"Thiên Dạ Phần Tâm Chú bị phá hết!"
Trong mắt Khải Tát hộ pháp tràn đầy rung động nhìn Tịch Thiên Dạ, lại có thể có người có thể phá giải Thiên Dạ Phần Tâm Chú của điện chủ!
Từ khi Thiên Dạ thần điện sinh ra đến nay chứ từng có sự tình như vậy xảy ra.
Người tuổi trẻ trước mặt này đến cùng là thần thánh phương nào?
Khải Tát hộ pháp rất rõ ràng tu vi điện chủ đáng sợ thế nào.
Chí Tôn vương Bình thường trước mặt điện chủ cũng chỉ giống như một con kiến hôi nhỏ bé không đáng kể. Chỉ là bình thường hắn đều bế quan mà thôi.
Nếu hắn xuất thế cả đại lục đều sẽ run rẩy vì hắn.
Lai lịch điện chủ rất thần bí, truyền thừa cùng công pháp tu luyện của hắn có sức mạnh cùng uy năng không thể tưởng tượng nổi.
"Tịch…Tịch Thiên Dạ… một sợi lực lượng vừa rồi là của điện chủ đại nhân, ngươi phá Thiên Dạ Phần Tâm Chú thì hắn tất có cảm ứng, ngươi nhất định phải chết, ta cũng chết chắc rồi."
Sắc mặt Khải Tát hộ pháp trắng bệch nói, không thấy hưng phấn chút nào khi Tịch Thiên Dạ phá mất Thiên Dạ Phần Tâm Chú của hắn.
Điện chủ chính là chúa tể bên trong thế giới này, chỉ cần hắn vẫn ở bên trong thế giới này liền không có cách nào tránh được điện chủ đại nhân truy sát.
"Trước sau đều là chết thì ngươi sợ cái gì? Dù sao chết trên tay Tịch Thiên Dạ ta vẫn thoải mái hơn chết trong sự tra tấn của Thiên Dạ phần Tâm Chú".
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Nghe vậy sắc mặt Khải Tát hộ pháp thoáng bình tĩnh lại không ít.
Không sai, nếu rơi vào tay Tịch Thiên Dạ trước sau đều là chết.
Hiện tại Thiên Dạ Phần Tâm Chú bị phá đi, hắn cũng không còn gì phải lo lắng, lúc này đầu nhập dưới trướng của Tịch Thiên Dạ dù gì cũng sống thêm được một đoạn thời gian.
Vả lại Tịch Thiên Dạ vừa rồi có thể ngăn cản được một tia lực lượng của điện chủ đại nhân, thực lực mạnh đến mức làm người khác rung động, nói không chừng thật sự có thể chuyển cơ.
"Khải Tát bái kiến Tịch đại nhân, từ giờ trở đi người chính là chủ nhân của Khải Tát."
Khải Tát hộ pháp tương đối thức thời, lúc này quỳ một gối xuống trước mặt Tịch Thiên Dạ cung kính nói.
"Các ngươi thì sao? Ai thần phục thì sống, không thần phục sẽ chết."
Tịch Thiên Dạ nhìn về phía những cao thủ khác của Thiên Dạ thần điện, ngoại trừ những người đã bị hắn giết trước đó, lúc này chỉ còn lại mười người, toàn bộ đều là cao thủ Thánh Thiên vương.
Những cao thủ Thiên Dạ điện đó nhìn nhau, cũng không lưỡng lự lâu mà tất cả đều chọn thần phục.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Tịch Thiên Dạ có thể phá giải Thiên Dạ Phần Tâm Chú trong cơ thể của bọn họ, bằng không bọn hắn thà rằng chết cũng không phản bội Thiên Dạ thần điện.
Người trong Thiên Dạ thần điện rất trung thành, gần như không có khả năng xuất hiện phản đồ, nguyên nhân là bởi vì có Thiên Dạ Phần Tâm Chú tồn tại.
Nếu không có Thiên Dạ Phần Tâm Chú tình huống sẽ khác biệt hoàn toàn.
