Hí!
Đột nhiên âm thanh gió lốc vang lên ở góc đường, không có bất kỳ người nào nghe thấy, nhưng đều nhìn thấy một người phun máu như suối, đầu lâu tên võ giả chán nản rơi xuống trước xe ngựa Hải Lâm.
Một thi thể không đầu ngã xuống, thân ảnh tiểu nữ hài xuất hiện, nhưng mà trong ánh mắt đầy sát khí lăng lệ, còn phun một ngụm nước miếng lên thi thể không đầu. Nàng nhìn cũng không nhìn chiến đấu ở giữa đường, đi trở về quầy hàng của mình, hai đầu gối quỳ xuống, tiếp tục cảnh bán mình chôn cha.
Ba!
Thương đội do Chu Lôi dẫn dắt giết tới bên cạnh, đầu lâu tên võ giả chán nản bị long mã giẫm mạnh nổ tung, rất nhanh các bước chân đạp lên, cũng chỉ thừa lại một vũng máu và óc tan nát.
Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường nhìn nhau, đều nhìn thấy khiếp sợ trong mắt đối phương.
Đây quả thực cũng không phải thế giới bình thường a.
Phanh!
Nam tử lông bờm trúng một cước của Chu Lôi, thương đội nhanh chóng lao ra.
Hải Lâm đột nhiên hét lớn:
- Hữu thống lĩnh, tranh thủ thời gian phóng tín hiệu!
Mặc dù Khinh Ca Lâm Địa chỉ là một tòa thành trì, nhưng chiếm diện tích thật lớn, còn lớn gấp mười lần thành Thượng Dương. Từ thành đông tới thành bắc, phóng ngựa chạy như điên cũng cần một nén hương mới tới. Bây giờ đang ở trên địa bàn thành đông, nếu không có người tiếp ứng, chỉ sợ bọn họ ra không được..
Những người của mình còn khá tốt, nếu là Vân Tiêu đại ca, đặc biệt là hai vị tỷ tỷ rơi vào tay Bạo Vũ dong binh đoàn, hậu quả thật không chịu nổi.
Hồng Vũ cũng hiểu rõ, vội vàng xuất ám khí màu hồng nhạt, trực tiếp kéo ra, một mũi tên ánh sáng nổ tung trên không trung.
...
- Cái đó...
Một nam nhân áo bạc ngồi uống rượu trong tiểu lâu, tiếng cười duyên không ngừng vang lên.
Đột nhiên đồng tử của hắn hơi co lại, khiếp sợ nhìn qua khói lửa màu xanh da trời ở trên cao, "Xoát" hắn đẩy cô nương trong ngực ra, thân thể lao đi như lò xo, liền hô lên:
- Tranh thủ thời gian tập hợp, mau đi tới thành đông! Là Hải Lâm thiếu gia trở về, còn phát tín hiệu cầu cứu!
Một đám võ giả trong tiểu lâu đứng lên, vội vàng chạy ra ngoài, không ít người càng trực tiếp nhảy xuống lầu tập kết.
- Hắc Ám, ngươi mau chóng đi thông tri phó đoàn trưởng! Ở thành đông cầu cứu, nhất định là người Bạo Vũ dong binh đoàn!
Nam tử áo bạc cắn răng nói:
- Tạp chủng Bạo Vũ dong binh đoàn, nếu như Hải Lam thiếu gia có việc, Hắc Kiên ta sẽ cắt đầu các ngươi!
Hắn quát:
- Tất cả mọi người cho dù đang làm cái gì, toàn bộ dừng lại tiến tới thành đông cứu người.
Các lầu nhỏ gần đó chấn động, sóng âm truyền ra xa xa.
Mà chính hắn đã ở cách đó ngàn mét, hóa thành một đạo quang mang lao tới thành đông.
...
- Giết đám Bạo Vũ tạp chủng này.
Khí thế Chu Lôi như cầu vồng, một đao đánh bay mấy tên võ giả Bạo Vũ dong binh đoàn, tiếp tục mang theo đội ngũ vượt lên phía trước.
Trong mắt nam tử lông bờm đầy sợ hãi, vài lần đánh nhau đã chết hơn mười người, trên đường đầy máu. Hắn chính là tiểu đầu mục của Bạo Vũ dong binh đoàn, những người chết và tổn thương là thủ hạ của hắn, lần này dù thắng hoặc là trở về cũng không thoát khỏi hình phạt.
- Càn rỡ!
Đột nhiên có tiếng hét lớn truyền tới, một khí tức cường giả lan ra trên đường cái, một nam tử rống giận:
- Súc sinh Thái Điểu dong binh đoàn! Lại dám lấn Bạo Vũ dong binh đoàn không người! Đã dám ở thành đông giết người thì toàn bộ lưu lại cho ta!
Oanh!
Một đạo quang mang lao thẳng về phía Chu Lôi, đánh lên bảo đao của hắn. Lực lượng kia đánh long mã tọa kỵ của Chu Lôi kêu thảm, hai chân càng không cách nào thừa nhận sức nặng này, "Bịch" quỳ xuống.
