Chương 937
Chạng vạng tối hai ngày sau, ánh sáng le lói còn lại của hoàng hôn chiếu rọi khắp Xương Trạch thành, cả thành trì bị bao phủ bởi một luồng tử khí u ám.
Chín cái bóng mảnh khảnh kéo dài trên sa trường bên ngoài Xương Trạch thành đang di chuyển về phía cửa thành bắc của thành.
Cửa thành bắc đối diện Mạc Lận hà, chính là cánh cửa nghênh đón những vị khách ngoại địa đến thăm.
Nhưng giờ khắc này lại không phải khách nhân, mà là địch nhân đang đến
đây
Chỉ một chốc sau chín bóng người đã đứng phía dưới cửa thành bắc, khẽ ngẩng đầu nhìn lên cao.
Cửa thành cao chót vót tản ra một luồng uy thế bàng bạc kinh thế hãi tục cùng khí tức vô cùng nghiêm nghị.
Xương Trạch thành quả nhiên không giao Tịch Thiên Dạ ra, xem ra các ngươi không để mấy lão già chúng ta vào mắt."
Một lão giả tóc bạc áo bào tím cầm đầu thản nhiên nói, hắn có một đôi mắt đen nhánh như mực không có tròng trắng, toàn bộ tròng mắt đều là một mảnh đen kịt như là ma thạch trong vực sâu, tản ra uy thế khiếp người cùng hàn ý lạnh lẽo.
Người này chính là tộc trưởng Điền Quy Nguyên của Điền thị nhất tộc, cường giả tuyệt thế tiếng tăm lừng lẫy trong nhân tộc, Thánh Thiên vương thành danh mấy trăm năm.
"Ha ha, đám tiểu bối dốt nát kia dám không sợ chết mà chiếm cứ lấy Xương Trạch thành, sao có thể để mấy người chúng ta vào mắt."
Một tên lão giả áo lam sau lưng Điền Quy Nguyên lạnh lùng thốt, ánh mắt tràn đầy trào phúng cùng sát ý, những lão già này đã quá lâu không ra ngoài đi lại, đến mức hậu bối trẻ tuổi đều đã quên bọn hắn.
"Nếu đã không biết trời cao đất rộng, vậy thì giết bọn hắn cho máu chảy thành sông nhằm cảnh cáo dân chúng của chín đại hoàng bộ rằng 17 tộc của chúng ta mới là chúa tể chân chính của nhân tộc."
Một lão giả áo đen bên trái Điền Quy Nguyên cười khẳng khặc quái dị, da dẻ hắn tràn đầy hoa văn đỏ như máu, tóc cũng là một nửa màu đỏ như huyết, một nửa màu đen tản ra mùi máu tanh nồng đậm, tạo hình có thể nói rất cổ quái.
Hai tên lão giả ở hai bên phải và trái của Điền Quy Nguyên cũng không hề đơn giản, đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy khắp nhân tộc, mặc dù không phải Thánh Thiên vương, nhưng trong bán bộ Thánh Thiên vương cũng thuộc về hàng ngũ cường giả.
Lão gia ao lam bên trai tên là Tư Đồ Huy đến từ Tư Đồ gia tộc, mặc dù có sự chênh lệch so với 17 tộc nhưng trong nhiều thế lực nhân tộc giả cũng thuộc về nhóm mạnh nhất.
Lão giả áo đen phía bên phải tên là Thân Đồ Viên Kiệt đến từ Thân Đồ gia tộc, so với Tư Đồ gia tộc không kém bao nhiêu, đều là những thế lực nhân tộc mạnh nhất.
"Bọn tiểu bối vô pháp vô thiên, phải cho bọn chúng một bài học."
Mấy lão giả khác cũng hừ lạnh nói.
Một khắc sau, thiên địa chấn động, cả bầu trời dường như tối trầm xuống. Chín luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ giăng khắp nơi rồi xông lên cửu tiêu, điên cuồng nghiền ép lấy Xương Trạch thành.
