Vân Tương Quân có chút lo lắng, nàng hiểu được trên người Tịch Thiên Dạ khẳng định có bí mật nào đó, nếu không thì một thiếu niên từ một tiểu quốc hẻo lánh như thế không thể bất phàm như vậy được.
Mà thời điểm nàng điều tra lai lịch hồ sơ của Tịch Thiên Dạ khi còn ở quận Lô Hề trước đây, người này trước hai mươi tuổi có thể gọi là thiên tài của những kẻ kém cỏi, bình thường không thể bình thường hơn, được gọi là phế vật ở học viện Trường Thương.
'Vậy mà một người như vậy có thể trong chưa đến một năm thời gian ngắn ngủi liền quật khởi đến mức độ như này, dễ dàng nghiền ép Công Tôn Vô Quá, mạnh mẽ không kém gì Chuẩn Thánh bình thường Biến hóa kinh người như vậy, nếu nói Tịch Thiên Dạ không có bí mật gì thì chỉ có kẻ điên mới tin.
Mà nàng còn có một dự cảm, bí mật của Tịch Thiên Dạ còn kinh thiên động địa hơn nàng nghĩ.
Dung mạo thanh niên áo xanh bên cạnh Vân Tương Quân khôi ngô anh tuấn, trên da thịt có từng tăng từng tầng ánh ngọc, khiến cả người tản ra một cỗ khí tức thần thánh. Tướng mạo người này có mấy phần tương tự cùng Vân Tương Quân, chỉ cần nhìn vào một chút liền có thể đoán được hai người chính là quan hệ ruột thịt.
"Tương Quân, Tịch Thiên Dạ thật sự tự tay giết chết Công Tôn Vô Quá, chứ không phải Cố Khinh Yên hay nữ thánh Cố Vân nào nào đó làm ra?”
'Vân Phong Dật ngưng trọng hỏi lại.
Đánh bại Công Tôn Vô Quá không dễ, muốn giết chết thì lại càng khó hơn, bởi vì Công Tôn Vô Quá tu luyện Phúc Hải Thánh Thể, đây chính là một trong thập đại thánh thể mạnh nhất, đừng nói cùng là Tôn giá, dù là Thánh Nhân phổ thông cũng rất khó giết hẳn.
“Chính xác trăm phần trăm, chỉ có Tịch Thiên Dạ ra tay thôi."
Vân Tương Quân nghiêm túc gật đầu.
"Bất quá hình như là hẳn thi triển bí pháp đặc thù nào đó, dù sao tu vi của hẳn cũng mới là Đại Tôn mà thôi.”
Từ xưa đến nay Vân Phượng cổ quốc vẫn luôn không hợp với Phúc Hải thánh quốc, hai nước thường xuyên xảy ra ma sát, là thành viện hoàng tộc của Vân Phượng cổ quốc, Vân Tương Quân tự nhiên không hi vọng Tịch Thiên Dạ rơi vào tay Phúc Hải thánh quốc.
Mà căn cứ vào một chút tư liệu nội bộ bí ẩn của Vân Phượng cổ quốc, phàm là người được tấm bia đá khảo hạch đánh giá là cấp chín, có khả năng cực lớn là đã đạt được hoàn chỉnh truyền thừa về thánh thuật thất truyền của Thiên Lan Thần Tông.
Nếu là thật sự đoạt được Thương Lan Thiên Tâm Kiếm hoàn chỉnh truyền thừa, sợ là sẽ dấy lên sóng to gió lớn trên đại lục, dù là những đế tộc trong truyền thuyết cũng không thể không động dung.
Dù sao đến hiện tại, chưa từng có một truyền thừa hoàn chỉnh nào trong một trăm linh tám chí cao thánh thuật của Thiên Lan Thần Tông xuất hiện bên ngoài.
Một khi Thương Lan Thiên Tâm Kiếm hoàn chỉnh chính thức xuất hiện trên đại lục, tất nhiên sẽ trở thành đệ nhất thánh thuật.
"Ca, dù chúng ta không có ý định ra tay với Tịch Thiên Dạ, cũng không thể người của Phúc Hải thánh quốc đạt được.”
"Không cần vội, hiện tại ra tay giúp hắn, hẳn chưa chắc sẽ cảm tạ ngươi. Nếu chờ đến lúc hẳn đã lọt vào tuyệt cảnh, lại ra tay hỗ trợ, như vậy chính là đưa than sưởi ấm trong này tuyết rơi giá rét, có làm vậy mới để hắn khắc sâu ấn tượng."
Vân Phong Dật thản nhiên nói.
Hắn không thích cách làm việc trực tiếp thô bạo bừa bãi, đôi khi chậm rãi mưu toan, uyển chuyển khai thác mới là sách lược tốt nhất. Tỷ như đối với Tịch Thiên Dạ, hiện tại các thế lực để ý đến sợ là không chỉ có Phúc Hải thánh quốc hay Vân Phượng cổ quốc bọn hẳn, kẻ này đến cùng thuộc về ai cũng chưa nói chắc được, nhưng có thể khẳng định thế lực nào chiếm được hảo cảm của Tịch Thiên Dạ sẽ chiếm được lợi thế lớn nhất.
Dù sao đến lúc các thế lực lớn tranh chấp, Tịch Thiên Dạ khó mà giữ được mình, chỉ có thể lựa chọn đầu nhập vào một thế lực nào đó, điều bọn hẳn cần phải làm chính là khiến tỉ lệ lựa chọn Vân Phượng cổ quốc của Tịch Thiên Dạ là cao nhất.
