, thế mà lại đánh đến một mảng không gian lớn đều hóa thành hư vô.
Chu Bách Hà nghe vậy lắc đầu cười nhạt một tiếng, cái gì mà cuộc chiến thần ma, thần ma trong truyền thuyết không chỉ như vậy, đó chính là chân chính có thể hủy diệt thế giới.
Tỷ như Tinh Linh tộc tổ giới là bị thần ma xé nát. Chân Mộc linh thổ hiện tại chỉ là một khối bụi trần mà Tinh Linh tộc tổ giới để lại.
Cũng vì chỉ là một khối không gian mãnh vỡ nên thế giới pháp tắc thiếu sót nghiêm trọng cùng không hoàn thiện, cho nên dễ dàng có thể đánh không gian yên diệt. Nếu là bên trên Mộ Thương đại lục bọn hắn, cấp độ lực lượng như thế sợ là một chút vết nứt không gian đều không có.
Đương nhiên chiến đấu trên bầu trời vẫn tương đương đáng sợ, đơn giản có thể so với hai tôn đế giả giao chiến.
Lực lượng đơn thuần đã không khác so với đế giả hạ vị cảnh.
Yên diệt trong hư không, Tịch Thiên Dạ cùng Diêm Ma Ám Thiên Ấn giao chiến hơn vài chục hiệp mà vẻn vẹn chỉ phát sinh trong nháy mắt.
Cao thủ so chiêu, trong chốc lát liền có thể điểm ra sinh tử.
Trên thân thể Tịch Thiên Dạ xuất hiện hàng loạt vết rách, từng tia máu tràn ra trên thân thể hắn nhộm đỏ áo bào.
Sức mạnh Diêm Ma Ám Thiên Ấn bùng lên quá mạnh, mỗi một lần va chạm hắn đều bị trấn áp xuống, vô phương địch nổi.
Đương nhiên, hắn mặc dù rơi vào hạ phong nhưng cũng không hoàn toàn bại, vẫn thúc giục lực lượng khổng lồ va chạm cùng Diêm Ma Ám Thiên Ấn như một tòa núi lửa bộc phát không ngừng phun trào, cái cũng không thể áp chế.
Ngưu Ma Hồn Thiên Chùy vốn là lực lượng hình pháp, nếu suy diễn lực lượng đến cực hạn thì nhất kích có khả năng phá diệt Tinh Hải.
Tịch Thiên Dạ tóc tai bù xù, máu nhuộm vạt áo, lại đánh càng hăng, hơn nữa tương đương thõa mái.
Đã thật lâu rồi không gặp được một kích triệt để trấn áp hắn.
Chiến đấu cùng lực lượng cường đại như thế mới có thể máu nóng sôi trào, mới có thể phát huy tất cả lực lượng một cách tinh tế.
Trên không trung, U lão nằm mơ cũng không ngờ tới thi triển ra Diêm Ma Ám Thiên Ấn mà vẫn không thể nhất kích triệt để trấn áp Tịch Thiên Dạ. Mặc dù trước mắt là hắn chiếm thượng phong, nhưng nếu vẫn không thể hạ gục Tịch Thiên Dạ, người bại trận sau cùng rất có thể là hắn.
Bởi vì thi triển Diêm Ma Ám Thiên Ấn công kích nên cực kì tiêu hao lực lượng, U lão dù cho nguyên khí vô cùng thâm hậu cũng không thể tiếp tục quá lâu.
Hơn nữa lực lượng cùng lực lượng va chạm sẽ có lực lượng cắn trả truyền lại cho người thi pháp.
Mỗi một lần Tịch Thiên Dạ cùng Diêm Ma Ám Thiên Ấn va chạm, U lão là người thi pháp cũng sẽ nhận cách không chấn kích, mấy lần thì hắn có thể chịu được, nhưng mấy chục cái….. Thậm chí chấn kích mãnh liệt trên trăm lần, dù cho U lão cũng có chút không chịu nổi.
"Hắn làm sao có thể ngăn trở Diêm Ma Ám Thiên Ấn lâu như thế."
Sắc mặt Tộc chủ Ngô thị nhất tộc rung động nói, là chân chính Thánh Vương cảnh cường giả nên hắn tương đối rõ ràng Diêm Ma Ám Thiên Ấn, nếu do U lão tu vi thâm hậu nhất thi triển ra sợ là vẻn vẹn nhất kích liền có thể khiến hắn trọng thương, nhất kích liền có thể triệt để gạt bỏ hắn.
