Kiếp Nạn Của Cả Đại Lục
Chỉ là....như vậy có thật sự thành công không?
Trong lòng Vân thị huynh muội vẫn vô cùng mơ hồ, khó tin.
Phúc Hải thánh quốc chính là thế lực đỉnh phong trên đại lục, cũng không kém hơn Vân Phượng cổ quốc bọn họ bao nhiêu.
Một mình Tịch Thiên Dạ làm sao có thể khiêu chiến được với cả một thánh quốc như vậy?
Cho dù là lực lượng của Phúc Hải thánh quốc đến Thiên Lan di tích chỉ là một góc nối của tòa băng sơn mà thôi, nhưng thế cũng quá bất khả thi.
Dù sao thì cường giả của Phúc Hải thánh quốc còn có cả Thánh Nhân viên mãn cũng đến đây, mà còn không chỉ có một người
Tịch Thiên Dạ tiến về thành Thạch Kiến, muốn tìm người của Phúc Hải thánh quốc, đây chẳng phải là muốn chết sao?
Vân Tương Quân nhìn bóng lưng của Tịch Thiên Dạ, bên trong đôi mắt có một sự rung động không nói nên lời, rốt cuộc thiếu niên trước mắt nàng phải có khí phách và can đảm cỡ nào mới dám làm vậy?
"Tịch Thiên Dạ, theo ta được biết, có ít nhất bốn vị Thánh Nhân viên mãn của Phúc Hải thánh quốc đã tiến vào Thiên Lan di tích, mà thủ lĩnh của bọn chúng còn rất là thần bí, đến cùng là ai đến Văn Phượng cổ quốc bọn ta cũng không cách nào thăm dò ra được."
Vân Tương Quân không nhịn được nói ra, chẳng biết tại sao nàng có chứt không muốn nhìn thấy Tịch Thiên Dạ chết trong tay Phúc Hải thánh quốc.
Bất kỳ một thế lực tuyệt thế nào trên đạo lục này đều có nội tình không cách nào tưởng tượng nổi, Thánh Nhân phổ thông hay các thế lực bình thường không thể nào có thể nhìn ra sâu cạn.
Mà Phúc Hải thánh quốc đến Thiên Lan di tích tất nhiên phải có át chủ bài, nếu như xuất động át chủ bài kia, Tịch Thiên Dạ căn bản không thể chống lại.
Mặc dù nàng không biết át chủ bài của Phúc Hải thánh quốc là gì, nhưng xem xét từ át chủ bài của Vân Phượng cổ quốc mà nói, một thế lực ngang hàng như Phúc Hải thánh quốc tất nhiên cũng rất đáng sợ.
Tịch Thiên Dạ trầm mặc không nói, không có chút ý tứ nào để ý đến lời nói của Vân Tương Quân, chí là một đường thẳng tiến, không ngừng leo lên trên Thiên Thê Thế Giới.
Vân Tương Quân thấy Tịch Thiên Dạ như vậy, than nhẹ một tiếng, không còn nói gì nữa.
Nàng đã nhìn ra, nếu đó là sự tình mà thiếu nhiên kia đã quyết, vậy căn bản sẽ không thay đổi.
Vân Phong Dật nhìn muội muội mình một chút, lại hơi liếc về Tịch Thiên Dạ, trong mắt lóe lên một tia sáng khác thường, những không có nói gì.
Tịch Thiên Dạ tiến về thành Thạch Kiến, dù là bị cường giả của Phúc Hải thánh quốc bắt giữ hay giết chết, đối với hai huynh muội họ đều là giải thoát.
Thiên Lan Thần Thổ ở tầng cao nhất của Thiên Thê Thế Giới, gần với Thiên Lan Thần Cung và Thiên Lan Cấm Địa.
Trong tất cả thế giới trên Thiên Thê Thế Giới, Thiên Lan Thần Thổ có diện tích lớn nhất, nghe nói lớn bằng một phần mười đại lục Nam Man.
Tịch Thiên Dạ không ngừng cùng Vân thị huynh muội đi lên, xuyên qua từng tầng thế giới, chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh tượng kỳ dị, có chứt thế giới dù là ở thời đại thần thoại thượng cổ cũng là địa vực vô cùng đặc thù.
Bất quá, những địa phương kia đều rất nguy hiểm, tràn đầy những điều bí ấn và sợ hãi.
Nghe nói, dù là Đại Thánh xâm nhập những khu vực kia cũng chỉ có một con đường chết, cho nên những đại tu sĩ đến đây căn bản không dám tủy tiện bước vào.
Đương nhiên, thời điểm Tịch Thiên Dạ xuyên qua hai mươi mấy cái thế giới, ánh mắt của hẳn có chút nghĩ hoặc hiện lên.
Bề ngoài, tựa hồ Thiên Thê Thế Giới chỉ là được một vị đại năng tùy ý sắp xếp, chống điệp lên nhau.
Nhưng Tịch Thiên Dạ lại phát hiện, mỗi một thế giới trên Thiên Thê Thế Giới đều có một tia liên hệ lẫn nhau, trong mơ hồ câu thông lấy một loại pháp tắc thăn bí nào đó trong thiên địa.
Cuối cùng, Tịch Thiên Dạ xác định được toàn bộ Thiên Thê Thế Giới chính là một trận pháp khổng lồ, hô ứng lẫn nhau, vượt ngang toàn bộ hư không. Nó tồn tại kháng định vì một lí do đặc thù nào đó, hiến nhiên không chỉ là để trưng bày đơn giản như bề ngoài, thuận tiện giúp cho những kẻ đến sau thăm dò, tìm kiếm cơ duyên đơn giản như này.