Toàn bộ thành trì đều bị chấn động, chỉ trong chốc lát sau đã hoàn toàn sôi bùng lên.
Bởi vì chín luồng khí tức kia thực sự quá đáng sợ, bất luận là luồng uy áp nào cũng đều không dưới bán bộ Thánh Thiên vương, đồng thời chín luồng khí tức kia hầu như trước nay chưa từng thấy.
Hàng loạt tu sĩ sống trong thành, hoặc từ trong tửu lâu, trà lâu, nhà khách ... Dồn dập lao ra khỏi phòng, nhìn ra bên ngoài cửa thành bắc.
"Điền Quy Nguyên! Tộc trưởng của Điền thị nhất tộc tới."
"Ha ha, sau hai ngày đa đích than toi Xuơng Trạch thanh, qua nhiên không hư nhược, không hổ là tộc trưởng của đại tộc, nói là làm."
"Chín tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương, trời ơi ..! Người Điền gia quả nhiên đáng sợ, đổi thành thế lực khác, đừng nói chín tên bán bộ Thánh Thiên vương, dù cho một tên cao thủ cấp độ bán bộ Thánh Thiên vương cũng chưa hẳn có thể tìm ra được."
Toàn bộ Xương Trạch thành đều chấn động hoàn toàn, mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía chín bóng người cường tuyệt bá đạo bên ngoài cửa thành bắc kia mà bàn luận ầm ĩ.
Bán bộ Thánh Thiên vương, trong Thiên Vương cảnh có thể tu luyện được đến đây cơ bản đã thuộc về cực hạn.
Thực sự vượt qua gông cùm xiềng xích, tu thành cường giả bán bộ Thánh Thiên vương nói ra cũng chỉ có vài người.
Cho nen bỏ nhung ten Thanh Thien Vương giống như phượng mao lan giác kia ra ngoài thì bán bộ Thánh Thiên vương chính là cao thủ mạnh nhất bên trong nhân tộc
Những thế lực dám xưng là mạnh nhất bên trong nhân tộc đều có bán bộ Thánh Thiên vương tọa trấn.
Đương nhiên 17 tộc chín bộ nhất định phải có nguyên lão Thánh Thiên vương chân chính tọa trấn mới được.
"Bọn tàn dư của hoàng bộ Yên Nhạc mau ra đây cho bản tọa."
Điền Quy Nguyên chấp tay sau lưng, ánh mắt nhàn nhạt nhìn Xương Trạch thành, thanh âm như từng tầng sóng âm tuyệt diệt khuếch tán sâu vào bên trong phủ thành chủ.
Nhưng thần kỳ là ven khu vực mà nó đi qua lại không hề bị ảnh hưởng bởi luồng sóng âm đáng sợ kia, nhưng bên trong phủ thành chủ thì lại như là va phải trọng chùy, âm thanh ầm ầm vang dội, mặt đất chia năm xẻ bảy như là động đất cấp mười đang tiến đến.
Cũng may trong phủ thành chủ có pháp trận Thiên Vương bảo hộ, thời điểm sóng âm đánh tới thì hàng loạt thánh văn lập tức hiện ra bao phủ toàn bộ phủ đệ, ngăn cản luồng sóng âm dữ dội kia lại. Bằng không sợ là trong khoảnh khắc phủ thành chủ đã hóa thành một tòa phế tích.
Tô Hàm Hương trầm mặt mang theo một đám lão thần cùng các tướng sĩ của hoàng bộ Yên Nhạc đi ra phủ thành chủ, vũ khí ầm ầm vang lên, lạnh lùng xuất hiện tại cửa thành bắc.
"Điền thị tộc chủ, Điền thị nhất tộc các ngươi thật to gan, chẳng lẽ muốn gây ra mối thù không chết không thôi với Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta sao?"
Vẻ mặt Tô Hàm Hương lạnh lùng, Yên Nhạc hoàng bộ lâm vào khó khăn, kết quả lại xuất hiện những hạng người nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
"Điền thị tộc chủ đích thân đến thành Xương Trạch thành, thật uy phong."
