Cái gọi là Thiếu Đế bảng cũng chỉ là đánh giá mặt ngoài mà thôi, trong Thiên Bảo cung còn có rất nhiều người không được xếp trên bảng, còn những cường giả của ma tộc với yêu tộc thì sao?
Còn có rất nhiều cường giả tuyệt thế giấu mình không muốn bị ngoại nhân biết.
Dù sao Thiếu Đế bảng cũng chỉ được xưng là bố cục tương lai của đại lục mà thôi, người ta chỉ cần nhìn vào một chút là có thể thấy được bố cục tương lai ngay.
Từ ngôn ngữ thì Tịch Thiên Dạ có thể nhìn thấy được Vân Thành Dực cùng Vân Tử Vận tương đối tôn sùng Thiên Bảo cung, khi nói đến Thiên Bảo cung thì vẻ
mặt không có căm hận giống như đang nói về mấy phe phái của Thiên Lan.
Tịch Thiên Dạ khẽ gật đầu, trong thời gian hắn không có mặt thì Thiên Bảo cung cũng không làm ra việc gì đại gian đại ác.
"Thiên Bảo cung có tồn tại như Thần Long Thiên Nữ như vậy có thể khiễn Thiên Bảo Thánh Thành xưng tôn cũng không kỳ quái chút nào, dù cho Thần Mạch nhân tộc đứng trước mặt Thiên Bảo cung thì cũng phải nhượng bộ ba phần."
Vân Tử Vận kiêu ngạo nói. Phàm là sự tình liên quan đến Thần Long Thiên Nữ thì nàng đều cực kỳ cuồng nhiệt.
Vân Tiểu Thanh ôn nhu sờ lên đầu Vân Tử Vận, khẽ mỉm cười nói:
"Nha đầu ngốc, Thiên Bảo cung cũng không có đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi vậy đâu, Thần Long Thiên Nữ cũng chỉ là người đại diện cho lớp cường giả của Thiên Bảo cung mà thôi, nhưng việc đó chúng ta không nên đề cập
đến, nó không liên quan đến chúng ta, việc bây giờ ta phải nghĩ là làm thế nào."
Với tình cảnh hiện tại của bọn họ thì nhất định phỉa suy nghĩ xem khi đến Thiên Cơ Thánh Thành rồi làm thế nào để vực dậy Vân Phượng cổ quốc.
Về phần Thiên Bảo cung thì nó quá xa vời... Mấy người Vân Thành Dực cùng Vận Tử Vận nghe thấy vậy thì đều ủ rũ.
Đúng a! Hiện tại bọn họ còn khó có thể tự đảm bảo được làm sao còn thì giờ để ý chuyện của người khác đây.
Tịch Thiên Dạ đang khoanh chân ngồi trên boong thuyền đột nhiên cau lông mày lại, quay đầu nhìn ra phía sau.
"Thế nào?"
Vân Tiểu Thanh khẩn trương nói, cử động của Tịch Thiên Dạ tự nhiên không qua được mắt nàng.
Tâm tư của nàng nhạy cảm, như đã ý thức được cái gì, trái tim hơi trùng xuống.
"Người của Viêm Quy tộc đã đuổi theo rồi." Tịch Thiên Dạ lạnh lùng nói.
Vân Tiểu Thanh nghe thấy vậy khẽ run người lên, dự liệu của nàng quá không có sai, việc nàng sợ gặp phải nhất đã xuất hiện.
Những người khác của Vân Phượng cổ quốc cũng biến sắc, Viêm Quy tộc thật sự là âm hồn bất tán.
"Chúng ta sử dụng thuyền của Viêm Quy tộc thì tự nhiên bọn họ sẽ có cách để truy tung."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Dù sao chiến hạm này chính là thứ mà Viêm Quy tộc chế tạo ra, bên trong nó có những gì thì Tịch Thiên Dạ có thần thông thế nào cũng không biết được tất cả, loại chuyện thế này rất khó phòng bị.
"Hơn nữa chiến hạm bọn họ điều khiển còn cao cấp hơn thuyền của chúng ta, cho nên nhất định chúng ta sẽ bị cản lại."
Tịch Thiên Dạ nói Là Cơ Giới đại tộc, Viêm Quy tộc có thể xuất ra thuyền không gian cao cấp hơn cũng không kỳ quái gì cả. Mà thuyề phe mình không bằng thuyền địch thì việc
bị đuổi kịp là điều đương nhiên.
Mấy người Vân Phượng nghe thấy vậy càng tuyệt vọng, không có Cự Quy Thánh Tôn thì bọn hắn sao có thể chiến đấu với người của Viêm Quy tộc?
Thạch tiền bối mặc dù rất thần bí cùng cường đại nhưng bọn hắn vẫn có thể nhận ra rằng hắn cùng tồn tại cấp Bán Đế vẫn có chênh lệch hơn nữa dù sao.
Thạch tiền bối cũng chỉ là một đạo linh hồn thể mà thôi.
"Chúng ta có thể đến Thiên Cơ Thánh Thành trước khi Viêm Quy tộc đuổi kịp không?”
Vân Tiểu Thanh nhìn sang Tịch Thiên Dạ bằng ánh mắt tràn đầy hi vọng, rằng có một tin tức tốt.
Nếu như bọn họ có thể vào Thứ Nguyên Không Gian trạm của Thiên Cơ Thánh Thành thì bọn hắn có thể bảo toàn một hai.
