Chương 1013
Yên Nhạc hoàng cung?
Tất cả mọi người đều bị thanh âm kia làm cho kinh sợ, toàn bộ đều nhìn về phía Yên Nhạc hoàng cung.
Chủ nhân của thanh âm kia tự xưng Yên Nhạc hoàng đế là có ý gì?
Yên Nhạc hoàng bộ không phải đã bị hủy diệt rồi sao, hiện tại Yên Nhạc hoàng đô bị bách tộc liên minh chiếm lĩnh, từ lúc nào lại xuất hiện một tên Yên Nhạc hoàng đế.
Mặc dù ai cũng ngạc nhiên nghi ngờ vô cùng, nhưng thanh âm hùng vĩ kia thật lâu cũng không tiêu tan khiến cho mọi người không thể không nghĩ đến chủ nhân thanh âm kia.
"Tô Lăng Hạo! Đó là thanh âm của Yên Nhạc hoàng đế Tô Lăng Hạo."
Con ngươi Giang Thượng Lâm co lại, là Mộ Phong hoàng bộ cao tầng tất nhiên đã gặp Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế, thanh âm từ hoàng cung truyền tới hắn rất quen thuộc, không phải là Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế Tô Lăng Hạo sao!
Chỉ là, Tô Lăng Hạo sao lại xuất hiện trong hoàng cung?
Hắn không phải đang bị giam giữ trong thiên lao không gượng dậy nổi và chờ đợi cái chết hay sao?
"Yên Nhạc hoàng đế Tô Lăng Hạo."
Sắc mặt Thạch Nguyên Hiên kịch biến, đột nhiên nhìn về phía hai vị hoàng tử Đốc Trọng và Đốc Anh.
Là Vân Mục hoàng bộ Thái Tử, hắn đương nhiên biết Yên Nhạc hoàng đế Tô Lăng Hạo, tên kia sao lại xuất hiện trong hoàng cung, không có khả năng, căn bản không có khả năng.
Đốc Anh cùng Đốc Trọng cũng tràn đầy khiếp sợ, trong mắt tràn đầy ngốc trệ, Tô Lăng Hạo không phải đang ở Bắc thành thiên lao sao, sao có thể chạy ra ngoài?
Một tù nhân lại đường đường chính chính đứng ở trước mặt bọn hắn.
"Có người cướp ngục."
Sau khi thanh âm này vang lên thì sắc mặt Vân Thượng Yến bỗng trầm xuống.
Bắc thành thiên lao chính là thiên lao nghiêm ngặt nhất ở Yên Nhạc hoàng đô, nơi có số lượng lớn cao thủ đóng giữ, thậm chí có hai cao thủ Thánh Thiên vương tự mình tọa trấn, bất kỳ người nào muốn cứu người trong thiên lao cũng rất khó.
Nhưng nếu Tô Lang Hạo xuất hiện trong hoàng cung thì nhất định có người cướp ngục cứu hắn.
Mà người cướp ngục cũng rất mạnh, hai vị trấn thủ thiên lao có lẽ đã chết. nếu không sẽ không có chuyện không nhận được chút tin tức nào mà đợi Tô Lăng Hạo trở về Yên Nhạc hoàng cung mới biết được.
"Quốc sư đại nhân, Tô Lăng Hạo kia cũng quá to gan, lại dám chạy đến đây nhất định là muốn chết. Chờ lần nữa bắt được hắn nhất định phải nhanh chóng giết hắn, giữ hắn lại chính là một tai hoạ."
Sắc mặt Đốc Anh hoàng tử khó coi nói, tù phạm từ thiên lao của mình chạy ra thật khiến hắn mất mặt.
"Phiền toái!"
Vân Thượng Yến nhìn lên bầu trời, ánh mắt ngưng trọng vô cùng, hắn không nghĩ đây là chuyện đơn giản như hai vị hoàng tử kia nói.
Tô Lăng Hạo là Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế có địa vị tương đối đặc thù ở Yên Nhạc hoàng bộ và Yên Nhạc hoàng thành
Hắn thoát ra thì hậu quả so với tưởng tượng của tất cả mọi người càng thêm nghiêm trọng.
"Quả nhiên! Tô Lăng Hạo có biện pháp điều khiển thượng cổ cấm chế bên trong Yên Nhạc hoàng đô, có thể điều khiển 398 tòa Thiên Vương trận pháp."
Vẻ mặt Vân Thượng Yến càng thêm âm trầm, hắn nhìn chẳm chẳm trên bầu trời chiến trường, chỉ thấy 398 tòa Thiên Vương trận pháp bị một cỗ lực lượng thần bí quay nhiễu, tran phap Thiên Vong xuất hiện trở ngại lớn.
Nguyên bản mười thành lực lượng bị ước thuc năm thành đều không thả ra được mà lại còn bị áp chế.
Tình hình Tịch Thiên Dạ nhờ vậy mà tốt lên nhiều, lực lượng trận pháp Thiên Võng thả ra không ngừng giảm xuống lại thêm phá cấm quang mang ngăn trở, cuối cùng lực lượng tác dụng trên người hắn cũng không còn bao nhiêu, liền có việc ngăn cản trở nên rất đơn giản.