Nhưng Tịch Thiên Dạ này….cứng rắn chống đỡ Diêm Ma Ám Thiên Ấn, không chỉ liên tục ngăn cản trên trăm kích, mà hơn nữa còn không chết.
Thật sự quá mạnh đi.
Tầm mắt Điền Quy Nguyên cũng là run sợ nhìn chiến đấu bên trong không gian hư vô. Hắn có chút vui mừng là Tịch Thiên Dạ lúc nãy không thi triển ra lực lượng cỡ này, bằng không giờ phút này hắn chưa hẳn có thể bò dậy, thậm chí có thể đã bị đánh giết.
Rõ ràng với tâm lý Tịch Thiên Dạ, Điền Quy Nguyên căn bản cũng không có tư cách khiến hắn thi triển ra lực lượng cỡ này.
"Đó là chùy pháp gì chứ, quá mức kinh hãi lòng người."
Thân Đồ Viên kiệt cũng là nóng bỏng, loại vô thượng Thiên Vương pháp kia nếu bị hắn học, chẳng phải là dựa vào tu vi bán bộ Thánh Thiên Vương liền có thể đối đầu, thậm chí hạ gục chân chính Thánh Thiên Vương.
Trên trăm chiêu, vẻn vẹn chỉ trong chốc lát.
Phốc phốc!
U lão cuối cùng gánh không được, đột nhiên ho ra đầy máu, thân thể lung lay sắp đổ.
Rõ ràng chiếm thượng phong từ đầu đến cuối là hắn, nhưng sau cùng không kiên trì nổi cũng lại là hắn.
Trái lại, Tịch Thiên Dạ càng đánh lại càng hăng, trên thân phát tán ra chiến ý vô cùng mãnh liệt như một tôn chiến thần vĩnh viễn bất bại.
"Không đủ, lực lượng còn thiếu rất nhiều! Bằng này liền muốn giết ta thật quá ngây thơ. Thi triển lực lượng mạnh nhất của các ngươi có lẽ có thể để các ngươi sống lâu hơn một chút."
Tịch Thiên Dạ chân đạp hư vô vung chùy như mưa, lực bổ thiên địa, lại một lần nữa đánh lên phía trên Diêm Ma Ám Thiên Ấn.
U lão bị Tịch Thiên Dạ hung ác điên cuồng công kích nên lần nữa ho máu, trên thân thể xuất hiện hàng loạt vết rách.
"Hợp lại, toàn bộ hợp lại trấn sát kẻ này!"
U lão lớn tiếng gầm rú như điên cuồng, trong mắt đầy tơ máu tựa hồ sắp nổ tung. Hắn cuối cùng cũng không tự kiềm chế thân phận cùng mặt mũi mà bắt đầu xin giúp đỡ cầu cứu, nếu tiếp tục nữa hắn sẽ bị Tịch Thiên Dạ đánh chết.
"Đồng loạt ra tay."
Tộc chủ Ngô thị nhất tộc cũng nhìn ra không thích hợp, lúc này liền lớn tiếng hạ lệnh.
Lập tức bao gồm cả hắn, hết thảy cao thủ Ngô thị nhất tộc đều xông lên trước, không ngừng rót lực lượng của mình vào Diêm Ma Ám Thiên Ấn.
U Quỷ song lão lại thêm Ngô thị tộc chủ, cùng hơn mười vị cao thủ Thiên Vương của Ngô thị, bọn hắn hội tụ lực lượng vào một chỗ thật đáng sợ.
Trong khoảnh khắc, phạm vi ngàn dặm không gian đều kịch liệt rung động, phảng phất lung lay sắp đổ.
"Cái gì! U lão thôi động Diêm Ma Ám Thiên Ấn mà đều không thể trấn áp Tịch Thiên Dạ, ngược lại còn cần tất cả cao thủ Ngô thị nhất tộc lại hợp sức đối kháng, làm sao có thể!"
Rất nhiều tu sĩ toàn bộ Xương Trạch thành cũng bất khả tư nghị nhìn lên bầu trời, làm sao cũng không ngờ rằng sẽ xuất hiện tình huống như thế.