Đến lúc ấy thì bí mật của Tịch Thiên Dạ, hay là chuyện Tịch Thiên Dạ có thật sự chiếm được truyền thừa hoàn chỉnh của Thương Lan Thiên Tâm Kiếm hay không còn không phải tùy vào bọn hắn, từ từ dò hỏi ra còn không dễ dàng sao.
Khóe môi Vân Phong Dật nhếch lên nụ cười tự tin, ngồi đó đợi đến lúc Tịch Thiên Dạ gặp khó khăn, sau đó mới đi ra chủ động lấy lòng.
Trên quảng trường khảo hạch nội môn bây giờ chỉ có Vân Phượng cổ quốc và Phúc Hải thánh quốc là mạnh nhất, bởi vì bọn hắn đều nhận được nên tin tức nên cố ý chờ đợi ở đây, không tiếp tục xông lên khảo hạch tiếp theo.
Về phần các thế lực tuyệt thế khác, từ trước khi Tịch Thiên Dạ tham dự khảo hạch ngoại môn ở quảng trường truyền công đã nhao nhao tiến đến cửa ải đệ tử nội môn, hoặc là bị đào thải rời đi. Nếu không phải hẳn đạt được tin tức của Vân Tương Quân, sợ là cũng đã sớm bước vào cửa ải đệ tử nội môn.
Phúc Hải thánh quốc cũng bởi vì một số lí do chậm chễ, nên Công Tôn Vô Võng mới có thể nhận được tin tức trước khi tiến nhập cửa ải đệ tử nội môn, một mực chờ Tịch Thiên Dạ ở đây.
Cho nên, thế lực chiếm cứ tiên cơ có thể có khả năng bắt lấy hoặc mời chào Tịch Thiên Dạ nhất ở đây. chỉ có Vân Phượng cổ quốc bọn hắn và Phúc Hải thánh quốc mà thôi.
Ở trong khảo hạch đệ tử của Thần Tông, chỉ có thể tiến lên phía trước, không thể lùi về sau, mà người bị đào thải sẽ lập tức bị quy tắc của Thần Tông ném ra ngoài. Chỉ căn ở trong khảo hạch đệ tử, bất luận kẻ nào hay thế lực nào bên ngoài đều không thể nhúng tay can thiệt.
Dù là những đại thế lực canh giữ bên ngoài kia biết được Tịch Thiên Dạ đạt được truyền thừa Thương Lan Thiên Tâm Kiếm hoàn chỉnh, cũng không có biện pháp nào cả, chỉ có thể chờ đợi trong mỏi mòn, cho đến khi Tịch Thiên Dạ đi ra từ khảo hạch đệ tử mới có thể động thủ.
Mặc dù thần sắc của Vân Tương Quân ngưng trọng, nhưng cũng không quá mức sốt ruột. Bởi vì đúng như Vân Phong Dật nói, bọn họ chiếm cứ ưu thế lớn, chí ít bên trong khảo hạch chỉ có Vân Phượng cổ quốc và Phúc Hải thánh quốc có cơ hội này, các thế lực khác chỉ có thể đỏ mắt thèm khát mà thôi.
Chỉ cần triệt để khống chế hoặc mời chào được Tịch Thiên Dạ khi còn ở trong khảo hạch, vậy bọn hẳn đã bước trước một bước dài so với những thế lực khác.
Nhưng mà Vân Tương Quân, Vân Phong Dật, người của Phúc Hải thánh quốc, hay là người của các thế lực khác cũng tham gia trên quảng trường khảo hạch đệ tử nội môn cho rằng bản thân là người nắm giữ tiên cơ, nhưng tuyệt đối không ai nghĩ rằng bởi vì tình huống trong khảo hạch đệ tử đặc biệt, tin tức bên trong có thể được những người bị đào thải mang ra ngoài, nhưng thông tin ở bên ngoài lại không cách nào truyền vào.
Nực cười là bọn họ vẫn nghĩ mình là người chiếm tiên cơ, có ưu thế lớn. Nhưng tất cả người bên ngoài, bao quát nhóm trưởng bối của các thế lực lớn như. Phúc Hải thánh quốc hay là Vân Phượng cổ quốc đều sắp phát điên hết rồi.
Bởi vì những người bên trong kia căn bản không biết Tịch Thiên Dạ đến cùng là người như nào.
Đồ sát trăm thánh, diệt sạch trung vị Thánh Nhân ở quận Lô Hề, dùng thánh huyết nhuộm đỏ bầu trời, thậm chí ngay cả một vị thượng vị Thánh Nhân cũng suýt nữa bỏ mình, trọng thương bỏ chạy.
Hành động kinh thiên này của Tịch Thiên Dạ đã sớm truyền bá ra khỏi phạm vi quận Lô Hẽ, lan tỏa ra bốn phương tám hướng.
Nhưng mà khảo hạch để tử của Thần Tông chỉ có tuyệt thế thiên tài chưa tới trăm tuổi, lại thông qua khảo hạch mới có thể đặt chân vào, mà chỉ có thể đi một lần, không cách nào khảo hạch lần hai, cho nên những thông tin liên quan đến Tịch Thiên Dạ không cách nào được truyền vào trong. Truyện Quan Trường
Địa phương tụ tập một đám tiểu bối trẻ tuổi, há có thể đấu với tuyệt thế hung đồ như Tịch Thiên Dạ?
Giờ khắc này, bên trong tựa như nuôi nhốt một đám cừu non không biết sống chết, can đảm khiêu khích một lão hổ hung tàn.
Dĩ nhiên kết quả đều có thể đoán được, cừu non có nhiều thì cũng chỉ là thức ăn của lão hổ thôi a.......