Kiếm của Tịch Thiên Dạ không có bất kỳ lưu tình gì, hễ là người có hành vi cướp bóc trong Xương Trạch thành, gặp hắn cơ bản chỉ có một con đường chết.
Ai cũng không ngờ rằng Tịch Thiên Dạ thế mà thật dám giết người, lại dám trắng trợn sát hại... Hoàn toàn mặc kệ người thân phận và địa vị gì, có lai lịch ghê gớm gì, chỉ cần là người đã làm loạn trong Xương Trạch thành hầu như đều là mục tiêu tấn công của Tịch Thiên Dạ.
Trong chốc lát đã có vài trăm người bị giết chết tại chỗ, bọn hắn có đến từ hoàng bộ, có đến từ 17 tộc, thậm chí có đến từ bộ lạc liên bang quốc...
"Tịch Thiên Dạ điên rồi sao!"
Sắc mặt Giang Hoài Nguyệt rung động nhìn thiếu niên kia đang cầm kiếm sát hại, trong mắt không thể tưởng tượng nổi.
Nàng vốn là người coi trời bằng vung, ở Mộ Phong hoàng bộ chính là tiểu ma nữ có tiếng, nhưng hành động điên cuồng giống giống Tịch Thiên Dạ như thế, nàng đừng nói đi làm dù cho nghĩ cũng không dám nghĩ. Thời gian vừa mới một lát, người đến từ mười mấy thế lực lớn đều chết trong tay Tịch Thiên Dạ, tiếp tục giết tiếp sợ là thật sự muốn đối địch với một nửa thế lực Nhân tộc.
Giang Thượng Lâm và mấy Lão đầu tử Mộ Phong hoàng bộ nhìn thấy hình ảnh máu tanh trong thành, từng người hai mặt nhìn nhau, trong mắt đầy sự sợ hãi.
Cũng may Chu công tử vừa mới ngăn cản bọn hắn, nếu không giờ phút này người trong đó bị Tịch Thiên Dạ tàn sát, e là cũng có bọn hắn!
Đến Điền Quy Nguyên cũng bị một đòn của thiếu niên áo trắng kia làm trọng thương thì toàn bộ Xương Trạch thành ai có thể ngăn cản công kích của Tịch Thiên Dạ?
"Ngắn ngủi mấy tháng không gặp thế mà đã mạnh đến như thế, người này quả nhiên có gì đó quái lạ."
Chu Bách Hà chắp tay sau lưng nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, đôi mắt có vẻ như nghĩ tới cái gì.
Lúc ở Thiên Cự sơn, hắn đã mơ hồ phát giác Nhiếp Nhân Hùng có chỗ khác biệt, thậm chí vì thế từng âm thầm điều tra lý lịch của Nhiếp Nhân Hùng.
Kết quả phát hiện Nhiếp Thái tử của Tử Tiêu vương triều, cùng với Nhiếp Nhân Hùng trước mắt quả thật là hai người, đổi thành những người khác có lẽ sẽ cho rằng bất ngờ gặp Nhiếp Nhân Hùng nhưng hắn không tin, năng lực của một người bất ngờ gặp có thể thay đổi nhưng lại không cách nào sửa đổ tính cách và phương thức làm việc của một người.
Hơn nữa hắn tới từ Mộ Thương đại lục, khác với sinh linh lạc hậu ở Nam Man đại lục, bọn hắn sớm biết mình đã ở trong cấm khu quỷ dị thần bí, thậm chí trong lịch sử Mộ Thương có mấy lần dồn toàn bộ lực lượng đại lục để thăm dò đường ra cấm khu, mặc dù luôn không thành công, nhưng cũng biết một chút tin tức bên trong cấm khu mà đại lục lạc hậu không biết được.
Như tồn tại Thái Hoang giới chân chính.
Trong mắt sinh linh Thái Hoang giới, cấm khu là một toà bảo tàng kinh thiên, nhưng lại là nơi nguy hiểm vô cùng.
Trước nay đều có chí cường sinh linh đến từ Thái Hoang giới chân chính cố gắng thăm dò bí mật trong cấm khu, dù sao đã từng có hàng loạt thần linh chết ở đây, thậm chí có Tổ Thần trong truyền thuyết vĩnh viễn bặt vô âm tín trong góc tối cấm khu. Một nơi ẩn giấu bảo tàng và thần bí vô cùng, đương nhiên sẽ vô cùng hấp dẫn người khác.
Có lẽ có người thành công, nhưng phần lớn đều thất bại.
Chí cường giả thất bại chưa hẳn đã hoàn toàn chết hết. Bọn hắn thỉnh thoảng sẽ có tàn hồn chạy ra, buông xuống Mộ Thương đại lục hoặc đại lục khác.
Trong lịch sử Mộ Thương đại lục đã có một số ghi chép tồn tại loại này, là bí mật cao nhất của Mộ Thương đại lục, chỉ có cấp cao chân chính mới có thể biết được một chút.