Khang vương cũng là lạnh lùng thốt.
"Yên Nhạc hoàng bộ? Ha ha, thật là tức cười, ngươi coi bản tọa không bằng đứa con nít ba tuổi sao. Bây giờ còn có Yên Nhạc hoàng bộ sao? Một đám nghịch tặc vong quốc lưu vong bên ngoài còn không mau mau đầu hàng ra khỏi thành, nếu bản tọa có lẽ tâm tình tốt sẽ bỏ qua các ngươi một mạng."
Thân Đồ Viên Kiệt cười quái dị, trong mắt tràn đầy vẻ đùa cợt.
Nếu đổi lại là trước kia, hắn đương nhiên kiêng kị cùng e ngại Yên Nhạc hoàng bộ, nhưng bây giờ ... Ai chẳng biết Yên Nhạc hoàng bộ đã tự thân khó đảm bảo, bị hủy diệt hoàn toàn chỉ còn là vấn đề thời gian, trong mắt cả các thế lực của nhân tộc, đại bình nguyên Thu Cách Nhã phì nhiêu màu mỡ!đã không còn là một hoàng thổ như đã từng mà chỉ là một khối bánh lớn mà thôi, ai cũng muốn xâu xé một miếng.
"Thân Đồ Viên Kiệt!"
Khang vương đương nhiên kiến thức rộng rai hơn công chúa Hàm hương, liếc mắt liền nhận ra người đang nói chuyện chính là tộc trưởng Thân Đồ Viên Kiệt của Thân Đồ gia tộc.
"Tư Đồ Huy!"
Rất nhanh, hắn lại phát hiện ra thân phận tên lão giả áo lam kia. Tư Đồ Huy ... Tộc trưởng Tư Đồ gia tộc, tu vi sâu không lường được.
Thân Đồ gia tộc cùng Tư Đồ gia tộc mặc dù không phải là một trong 17 tộc, nhưng cũng là đại gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trong nhân tộc.
Điền thị nhất tộc thế mà cùng Tư Đồ gia tộc, Thân Đồ gia tộc kết hợp lại với nhau, tình huống rõ ràng phức tạp nghiêm trọng hơn bọn hắn tưởng tượng rất nhiều.
Bàn luận ầm ĩ vang lên trong Xương Trạch thành, và luôn chú ý từng động thái của cửa thành bắc.
Có không ít người nhận ra tộc chủ của Thân Đồ gia tộc cùng Tư Đồ gia tộc, làm tộc chủ của gia tộc mạnh nhất, hai người họ đương nhiên có tiếng tăm lừng lẫy nhân tộc, phàm là người có chút kiến thức thì đều biết bọn hắn.
"Thân Đồ gia tộc cùng Tư Đồ gia tộc cũng nhúng tay vào sao, nếu bọn hắn cùng Điền thị nhất tộc kết minh, thật sự là một lực lượng không hề nhỏ."
"Quả nhiên, toan tính của Điền thị nhất tộc quá lớn, sớm đã kết minh cùng Tư Đồ gia tộc, Thân Đồ gia tộc."
"Thật hay, đã có người nguyện ý làm chim đầu đàn, ta thật ra rất vui lòng."
Trước tình hình này, Không ít thế lực bên trong Xương Trạch thành đều lấy làm vui mừng, dù sao làm chim đầu đàn cũng không phải là việc dễ dàng, bây giờ lại có người nguyện ý làm thì đương nhiên không còn gì tốt hơn.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người thầm giật mình, Điền thị nhất tộc đến rốt cuộc có sức mạnh gì lại dám ngấp nghé Xương Trạch thành, bọn hắn không sợ lửa giận của Trụ Sơn hoàng bộ sao?