Ngay sau đó một đạo nhân ảnh ngang trời mà đến, năm ngón tay như ưng trảo bắt lấy đầu Chu Lôi.
Sau lưng Hồng Vũ chấn động, tất cả lực lượng rót vào trường kiếm đâm thẳng tới.
Long mã Chu Lôi quỳ xuống, hắn cảm thấy nguy hiểm, bảo đao lại múa đao mang chém thẳng tới.
Ba lực lượng lập tức đụng vào nhau, chấn động tỏa ra.
Ầm ầm!
Chu, Hồng hai người gặp trùng kích lớn, bị chấn động lui ra phía sau liên tục, khí huyết trong người không ngừng cuồn cuộn.
Còn tên nam tử kia rơi xuống, dễ dàng hóa giải lực trùng kích, hai tay khoanh trước ngực, vẻ mặt băng lãnh nhìn qua người Thái Điểu dong binh đoàn.
- Hạ Đức Hưng đại nhân!
Nam tử lông bờm vui vẻ, vội vàng tiến lên, nói:
- Hạ đại nhân, những tên súc sinh Thái Điểu...
- Phế vật!
Hạ Đức Hưng chẳng muốn nghe hắn nói gì, trực tiếp đánh ra một chưởng, một tơ máu chay ra, thân thể nam tử lông bờm bay ra ngoài, đâm vào vách tường trên đường, xương cốt toàn thân tán loạn.
Phòng ốc không biết dùng tài liệu gì xây thành, thật không ngờ chịu lực như vậy mà không vỡ.
Kiến trúc Cả Khinh Ca Lâm Địa mỗi vài năm đều tu sửa một lần, bởi vì mỗi ngày đều có giết người, mỗi ngày có người chết. Các loại kết cấu không tốn sức xây dựng đã bị phá hủy không còn, hiện tại những căn nhà kia đều dùng tài liệu đặc thù xây dựng. Một kích toàn lực của võ giả bình thường chỉ lưu lại dấu vết mà thôi.
- Hạ Đức Hưng!
Sắc mặt Chu Lôi cùng Hồng Vũ đại biến, vội vàng lui về sau đi vài bước, hiển nhiên hết sức kiêng kỵ.
Thần thức Lý Vân Tiêu đảo qua, Hạ Đức Hưng cũng chỉ là lục tinh Vũ Tông mà thôi. Nhưng một tinh một thiên địa, lục tinh Vũ Tông cũng đủ để trấn áp Chu Lôi cùng Hồng Vũ hai người.
Ánh mắt Hạ Đức Hưng quét qua Đinh Linh Nhi hai người một chút, lập tức cười lạnh nói:
- Khó trách lại liều chết chém giết, là muốn đưa hai mỹ nhân tuyệt sắc cho Hác Liên Thiếu Hoàng hay sao? Chậc chậc, đám thủ hạ các ngươi thật sự trung thành và tận tâm, hai nữ nhân này tìm được chỗ nào? Mình có nên nếm thử trước hay không?
Sắc mặt Chu Lôi âm trầm nói:
- Đã biết là cho đoàn trường, còn không tránh ra!
Đinh Linh Nhi cùng Lạc Vân Thường biến sắc, lộ ra vẻ giận dữ.
Đinh Linh Nhi càng tức giận quát:
- Chu Lôi, miệng của ngươi sạch sẽ một chút cho ta!
Chu Lôi khẩn trương, cuống quít đánh mắt cho nàng, mí mắt lập tức nháy vài chục cái.
Đinh Linh Nhi mặt âm trầm nói:
- Đừng nháy mắt với ta! Dám lấy chuyện này ra vui đùa, mặc dù là ngươi cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ
Bạch quang lóe lên trong tay, hai bao tay màu xanh bao phủ tay nàng, cũng không thấy nàng di động thế nào đã xuất hiện trước mặt Hạ Đức Hưng, chụp vào yết hầu của hắn.
Hạ Đức Hưng còn không có kịp phản ứng, chỉ cảm thấy mùi thơm ập tới, lập tức có cảm giác tử vong xuất hiện trên người, tiềm năng lục tinh Vũ Tông của hắn lúc này bạo phát ra ngoài, dùng động tác không thể tưởng tượng nổi hóa thành chưởng ngăn cản một kích của Đinh Linh Nhi.
Tìm được đường sống trong chỗ chết, lập tức toàn thân mồ hôi lạnh.
Hai người ra chiêu đếm không rõ, nhanh tới mức người ta hít thở không thông.
Trong nội tâm Hạ Đức Hưng vô cùng kinh hãi, đối phương trẻ tuổi như vậy cũng là lục tinh Vũ Tông, hơn nữa cho dù là chiêu thức hay khí thế đều trên hắn, rất nhanh lâm vào cục diện nguy hiểm, yết hầu suýt mấy lần bị bóp nát.