Dù sao Thiên Dạ thần điện vốn cũng không phải là thế lực yên ổn gì, trong tông môn tà nhân xuất hiện lớp lớp ngư long hỗn tạp.
Có rất nhiều người đều là bị Thiên Dạ thần điện cưỡng ép bắt tới, bằng không Thiên Dạ thần điện cũng không thể bồi dưỡng nổi nhiều cao thủ như vậy trong vòng ngàn năm ngắn ngủi.
Tịch Thiên Dạ tiếp tục ra tay phá huỷ toàn bộ Thiên Dạ Phần Tâm Chú trong đám người còn lại
Mặc dù thực lực Thiên Dạ điện chủ rất mạnh, chỉ lưu lại một tia lực lượng trong cơ thể người khác đã có thể uy hiếp được Chí Tôn vương.
Nhưng Tich Thiên Dạ lại không quan tâm, mặt không đỏ tim không gấp ngăn lại mười một đạo lực lượng chú thuật của Thiên Dạ điện chủ.
Bất quá Tịch Thiên Dạ cũng kinh ngạc, thực lực của vị Thiên Dạ điện chủ kia đã mạnh hơn cao thủ mới đột phá Chí Thánh rồi.
Dựa theo lẽ thường mà nói thì bên trong Chân Mộc linh thổ không có khả năng sản sinh Chí Thánh.
Trừ phi có thần thông thông thiên triệt địa như Tịch Thiên Dạ. Không phải lực lượng có thể so với Chí Thánh hoặc là mạnh hơn Chí Thánh thì là Chí Thánh.
Chí Thánh không phải biểu tượng trên lực lượng, mà là biểu tượng của tôn vị.
Cho nên nếu vị Thiên Dạ điện chủ kia nếu không phải đột phá Chí Thánh từ địa phương khác sau đó mới đến đến thế giới này thì hắn gần như không có khả năng trở thành Chí Thánh.
Từ lực lượng mà Thiên Dạ điện chủ lưu lại trong cơ thể Khải Tát mà xem hẳn là không có khí chất đăc biệt của Chí Thánh. Nói cách khác vị Thiên Dạ điện chủ này không phải là Chí Thánh nhưng lại có lực lượng mạnh hơn cả Chí Thánh.
Tình huống như vậy khiến cho Tịch Thiên Dạ hứng thú, thật không đơn giản a.
…
"Hoàng Thái Thúc, các ngươi không sao chứ?"
Tô Hàm Hương trở lại tòa thành cổ nhìn đoàn người Tô Càn Bính không có trở ngại gì mới nhẹ nhàng thở ra.
Tu vi của đám người Hoàng Thái Thúc bị Tịch công tử phong ấn lại, trước mặt cao thủ Thiên Dạ thần điện không có bất kì sức chống cự gì, tiện tay là có thể chụp chết đám người này. Cũng may mà bọn hắn đến nhanh không thì hậu quả khó lường.
"Hàm Hương nha đầu, vị Tịch công tử kia..."
Tô Càn Bính nhìn Tịch Thiên Dạ đang đuổi giết một đám cao thủ Thiên Dạ điện phía chân trời, trong mắt tràn đầy vẻ ngoài ý muốn và nghi ngờ nói.
"Hoàng Thái Thúc, ta đã nói với thúc Tịch công tử chính là ân nhân trợ giúp Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta, tại sao ngươi không chịu tin tưởng ta."
Tô Hàm Hương cười khổ nói.
Hoàng Thái Thúc quá đa nghi.
Nhưng mà cũng không trách được hắn, Yên Nhạc hoàng bộ luân lạc tới tình cảnh bây giờ tin tưởng dù là ai cũng sẽ trong tình trạng chim sợ cành cong.
Bởi vì La Chu Cương phản bội nữa khẳng định đã lưu lại ảnh hưởng rất xấu tới tâm lý Hoàng Thái Thúc.