Điền Quy Nguyên chấp tay sau lưng, từng bước một bước ra, mỗi một bước chân hắn liền cất cao một đoạn, cuối cùng đứng ở trên không cao hơn tường thành một đoạn, cúi đầu nhìn cả đám Tô Hàm Hương nói:
"Dư nghiệt của Yên Nhạc hoàng bộ nghe đây, bản tọa tới đây chỉ có một mục đích chính là báo thù cho bạn thân Trương Cát Tượng của ta, chỉ muốn các ngươi giao Tịch Thiên Dạ ra đây, bản tọa sẽ không truy cứu lỗi lầm của Yên Nhạc hoàng bộ các ngươi."
Tô Hàm Hương trầm mặt, sắc mặt không thay đổi nhìn Điền Quy Nguyên, ánh mắt tràn đầy hàn ý lạnh lẽo.
"Không sai, chỉ muốn các ngươi giao Tịch Thiên Dạ ra để cho chúng ta xử trí, chúng ta cũng sẽ không so đo tính toán với Yên Nhạc hoàng bộ các ngươi. Ngươi đừng tưởng rằng bản tọa không biết, Thân Đồ Vũ Tinh cùng Tư Đồ Trình chính là chết trong tay Tịch Thiên Dạ, hôm nay bản tọa nhất định phải giết người này, người nào ngăn cản người nấy chết."
"Dĩ nhiên, bản toa cũng biết, Yên Nhạc hoang bộ cac ngươi chỉ là bị tên tiểu tử Tịch Thiên Dạ kia điều khiển mà thôi, bây giờ bỏ gian tà theo chính nghĩa vẫn còn kịp."
"Hàm Hương, nếu ngưoi dám đứng ra chống cự lại tên thiếu niên bức hiếp ngươi kia, ba tộc chúng ta đều có thể làm chủ cho ngươi, thậm chí giúp Yên Nhạc hoàng bộ các ngươi đứng vững trên Thu Cách Nhã đại bình nguyên."
Thân Đồ gia chủ cùng Tư Đồ gia chủ nói.
Lời vừa nói ra, vẻ mặt lão thần của Yên Nhạc hoàng bộ trên cửa thành bắc đều kinh hãi nhìn Hàm Hương công chúa.
Công chúa điện hạ bị người khống chế, giờ phút này chỉ là con rối trong tay người khác?
Ngay lúc này, trong lòng mấy người bọn họ có chút hồi hộp, dù sao Thân Đồ gia chủ cùng Tư Đồ gia chủ nói cũng không phải không có lý.
Hàm Hương công chúa chỉ là một nữ nhân hạng thường bị ép phải lưu vong bên ngoai, làm sao đột nhiên lại có thể kêu gọi ra được một lực lượng đáng sợ như thế.
Hơn nữa, Thân Đồ Viên Kiệt cùng Tư Đồ Huy lại có thể biết được chuyện phát sinh bên trong Mạc Lận hà, rốt cuộc là ai đã báo tin cho bọn hắn? Hắn không tin là chỉ dựa vào thực lực của gia tộc Thân Đồ cùng gia tộc Thân Đồ có lực lượng tình báo nhanh như vậy đa điều tra ra tình hình của Mạc Lận hà. Dù sao Mạc Lận hà cũng có nhiều khác biệt so với những nơi khác, giao thông rất bất tiện.
Xem ra việc này sợ là không có đơn giản như vậy, bên trong sợ là càng thêm phức tạp.
"Điền Quy Nguyên, bây giờ bản công chúa sẽ nói cho ngươi biết, công tử Điền Đông Hưng của Điền thị nhất tộc các người có chết cũng chưa hết tội, Trương Cát Tượng cũng là tự mình tìm cái chết, Tịch công tử giết bọn hắn rất tốt, nếu đổi lại là bản công chúa thì cũng sẽ giết không tha."
Tô Hàm Hương lạnh như băng nói, toàn thân bao phủ một luồng khí tức nghiêm nghị không thèm mảy may để ý tới những ánh mắt cổ quái ngờ vực của những tên lao thần Yên Nhạc hoàng bộ kia