Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 55: Kim châm trích huyệt (2)



Hắn hơi phất phất tay nói:

– Các ngươi đều đi ra ngoài đi, Mộng Vũ cùng Lạc Vân Thường lưu lại.

Lạc Vân Thường không nhịn được nói:

– Chuẩn bị một cái lều vải cùng ba mươi cây kim châm là có thể? Thật sự không cần đồ vật khác?

Nàng hơi có chút sốt sắng nói:

– Lý Vân Tiêu, ngươi thật sự có nắm chắc?

Lý Vân Tiêu nâng cằm trầm ngưng.

Trương Thanh Phàm thấy dáng vẻ này, khiến cho hắn căng thẳng vạn phần, ngưng tiếng nói:

– Lý Vân Tiêu, ngươi thành thật nói cho ta, ngươi có mấy phần chắc chắn? Nếu quá thấp, ta sẽ đi thông báo quốc vương bệ hạ.

Lời nói của hắn rất rõ ràng, nếu như Lý Vân Tiêu không thành công, như vậy công chúa sẽ vẫn lạc.

Trong lòng tất cả mọi người đều cảm giác nặng nề, đối với tình huống cũng không coi trọng. Dù sao tuổi của Lý Vân Tiêu quá nhỏ, mà kim châm trích huyệt không chỉ đối với sức khống chế của người thi châm yêu cầu cực cao, hơn nữa trình tự, thời cơ, cường độ đều không cho có nửa phần sai lầm. Chiếu bọn họ tính toán, có thể có 30% liền vạn hạnh!

Lý Vân Tiêu thở dài một tiếng nói:

– Nếu như công chúa là thân nam nhi, ta mặt đối mặt thi châm cho hắn, có tự tin trăm phần trăm. Nhưng nàng là nữ tử, ta chỉ có thể cách lều vải, ở trong vòng mười lăm mét lâm không phi châm trích huyệt, hơn nữa vừa nãy ở Long gia bị nhã hứng của Hạo thiếu làm nôn mửa, hiện tại tinh thần còn có chút uể oải, tổng hợp lại, đại khái khoảng chừng 90% a.

– Phi châm trích huyệt? Ngươi nói với ta ngươi sẽ cách lều vải mười lăm mét lâm không phi châm trích huyệt?

Trương Thanh Phàm chặn một ngụm lão huyết ở dưới ngực, trong đầu vù vù một hồi.

– Nguyên lai ngươi muốn chuẩn bị lều vải là vì lẩn tránh nam nữ chi hiềm?

– Mặt đối mặt trăm phần trăm, phi châm trích huyệt nắm chắc 90%?

Hứa Hàn hít vào một ngụm khí lạnh, có chút hoảng hốt nói:

– Kim châm trích huyệt nguyên lai dễ dàng như vậy, ta còn tưởng rằng là thủ đoạn rất cao thâm a.

Nhăng hắn vội lắc đầu nói:

– Không đúng, không đúng, trước đây ta từng nghe sư phụ nói, muốn thành công sử dụng kim châm trích huyệt, không có hồn lực của cấp năm Thuật Luyện Sư, hoặc là muôn vàn thủ pháp thử thách, là căn bản không thể thành công!

Lạc Vân Thường cũng dại ra một hồi, nhất thời trên mặt trầm xuống, phẫn nộ quát:

– Ngươi coi ngươi là Dương Địch đại nhân sao? Còn nắm chắc trăm phần trăm, còn lâm không phi châm! Hiện tại tính mạng của công chúa như ngàn cân treo sợi tóc, ngươi chăm chú một chút cho ta!

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

– Ta đã rất chăm chú a, nếu biết tính mạng của Như Tuyết nha đầu đang như ngàn cân treo sợi tóc, các ngươi liền đừng quấy rầy ta. Hiện tại bắt đầu đi, Mộng Vũ, ngươi đỡ công chúa là được, Lạc lão sư, ngươi giúp ta dựng lên lều vải.

–...

Trương Thanh Phàm một tay tóm lấy lều vải ném ra ngoài, phẫn nộ nói:

– Cách lều vải cái rắm a! Liền mặt đối mặt đi, công chúa là thân thể vạn kim, há có thể cho ngươi trò đùa!

Con ngươi của Lý Vân Tiêu mạnh mẽ lườm hắn một cái.

– Chính là bởi vì thân thể vạn kim, cho nên mới cách lều vải. Kim châm trích huyệt nhất định phải cởi hết quần áo, nếu không cách lều vải, bị ta nhìn thấy hết, đến thời điểm quốc vương bệ hạ ra lệnh một tiếng, ta không cưới nàng là không thể. Dựa vào, ngươi muốn hại ta đúng không? Ta mới không cưới tiểu nha đầu đây này!

Tất cả mọi người trong nháy mắt té xỉu...

Trương Thanh Phàm chỉ cảm thấy đầu óc một trận quay cuồng, chuyện nghiêm trọng như vậy, lại bị Lý Vân Tiêu biến thành chuyện ép hôn. Hắn cảm giác đối phương tựa hồ là đang đùa hắn...