"Hàm Hương nha đầu, vị Tịch công tử này... Đến cùng có lai lịch ra sao..."
Nguyên bản Tô Càn Bính cũng không tin tưởng, cho rằng Tô Hàm Hương bị người che đậy.
Dù sao thiên hạ cũng không có bữa cơm nào miễn phí. Ai sẽ thật lòng đi trợ giúp một hoàng bộ đang có khuynh hướng đi xuống, huống chi tình thế của Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn đã tồi tệ tới cực điểm, không chỉ đắc tội Trụ Sơn hoàng bộ mà còn đắc tội cả Thiên Dạ thần điện, ai dám?
Nhưng Tịch Thiên Dạ đã lấy được chỗ tốt trong tổ lăng Yên Nhạc mà vẫn đứng ra ngăn cản Thiên Dạ thần điện xâm lấn khiến cho ý nghĩ trong lòng Tô Càn Bính có thay đổi không nhỏ.
Tô Hàm Hương thấy Hoàng Thái Thúc cuối cùng cũng chịu nghe nàng giải thích, trong lòng tự nhiên vui mừng quá đỗi.
Trước đó đến cơ hội giải thích nàng cũng không có, giờ phút này đương nhiên sẽ không có giấu diếm gì, lập tức kể một mạch những việc có liên quan đến Tịch Thiên Dạ.
Cái gì!
Nghe Tô Hàm Hương kể càng nhiều vẻ kinh hãi trong mắt Tô Càn Bính càng mãnh liệt.
Hắn làm sao cũng không nghĩ tới thời điểm Yên Nhạc hoàng bộ bọn hắn nguy nan nhất lại xuất hiện một vị thiếu niên có can đảm trợ giúp bọn hắn, thậm chí không tiếc đối địch cùng cả Nhân tộc.
"Hàm Hương nha đầu, thật vất vả cho ngươi."
Tô Càn Bính biểu lộ phức tạp nói, hắn nghe Tô Hàm Hương nói đơn giản, nhưng sao lại không biết được gian khổ trong đó.
Trước đó khi chưa quen biết Tịch Thiên Dạ, thiếu chút nữa Tô Hàm Hương đã bị Trụ Sơn hoàng đế bắt làm sủng phi.
Cũng may trời xanh chiếu cố để cho nàng gặp được một vị cường giả vì nàng chắn gió che mưa như thế.
"Hàm Hương nha đầu Thực lực của vị Tịch công tử kia có thể so với Chí Tôn vương, thậm chí còn mạnh hơn Chí Tôn vương bình thường. Những thế lực nhân tộc thế lực tạo thành bách tộc liên minh hẳn là không thể uy hiếp được hắn."
"Nhưng mà địch nhân lớn nhất hiện giờ của chúng ta không phải Trụ Sơn hoàng bộ, cũng không phải bách tộc liên minh mà là Thiên Dạ thần điện…."
Thời điểm nói đến Thiên Dạ thần điện, trong mắt hắn có một tia lo lắng cùng kiêng kị thật sâu.
Từ sau khi Thiên Dạ thần điện xuất hiện chính là đại biểu cho hai từ vô địch, không người nào có thể chống lại.
Đừng nói Nhân tộc bọn hắn, cho dù là Tinh linh tộc cùng Xi Man tộc đều đã không ít lần ăn thiệt thòi lớn trong tay Thiên Dạ điện.
Tịch Thiên Dạ dù mạnh hơn nữa cũng chỉ là một người mà thôi, làm sao có thể chống lại quái vật khổng lồ như Thiên Dạ điện?
Huống chi bên trong Thiên Dạ điện còn có một số cường giả tuyệt thế vượt qua tưởng tượng của thế nhân tọa trấn, Tịch Thiên Dạ hiện tại căn bản không thể ứng phó.
"Ta biết."
Tô Hàm Hương khẽ gật đầu, là thổ dân sinh sống tại thế giới này, nàng tất nhiên biết rõ Thiên Dạ điện đáng sợ thế nào.