Trong Thiên Cơ Thánh Thành thì Huyết Linh Tước Tộc cùng Viêm Quy tộc không có khả năng định đoạt.
Tịch Thiên Dạ không nói gì, chỉ khoanh tay, ánh mắt nhìn về hư không.
Vân Tiểu Thanh thấy vậy thì tự nhiên cũng biết được đáp án, trong lòng càng thêm tuyệt vọng.
Thời gian trôi đi cực kỳ chậm rãi, mỗi người đều có thể nghe thấy tiếng thở. cùng mình.
Rốt cục, một canh giờ sau.
Một chiếc chiến hạm khổng lồ xuất hiện phía sau đoàn người Tịch Thiên Dạ, dùng một tốc độ nhanh kinh người lao tới.
"Tất cả mọi người của Vân Phượng cổ quốc nghe đây, chúng ta đã đuổi kịp các ngươi, lập tức đầu hàng nếu không giết không tha."
Một thanh âm lạnh lùng vang lên từ trong chiếc chiến hạm đấy. Bình thường trong Thứ Nguyên Không gian không cách nào nói chuyện được nhưng tồn tại cấp Bán Đế có thể thông qua thiên địa pháp tắc mang thanh âm
chấn động truyền tới.
Kẻ nói chuyện chính là Viêm Quy tộc trưởng. Không chỉ có hắn mà toàn bộ nguyên lão của Viêm Quy tộc cũng đều có mặt.
€ó ba vị tồn tại cấp Bán Đế, hơn mười vị Đại Thánh, còn có cả Tước Vân Đồng cũng ở trên chiến thuyền đó, lần này có thể nói là Viêm Quy tộc đã huy động toàn bộ lực lượng rồi.
Chiến thuyền mà đám người Tịch Thiên Dạ đang ngồi cũng chỉ là chiến hạm bình thường mà thôi, so ra thì kém chiếc mà Viêm Quy tộc đã cải tạo đặc thù kia, sợ rằng chưa đến nửa khắc sau bọn họ sẽ bị cản lại thôi.
"Thạch tiền bối, thật xin lỗi!"
Vân Tử Vận kéo ống tay áo Tịch Thiên Dạ, cúi đầu, rơi nước mắt nói.
Nếu như không phải vì cứu bọn họ thì Thạch tiền bối cũng không bị đám người Viêm Quy tộc truy sát.
Bị chặn lại trong thông đạo Thứ Nguyên Không Gian thì bọn họ căn bản không có biện pháp gì cả.
Những người khác của Vân Phượng cổ quốc cũng tràn đầy tuyệt vọng.
Tịch Thiên Dạ nghe thấy vậy cười nhạt một tiếng, sóng gió gì mà hắn chưa từng trải qua, chút chuyện trước mắt này có tính là gì?
Hắn vỗ vỗ bả vai Vân Tử Vận, thản nhiên nói:
"Lời Tịch mỗ đã nói ra thì sẽ không bao giờ nuốt lời, các ngươi cứ việc đi về phía trước, ta sẽ ngăn cản mấy người Viêm Quy tộc kia lại."
Nói xong, Tịch Thiên Dạ liền bước ra một bước, lóe lên một cái đã xông ra vòng bảo hộ của chiến hạm, xuất hiện bên trong không gian hỗn loạn.
Cái gì! Tất cả mọi người đều bị hành vi của Tịch Thiên Dạ hù sợ.
Không có thuyền không gian bảo hộ thì nhục thân trong không gian hỗn loạn này sẽ bị xé nát trong khoảnh khắc mất.
Dù cho có là Bán Thánh cũng không dám đứng trong không gian hỗn loạn nếu Bán Thánh mà ra thứ nguyên không gian này thì chỉ cần kiên trì mấy lần hô hấp là sẽ bị xoắn nát.
Nhưng mà động tác của Tịch Thiên Dạ quá nhanh, đám người không kịp phản ứng thì Tịch Thiên Dạ đã xuất hiện bên ngoài chiến hạm rồi.
Mà chiến hạm không gian đang di chuyển với tốc độ cao, chớp mắt sau Tịch Thiên Dạ đã bị bỏ xa đẳng sau.
"Thạch tiền bối!" "Thạch tiền bối người làm gì vậy?”
Vân Thành Dực cùng Vân Tử Vận hét to, nhìn ra đằng sau bằng ánh mắt tràn đầy lo lắng.
"Các người rời đi ngay, không cần để ý đến ta, ta tự có cách ứng đối."
Thanh âm Tịch Thiên Dạ nhàn nhạt vang lên bên tai mọi người, thanh âm đó không mang theo bất cứ tâm tình gì.
Vân Tiểu Thanh rung động cực mạnh, trong lòng phức tạp khó nói thành lời. Nguyên bản nàng cho rằng Thạch tiền bối giúp đỡ tiểu công chúa của bọn họ chắc chắn là có mục đích gì đó, mặc dù không biết hắn tính toàn cái gì nhưng hẳn là nhìn trúng thân phận của nàng, vì vậy đặt cược lên người tiều công chúa.
Nếu như Vân Phượng cổ quốc vượt qua trường hạo kiếp lần này thì hắn sẽ có chỗ tốt khôn cùng.
Dù sao thế giới này làm gì có ai vô duyên vô cớ đặt mình vào nguy hiểm. Nhưng giờ phút này nàng phát hiện rằng mình đã sai.
"Thạch tiền bối... Ô ô... Thạch tiền bối... Ngươi họ Tịch a.. " Vân Tử Vận khóc thút thít.