Kể từ đó thì áp lực của mười quân đoàn trăm vạn Thánh Giả giảm xuống. Muốn áp chế Tịch Thiên Dạ đã tương đối khó khăn.
"Đáng giận! Đối nghịch với Trụ Sơn hoàng bộ, tất cả đều phải chết."
Sắc mặt Vân Thượng Yến khó coi vô cùng, Tô Lăng Hạo đột nhiên xuất hiện phá hủy toàn bộ kế hoạch của hắn.
Mặc dù Trụ Sơn hoàng bộ tạm thời trông coi Yên Nhạc hoàng đô, nhưng chỉ vẻn vẹn nửa năm nên cũng không thể hiểu rõ thành trì cổ này, cũng vì vậy nên Vân Thượng Yến cũng không thể điều khiển thượng cổ cấm trận bên trong Yên Nhạc hoàng đô công kích Tịch Thiên Dạ.
Bọn hắn cũng không có tự tin điều khiển những thượng cổ cấm trận kia, nếu miễn cưỡng tiến hành rất có khả năng mất cả chì lẫn chài.
Nhưng Tô Lăng Hạo lại là Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế, có địa vị tương đối đặc thù ở Yên Nhạc hoàng đô
Yên Nhạc hoàng bộ đã kinh doanh mấy vạn năm, những thượng cổ cấm trận còn sót lại đã sớm bị nghiên cứu bảy tám phần, lại thêm Yên Nhạc hoàng bộ đời đời truyền thừa hương hỏa kéo dài mấy vạn năm có quan hệ khá chặt chẽ với Yên Nhạc hoàng đô.
Thượng cổ cấm trận còn sót lại ở Yên Nhạc hoàng đô dần dà liền sẽ thay đổi một cách vô tri vô giác xem Yên Nhạc hoàng tộc là chủ nhân.
Hiện tại Tô Lăng Hạo được cứu ra, với thân phận của hắn cùng một chút thủ đoạn đặc thù rất có thể sẽ dùng thượng cổ cấm trận áp chế 398 tòa Thiên Vương trận pháp.
"Người đâu, phái cường giả tới Yên Nhạc hoàng cung bắt Tô Lăng Hạo và đồng bọn của hắn lại cho ta."
Vân Thượng Yến lạnh lùng nói.
Cường giả trong Bách tộc liên minh rất nhiều, chân chính Thánh Thiên vương cũng không dưới 150 vị, cơ hồ chiếm một nửa số lượng của Nhân tộc.
Du đồng bon To Lang Hạo co manh hon cung khong ngan đuoc bach toc liên minh cường công.
Lúc này, bách tộc liên minh cùng Trụ Sơn hoàng bộ có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục, đương nhiên sẽ không lưỡng lự, dồn dập phái cường giả đến Yên Nhạc hoàng cung bắt Yên Nhạc hoàng đế.
Bằng không đợi đến lúc không thể áp chế Tịch Thiên Dạ được nữa thì người xui xẻo chính là bọn hắn!
Vân Mục hoàng bộ là tích cực nhất, cao thủ đến Yên Nhạc hoàng bộ cũng nhiều nhất, trực tiếp phái năm vị Thánh Thiên vương đi đầu thẳng hướng Yên Nhạc hoàng cung. Những thế lực khác cũng không keo kiệt, đều có cường giả ra mặt bay về phía Yên Nhạc hoàng cung.
Vân Thượng Yến nhìn đám người chen chúc mà đi, chẳng biết tại sao vẫn không yên lòng, do dự một lát sau cũng bay về Yên Nhạc hoàng cung.
Tịch Thiên Dạ bị mười quân đoàn trăm vạn Thánh Giả cùng với 398 tòa Thiên Vương trận pháp ngăn chặn hẳn là cũng chả làm được gì.
Lại thêm sau lưng có Thiên Dạ thần điện toa trấn khiến Vân Thượng Yến an tâm không ít nên cũng có thể yên tâm đi thu thập những dư nghiệt kia, không sợ Tịch Thiên Dạ sẽ xảy ra vấn đề.
Lúc này ở Yên Nhạc hoàng cung máu chảy thành sông, xác chết trôi trăm dặm, hàng loạt tu sĩ của Trụ Sơn hoàng bộ bị đánh giết.
Chỉ nửa canh giờ mà một hoàng cung lớn như vậy đã biến thành địa ngục.
Yên Nhạc hoàng bộ hoàng đế Tô Lăng Hạo đứng ở nơi cao nhất thánh điện, trong tay đang cầm một ngọc tỉ có hàng loạt phù văn huyền diệu và đường ngấn, cảm giác như không phải là một ngọc tỉ mà là vận Thần sơn trấn áp thiên địa khí.
Tô Lăng Hạo cung kính nâng ngọc tỉ truyền quốc quá đỉnh đầu, hàng loạt thượng cổ cấm văn trong hư không và ngọc tỉ truyền quốc sinh ra liên hệ dồn dập theo bốn phương tám hướng tụ lại hóa thành một tấm cấm chế lớn bao phủ toàn bộ vạn dặm cổ thành.