Thiên Dạ thần điện là thế lực mà cả Nhân tộc đều không thể đắc tội.
"Ngươi đã rõ ràng như vậy cũng hẳn phải biết, Yên Nhạc hoàng bộ chúng ta đã không có hy vọng gì."
Tô Càn Bính thở dài thật sâu, trong mắt tràn đầy vẻ bất đắc dĩ.
"Hoàng Thái Thúc có ý này, hay là ngươi cùng Tịch công tử trốn đi thật xa và mang theo một ít thiên tài dòng chính của Yên Nhạc hoàng bộ, mai danh ẩn tích truyền thừa hương hỏa."
Cho tới lúc này Tô Càn Bính đã coi nhẹ cái gọi là Hoàng Đồ bá nghiệp, chỉ cần huyết mạch Tô gia có thể tiếp tục truyền thừa là hắn đã thỏa mãn rồi.
Tô Hàm Hương không trả lời Hoàng Thái Thúc mà chắp tay sau lưng nhìn lên thân ảnh tuyệt thế trên bầu trời cái kia thật lâu không nói.
Chuyện mà Tịch công tử quyết định thì không ai có thể cải biến, cho nên tình huống trốn đi mai danh ẩn tánh không thể nào phát sinh được.
Nàng không có ý kiến gì, vô luận sinh tử chỉ cần được bên cạnh hắn là tốt rồi.
Mười một tên cao thủ Thiên Dạ thần điện đều bị thủ đoạn cừng rắn của Tịch Thiên Dạ trấn áp thu phục.
Tất nhiên Tịch Thiên Dạ không phải thật tâm muốn nhận bọn hắn làm thuộc hạ, chỉ là muốn thông qua bọn hắn để biết được tin tức liên quan đến Thiên dạ thần điện mà thôi. Tịch Thiên Dạ cũng không sợ bọn họ bằng mặt không bằng lòng, một khi rơi vào tay hắn thì sinh tử vận mệnh chính là do hắn quyết định.
…
"Không tốt! mệnh đăng Chùy Tinh hộ pháp đã tắt."
Tháp Âm hộ pháp đang khoanh chấn ngồi trên không trung bên ngoài cánh cổng thượng cổ cấm trận tản ra một cỗ hồn niệm bang bạc giám sát toàn bộ hồ Thu Thủy.
Hồ Thu Thủy trước mắt do hắn tọa trấn là hậu phương vững chắc, tiến có thể công lui có thể thủ.
Đang lúc thời điểm Tháp Âm hộ pháp đi tuần tra tám mốt hòn đảo như thường ngày bỗng nhiên cảm ứng được cái gì khiến sắc mặt hắn trong khoảnh khắc kịch biến.
Mệnh đăng Chùy Tinh hộ pháp thế mà bị tắt…
Mệnh đăng chính là do một sợi mệnh hồn của tu sĩ luyện chế thành, một khi mệnh đăng tắt đại biểu cho tu sĩ đó đã tử vong.
Tất cả hộ pháp trở lên ở Thiên Dạ thần điện đều có mệnh đăng lưu lại để Thiên Dạ thần điện có thể nắm được sinh tử cùng hành tung của bọn hắn.
Tháp Âm hộ pháp không thể ngờ rằng Chùy Tinh hộ pháp vừa tiến vào Yên Nhạc tổ lăng không lâu mà mệnh đăng đã tắt!
Cái tên mà thế nhân nghe tin đã sợ mất mật, kiêng kị vạn phần, tổng bộ Thiên Dạ thần điện chính là chỗ này.
"Thật to gan, lại dám động đến Thiên Dạ Phần Tâm Chú của bản tọa!"
Sâu trong cung điện cổ lão bỗng nhiên có một cỗ khí tức khổng lồ bạo phát bao phủ toàn bộ cung điện lại. Toàn bộ sinh linh trong đại điện run rẩy, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía sâu nhất trong cung điện.
Điện chủ đại nhân đã trăm năm không xuất thế, tại sao hắn lại tức giận đến vậy?