Đột nhiên Lý Vân Tiêu biến sắc, nhìn chằm chằm sắc mặt của Tần Như Tuyết trầm giọng nói:

– Ngũ âm tuyệt mạch liền muốn hội tụ Linh Hải, các ngươi chậm trễ nữa, đến lúc đó Ngũ âm hội tụ một mạch, sinh cơ đoạn tuyệt, coi như là Đế cấp Thuật Luyện Sư đến cũng cứu không được!

Mọi người dồn dập hướng trên mặt công chúa nhìn lại, chỉ thấy năm đạo huyết tuyến bé nhỏ quả nhiên lại tăng trưởng không ít, bắt đầu lan tràn đến đỉnh đầu.

Trong lòng Trương Thanh Phàm căng thẳng, trầm giọng quát lên:

– Mộng Vũ cùng Lạc Vân Thường lưu lại, tất cả mọi người lập tức đi ra ngoài!

Hắn xoay người rời đi, hiện tại tên đã lên cung, coi như bắn trật, cũng phải nhắm mắt bắn đến cùng! Tất cả mọi người đều mặt xạm lại, các loại tâm tình đều có, lũ lượt đi ra băng thất.

– Mộng Vũ, cởi sạch quần áo của nàng. Lạc lão sư, dựng lều vải.

– Lý Vân Tiêu, nháo đủ rồi! Chuyện này hậu quả không phải ngươi có thể gánh chịu, chăm chú một chút cho ta!

Lạc Vân Thường cả giận nói.

Đùng!

Lý Vân Tiêu mở ra hộp kim châm, cũng không ngẩng đầu lên, cong ngón tay búng một cái, nhẹ nhàng nói:

– Lạc lão sư, ta muốn đâm huyệt Vân Môn của ngươi, châm vào bảy phân.

Xèo!

Tiếng xé gió vang lên, con ngươi của Lạc Vân Thường đột nhiên mở lớn, một ánh vàng lấp loé rồi biến mất, trên xương bả vai của mình như bị muỗi cắn, một cây kim châm nhỏ như sợi tóc cắm ở trên Vân Môn huyệt của mình, đâm vào da thịt bảy phân, không có nửa điểm khác biệt!

Trong nháy mắt Lạc Vân Thường dại ra, trong đôi mắt tất cả đều là vẻ kinh hãi, nội tâm càng là nhấc lên sóng gió động trời! Thiếp thân nội y của nàng chính là dùng Kim Ti tuyến may thành, đối với nguyên lực có tác dụng chống đỡ nhất định, kim châm xuyên thấu cần khí lực căn bản là không có cách khống chế, huống chi tinh chuẩn như vậy! Hơn nữa hắn là làm sao biết mình mặc Kim Ti y!

Lý Vân Tiêu khẽ cười nói:

– Vừa nãy thời điểm ở bên ngoài, ta phát hiện phần gáy của Lạc lão sư hơi có kim quang thoáng hiện, tất nhiên là mặc Kim Ti y, hiện tại cô gái đều lưu hành mặc cái này. Hơn nữa ba cái áo khoác, ngươi ta cách xa nhau sáu mét, vì lẽ đó một châm này, ta dùng ba phần khí lực, sẽ không kém bao nhiêu.

Trên mặt Lạc Vân Thường đỏ bừng, bị nam tử biết áo lót mình mặc, làm sao cũng bình tĩnh không nỗi, tuy rằng trong lòng kinh ngạc không ngớt, nhưng vẫn như cũ nổi giận nói:

– Lý Vân Tiêu, ngươi thật không giữ mồm giữ miệng!

Lý Vân Tiêu cười to nói:

– Mau mau bắt đầu đi. Kỳ thực lâm không phi châm ta mới chắc chắn, nếu cô gái nhỏ Như Tuyết này ở trước mặt ta cởi sạch, ta nơi nào bình tĩnh đến thi châm a? Ngươi đừng xem cô nàng này nhỏ tuổi, kỳ thực muốn ngực có ngực, đã sớm phát dục...

– Được rồi!

Trong mắt Lạc Vân Thường xẹt qua một tia ngượng ngùng, triển khai lụa mỏng ở trong tay, nhất thời đem Lý Vân Tiêu cùng Tần Như Tuyết cô lập ra, nàng thoáng bình phục lại tâm tình, nhẹ giọng nói:

– Bắt đầu đi.

Mộng Vũ cũng căng thẳng đem quần áo của Tần Như Tuyết mở ra, cẩn thận đỡ lấy.

Xèo!

Ánh vàng thoáng hiện, Lý Vân Tiêu bắt đầu phi châm, từng cây từng cây xuyên thấu lụa mỏng, bay vụt mà vào.

Con ngươi của Lạc Vân Thường đột nhiên mở lớn, toàn bộ tâm thần tăng cao đến đỉnh điểm, đem mỗi một động tác của Lý Vân Tiêu đều thanh thanh sở sở ấn vào trong đầu.

Ở ngoài hầm băng, một đám người dị thường yên tĩnh, không người nào dám lớn tiếng thở dốc, bởi vì sắc mặt của Trương Thanh Phàm cực kỳ khó xem, không ai dám làm hắn càng thêm khó chịu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv