Vạn Cổ Cuồng Đế

Chương 1063: Làm sao có thể! lực lượng



Những người mạnh nhất Thiên Bảo thánh thành còn như vậy càng khiến những người khác nơm nớp lo sợ, trong mắt tràn đầy e ngại. 

 Nhất là những tu sĩ Thiên Cơ thánh thành bị xem như đồ ăn kia, tu vi hắn vốn thấp lại bị khí tức Diệt Thế huyết đỉa ảnh hưởng, lúc này đứng cũng không vững. 

 "Mới ra ổ sói lại vào tử huyệt, hôm nay sợ là khó thoát khỏi cái chết." 

 Một tên Hải tộc thành viên Thiên Cơ thánh thành đắng chát nói. 

 Chân Mộc linh thổ mặc dù có cơ duyên vô tận nhưng mối nguy khắp nơi, sơ sẩy một chút cũng sẽ rơi vào vực sâu vạn trượng, sớm biết như thế lúc trước nàng hà tất liều sống liều chết chỉ vì cầu một danh ngạch. 

 Rất nhiều người cũng hối hận, nếu ở Nam Man đại lục có lẽ đã không có kiếp nạn này. 

 "Kế hoạch hôm nay chỉ có kết hợp lực lượng mạnh nhất bố trí bí trận mà chúng ta trước đó đã diễn luyện, bằng không đừng mơ có ai sống." 

 Hàn Ảnh Nghi trầm lãnh nói, là sát thủ ưu tú nhất chủng tộc, vô luận đứng khốn cảnh gì nàng cũng có thể giữ bình tĩnh. 

 Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong nghe vậy chấn động, kết hợp lực lượng mạnh nhất chẳng phải là sẽ từ bỏ những người khác... 

 "Những người khác làm sao bây giờ..." 

 Tước Vân Đồng nhịn không được nói ra. 

 Nàng mặc dù may mắn trở thành hàng ngũ mạnh nhất, nhưng Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc lại có những tộc nhân khác ở đây. 

 Bỏ đồng bạn chạy trốn dù cho ai cũng sẽ không nguyện ý. 

 "Không có cách nào, không làm như thế thì toàn quân sẽ bị diệt, cái gì nhẹ cái gì nặng, trong lòng các ngươi hẳn là rất rõ ràng." 

 Hàn Ảnh Nghi lạnh lùng nói. 

 Có thể còn sống đi ra ngoài vài người, còn lại có thể toàn bộ sẽ chết ở chỗ này. 

 "Cứ dựa theo Hàn Ảnh Nghi nói mà xử lý." 

 Chúc Diễm Tâm cắn răng nói, trong con ngươi hiện ra một tia thống khổ cùng tự trách. 

 Lần hành động này nàng làm người dẫn đầu nhưng không thể cứu mọi người ra ngoài ngược lại muốn thí tốt bảo suất mới có thể sống sót, trong nội tâm nàng vô cùng khó chịu. Nếu như có khả năng, nàng càng muốn lưu lại chiến đấu tới cùng với kẻ địch. 

 Nhưng nàng không thể, làm như vậy tất cả mọi người đều chết. 

 "Kết trận!" 

 Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi không thay đổi, đạp vào hư không đứng tại bắc bộ phương vị. 

 Ngay sau đó Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong cũng đi ra đứng tại nam bộ phương vị và đông bộ phương vị. 

 Tước Vân Đồng mặc dù có chút do dự nhưng cuối cùng cũng là đi ra. 

 Trận pháp tên là Tứ Tượng Niết Bàn Trận do tổ bốn người hóa thành một đoàn thể, thời khắc mấu chốt có thể hoà lực lượng bốn người làm một thể, đồng thời sinh ra sức mạnh không thể tưởng tượng nổi. 

 Vì nghĩ cách cứu viện nên trước đó bốn người đã diễn luyện thật lâu, nên sau khi đứng vững phương vị liền ngưng trận thành công. 

 Sau một khắc, một cỗ năng lượng kinh thiên động địa từ trận pháp bộc phát ra chấn động cửu thiên. 

 Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. 

 Hư ảnh Tứ đại tinh tượng thần thú xuất hiện sau lưng bốn người, phạm vi ngàn dặm thiên địa pháp tắc đều bởi vì tứ đại tinh tượng thần thú xuất hiện mà dồn dập tránh lui. 

 "Trận pháp thật mạnh." 

 Điêu Tâm yêu tướng ngoài ý muốn nhìn Tứ Tượng Niết Bàn Trận, trận pháp kia không chỉ ngưng kết lực lượngbốn người thành một mà lại triệt để đề cao một cấp bậc, cùng Chí Tôn vương cấp độ thứ ba cao thủ đối địch cũng không có vấn đề gì, thậm chí có khả năng nghiền ép. 

 Dù sao chỗ đáng sợ của trận pháp kia hẳn là không chỉ có lực lượng dung hợp mà phương diện khác có thể càng thêm đáng sợ. 