Dùng tiểu thế giới làm trận cơ, đan xen từng tầng từng tầng tiểu thế giới lại với nhau, bố trí một Hư Không Đại Trận khổng lồ đến vậy, thủ đoạn này cũng thật là có chút không đơn giản.
“Thiên Lan di tích đã hóa thành phế tích, bố trí Hư Không Đại Trận như vậy là vì sao?"
Tịch Thiên Dạ nghi hoặc.
Mười ngày thời gian, rốt cuộc nhóm bốn người xuyên qua tầng tầng lớp lớp Thiên Thê Thế Giới, đến Tầng Thiên Lan Thần Thổ cao nhất.
Thiên Lan Thần Thổ bao la rộng lớn vô biên, cương thổ mênh mông, diện tích còn lớn hơn tổng các tiểu thế giới phía dưới cộng lại.
Nơi đây chính là nơi có nhiều tạo hóa nhất, có cơ duyên lớn nhất của Thiên Thê Thế Giới
Oanh!
Vách ngăn thế giới của Thiên Lan Thần Thổ bị một tiếng "âm" đánh vỡ, thân ảnh của Tịch Thiên Dạ và Vân thị huynh muội xuất hiện từ trong hư không.
"Đây chính là Thiên Lan Thần Thổ trong truyền thuyết?"
Vân thị huynh muội tò mò nhìn về bốn phía.
Bọn hẳn lúc này đang ở trong một khu rừng cổ lão, đập vào mắt là môt cây đại thụ che trời, xanh biếc sum suê, không khí tươi mát vô cùng.
Cạnh đó, có không ít hoang thú đang chạy.
Một chút chủng loại hoang thú còn chưa từng thấy qua trên đại lục Nam Man từ trước đến nay.
Hoang thú chính là chủng tộc cổ xưa nhất ở Thái Hoang Thế Giới, tại thời khắc thiên địa thuở sơ khai, chỉ có hoang thú sinh sống mà thôi.
Lúc ấy không có vạn tộc phức tạp như bây giờ, tất cả sinh linh trên đại lục đều là Hoang tộc.
Chỉ là về sau, giống loại trên đại lục mới càng ngày càng đa dạng, càng ngày càng phức tạp. Thời đại thần thoại thượng cổ, Thái Hoang Thế Giới đã là có hơn vạn chúng tộc.
Trong đó, có chút chính là từ trong Hoang tộc. diễn hóa mà thành, có chứt thì thuộc về giống loại ngoại lai.
Tỷ như Nhân tộc, Yêu tộc, Ma tộc,......
Bọn hản rất có thể là từ thế giới khác trong vũ trụ đến đây, sau đó định cư sinh sống, từ từ mở rộng ra.
Vân thị huynh muội hiếu kỳ vô cùng, ánh mắt không ngừng đảo qua đảo lại trên người hoang thú.
Mặc dù bọn hắn hiểu rất rõ Thiên Lan Thần Thổ, nhưng đây đều là được nghe từ các trưởng bối nói ra, đây mới là lần đầu bọn hắn đến chỗ này.
Dù sao thì bọn hẳn cũng giống như Tịch Thiên Dạ, mới đi ra từ khảo hạch đệ tử nội môn.
Rất ít khi có thể gặp hoang thú trên đại lục Nam Man, bình thường Thú tộc trên đại lục Nam Man đều cơ bản là yêu thú. Hoang thú chỉ xuất hiện ở một chút cấm địa cổ lão mà thôi, có lẽ tại chỗ sâu thần bí trong hải dương kia cũng có thể xuất hiện hoang thú cổ xưa.
Oanh!
Ngay tại thời điểm đoàn người bước vào Thiên. Lan Thần Thổ, trong thấy thứ gì cũng phấn khích thì "oanh", phía xa đột nhiên vang lên một tiếng nổ kinh thiên, tựa như Cửu Thiên Thần Lôi đánh xuống mặt đấy, cả phiến thiên địa này đều có chút rung động.
Theo tiếng nổ kia vang lên, bầu trời bỗng nhiên ám đạm lại.
Đột nhiên bầu trời phía bắc bị một cỗ bóng tối âm hàn và khí tức hung sát cưồn cuộn bao phủ lấy như mực đen vẩy lên bầu trời, không ngừng lan tràn ra bốn phương tám hướng.
"Vực Sâu Ma Khí! Kia là Vực Sâu Ma Khí trong truyền thuyết!"
Thân thể của Vân Phong Dật cứng đờ lại, vẻ mặt như nằm mộng nhìn về bầu trời đang hóa thành màu đen kia, cùng với khí tức lạnh lẽo hung hãn tạo nên một trành cảnh kinh dị.
Làm sao có thể!?
Vực Sâu Ma Khí làm sao lại xuất hiện bên trong. Thiên Lan di tích?
Vân thị huynh muội găn như đồng thời nhớ đến
một cái truyền thuyết, được các trưởng bối của Vân. Phượng cổ quốc kể lại, một cái truyền thuyết vô cùng. kinh dị kinh khủng....
Cơ hồ trong một cái nháy mắt, tay chân của Vân Tương Quân và Vân Phong Dật bỗng lạnh toát, hàn khí không biết từ đâu ra đột nhiên xông lên đầu, cả người không rét mà run.
Xây ra chuyện lớn rồi......
Toàn bộ đại lục này sắp xảy ra chuyện lớn rồi......
Sắc mặt của Vân Phong Dật trằng bệch, hẳn. không ngờ có thể gặp gỡ kiếp nạn trong truyền thuyết dễ dàng như vậy.....Vận khí của bọn hẳn sao lại "nghịch thiên"như vậy, mấy ngàn năm cũng chưa chắc xảy ra kiếp nạn, thế mà bọn hắn vừa đến đây liền gặp được, ứng vào thế hệ bọn hắn.