Sau khi những hồn phách chí cường giả kia chuyển thế trùng sinh đến Mộ Thương đại lục, chẳng mấy chốc sẽ vùng lên, sau đó tạo ra sóng lớn và ảnh hưởng rất lớn trên đại lục.
Năm đại chí cao Thánh địa của Mộ Thương đại lục, kỳ thật chính là thế lực di năm chí cường giả thành lập từ Thái Hoang giới, trước nay đều thịnh vượng không suy, luôn sừng sững ở đỉnh phong Mộ Thương đại lục.
Cho nên Chu Bách Hà hoài nghi, Nhiếp Nhân Hùng rất có thể chính là chí cường giả của Thái Hoang giới, bởi vì lúc thám hiểm trong cấm khu bất ngờ xuất hiện, từ đó chuyển thế đầu thai đến Nam Man đại lục, hoặc là một tàn hồn lưu vong đến Nam Man đại lục, sau đó trực tiếp đoạt xác Nhiếp Nhân Hùng sống lại lần nữa.
"Hi vọng ta quá lo lắng đi."
Chu Bách Hà than nhẹ một tiếng, nếu như Nhiếp Nhân Hùng thật chính là Thái Hoang chí cường giả trùng sinh, như vậy thế cục của Mộ Thương đại lục và Nam Man đại lục tất sẽ trở nên phức tạp hơn.
Tịch Thiên Dạ dạo bước trong thành trì, những nơi đi qua đều là huyết tinh, trong lúc phất tay đã có một người tử vong, dù cho cao thủ Thiên Vương cảnh cũng không ngoại lệ.
Ngắn ngủi một khắc đồng hồ đã có hơn nghìn người bị giết chết.
Thiên Vương cao thủ ngã xuống hơn trăm người, Thiên Vương huyết chói mắt nhuộm đỏ cả thành trì.
Trước hết là Hồ thị nhất tộc làm chim đầu đàn, vốn có hai ba mươi thành viên, kết quả đều bị Tịch Thiên Dạ đồ sát chỉ còn lại có hai ba người.
Trên đất rất nhiều huyết tinh thê thảm vô cùng, tất cả mọi người hoảng sợ nhìn Tịch Thiên Dạ như tránh ôn thần, không ngừng chạy toán loạn bốn phía trong thành trì.
Làm sao bọn hắn chạy tới chạy lui, cũng chỉ có thể chạy vòng quanh trong Xương Trạch thành, bởi vì 16 tòa trung phẩm Thiên Vương đại trận đã phong tỏa ngăn cản toàn bộ Xương Trạch thành. Không được sự cho phép thì người bên ngoài không vào được, người bên trong đương nhiên cũng ra không được. Hàng ngàn thế lực Nhân tộc trong Xương Trạch thành loạn thành một bầy, toàn bộ đều như cá trong chậu chỉ chờ Tịch Thiên Dạ lần lượt thanh lý.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi chẳng lẽ muốn Hồ thị nhất tộc ta không chết không thôi sao?"
Kho hàng lớn khu bắc, Thái Thượng trưởng lão Hồ Thiên Thành của Hồ thị nhất tộc ngoài mạnh trong yếu nói. Hồ thị nhất tộc bọn hắn lọt vào thanh toán trước tiên của Tịch Thiên Dạ, bộ tộc khác đã toàn bộ bị giết chết, giờ phút này chỉ có hắn cùng với hai gã Thiên Vương Đại Giả Hồ gia khác chật vật chạy trốn tới một góc trong thành, nhưng giờ khắc này cũng không đường trốn.
"Người không đụng đến ta thì ta không đụng đến người, Hồ thị nhất tộc mượn cơ hội làm loạn, đáng chém."
Trong mắt Tịch Thiên Dạ không có bất kỳ cảm xúc gì, nói chuyện cũng chỉ là thông báo, vừa dứt lời là một đoàn kiếm mang tách ra, Thánh Kiếm quyết chân chính gợi lên thiên địa vô tận thánh đạo quy tắc, hóa thành thiên địa thánh kiếm chém đến Hồ Thiên Thành.
Hồ Thiên Thành tóc tai bù xù, trong mắt đầy do dự, hắn không ngờ rằng hành động cướp bóc vốn nắm chắc, cuối cùng sẽ xuất hiện biến cố như thế.
Hối hận? Bây giờ e là đã không còn kịp rồi.
Hắn biết rõ, Hồ thị nhất tộc đã bị Tịch Thiên Dạ để mắt tới, giờ khắc này đã không có đường sống.
Hồ Thiên Thành cũng là ác nhân, sau khi ý thức mình không còn hy vọng sống sót cũng không làm bất kỳ hành động cầu xin gì, trực tiếp thiêu đốt tất cả chính quả của mình. Sau khi hoàn toàn thiêu cháy chính quả của bán bộ Thánh Thiên vương sẽ bạo phát ra công kích không kém so với Thánh Thiên vương chân chính.