 Dù sao tứ đại tinh tượng thần thú uy danh như sấm bên tai, có thể làm cho tứ đại tinh tượng thần thú hư ảnh hiển hóa ra ngoài, há có thể. 

 Nguyên bản, hai vị minh tôn cùng hai vị tôn giả muốn ra tay chặn đường những người kia. 

 Nhưng nhìn thấy tình huống như thế thì ai cũng đứng tại chỗ không dám đi qua một bước. 

 Cỗ lực lượng kia đã có thể vừa đối mặt liền đánh bọn hắn trọng thương, thậm chí trực tiếp đánh giết. 

 Chớ nói bọn hắn, có lẽ tứ đại Dạ vương đến đây cũng không dám chính diện đối đầu. 

 "Xin lỗi chư vị." 

 Chúc Diễm Tâm nhìn những người khác yên lặng bái. Sau đó thao túng trận pháp hóa thành một đoàn lưu quang bay về phía chân trời. 

 Trước khi đi Hàn Ảnh Nghi nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đầy áy náy, tu vi Tịch Thiên Dạ không kém, nhưng muốn mang hắn đi thì rất khó. Dù sao Tứ Tượng Niết Bàn Trận chính là một chỉnh thể, mạo muội gia nhập một người lại là vướng víu. 

 Mọi người ở Thiên Bảo thánh thành yên lặng nhìn Tứ Tượng Niết Bàn Trận đang xông ra bên ngoài, tuy nhiên không có mở miệng cầu cứu hoặc ngăn cản. 

 Lúc nghĩ cách cứu viện bọn hắn đã có chuẩn bị cho tình huống xấu nhất nên cũng không oán trách người nào. 

 Tứ Tượng Niết Bàn Trận chính là át chủ bài lớn nhất của bọn hắn, nếu sử dụng để ngăn địch thì Chí Tôn vương cấp độ thứ ba cao thủ cũng có thể chiến thắng. 

 Thế nhưng lấy ra chạy trốn thì chỉ có bốn người thể bỏ chạy. 

 " Không thể chống lại Diệt Thế huyết Điệt, bốn người của Chúc Diễm Tâm có thể chạy đi cũng không tệ." 

 Linh Lan Nặc thản nhiên nói. 

 "Ngươi cũng quá bình tĩnh rồi, bọn hắn đi thì chúng ta ở lại có thể phải chết toàn bộ." 

 Linh Phu Anh cười khổ nói. 

 Chỉ tự trách mình tu vi không đủ nếu không ngưng kết thành Tứ Tượng Niết Bàn Trận có lẽ cũng có thể chạy thoát. 

 "Không bình tĩnh lại có thể thế nào." 

 Linh Lan Nặc nhún vai sắc bén nói: 

 "Bất quá muốn mạng của ta thì kẻ địch cũng phải bỏ ra một chút đại giới." 

 Trên người nàng hiện ra ý chí chiến đấu dày đặc. Là thành viên của Thần Mạch nhân tộc, nàng có sự kiêu ngạo của chính mình, sẽ không e ngại chiến tranh. 

 "Ngươi nói không sai, chúng ta Thần Mạch nhân tộc mặc dù nhân khẩu không nhiều nhưng bất kỳ ngườ nào cũng không phải nói giết là giết được." 

 Vẻ mặt Linh Phu Anh lạnh lùng, chuyện cho tới bây giờ nghĩ nhiều cũng không có ý nghĩa, chiến đấu là được, giết một người là đã đủ vốn, giết hai người chính là kiếm lời. Mặc dù bọn hắn vô phương chống lại Diệt Thế huyết Điệt, nhưng giết U Minh tộc thái điểu lại không có vấn đề. 

 "Mấy người bọn hắn nếu như có thể thành công chạy trốn thì ta thật lòng chúc phúc bọn hắn, nhưng sợ là... Bọn hắn chưa chắc có thể sống đi ra." 

 Linh Thiên Điêu âm trầm nói. 

 Tu vi của hắn là mạnh nhất trong tất cả đám người kia, đã tu thành Chí Tôn vương tầng thứ nhất đỉnh phong. 

 "Thiên Điêu đại ca, ngươi có ý gì?" 

 Linh Lan Nặc có mấy phần khiếp sợ. 


 "Rất khó nói, vật kia hết sức tà môn, ta có một dự cảm không tốt lắm." 

 Linh Thiên Điêu khẽ thở dài, hắn tu luyện cho đến nay gặp phải rất nhiều nguy hiểm, trước kia là tướng quân tại Hắc Bạch thần thành đã giao chiến với Thâm Uyên Ma tộc nhiều lần, nguy hiểm trong đó không cần nói cũng biết, hắn có thể sống sót phần lớn đều là nhờ vào dự cảm chuẩn xác của mình. 

 "Hi vọng đừng xảy ra ngoài ý muốn." 

 Linh Thiên Điêu khẽ thở dài.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv