Lý Vân Tiêu cười rộ lên, lộ ra vẻ tham lam, liếm liếm miệng nói:
- Trên người của ngươi chí ít có mấy trăm khối tinh thạch a? Ngươi có thể mang một khối, còn lại lưu lại.
- Cuồng vọng!
La Thanh Vân giận dữ nói:
- Tiếp tục đánh tiếp nhất định là cục diện lưỡng bại câu thương, đến lúc đó bị người ta kiếm tiện nghi, một khối tinh thạch cũng không có, gặp quỷ đi!
Hàn quang trong mắt Lý Vân Tiêu lóe lên, lãnh đạm nói:
- Dám ra tay với ta, vậy phải có giác ngộ cái chết! Phải chăng tha cho ngươi hay không, còn phải xem tâm tình của ta.
Sắc mặt La Thanh Vân đại biến, giận quá thành cười nói:
- Ha ha, tiểu tử thật cuồng vọng! Nếu ngươi muốn chơi tưới cùng, ta sẽ theo tới cùng! Cho rằng kiếm tiện nghi ta trọng thương thì có năng lực thắng ta sao?
Hắn lấy một hạt châu xanh biếc ra, trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, một ngụm cắn xuống. Hai đồng tử co rút lại, biến thành màu xanh quái dị. Trên người có khí chất quái dị bộc phát.
Trong nội tâm Lý Vân Tiêu rùng mình, hoảng sợ mở to mắ ra, chỉ thấy thân thể La Thanh Vân bắt đầu xuất hiện biến hóa giống như trong tinh thần lao tù, dần dần yêu hóa thành long, nhưng càng quái dị và cường đại hơn.
- Hóa Long Yêu Đan? Không phải, trên đời này làm sao có Hóa Long Yêu Đan. Tiểu tử kia vừa rồi nuốt rốt cuộc là cái gì?
Bang bang!
Bang bang!
Trên người La Thanh Vân truyền ra từng tiếng tim đập mạnh, vậy mà vang vọng rõ ràng trong tai mọi người, người ta cảm thấy tâm thần chấn động.
Trên không trung, Phương Đức ba người khiếp sợ, mỗi lần tiếng tim đập vang lên, bọn họ cảm thấy huyết mạch bành trướng, từ tần suất đập đều đănh, không ngờ sinh ra khí chất bá đạo.
- Đã xảy ra chuyện gì? Quái lực này chẳng lẽ là đại năng yêu tộc?
- Tiểu tử kia vừa rồi nuốt cái gì thế? Ngươi xem thân thể của hắn hình như đang yêu hóa, hẳn là Hóa Yêu Đan mới đúng.
- Trời ơi! Đây là Hóa Yêu Đan rất mạnh sao? Ngươi xem thân thể của hắn, yêu hóa thành bộ dáng gì kìa? Vì sao hình dáng giống ác long trong truyền thuyết?
- Thôi đi pa ơi..., đồ phá hoại! Long chi nhất tộc cũng chỉ là truyền thuyết hư vô mờ mịt, tương truyền đều là Thập Phương Thần Cảnh tồn tại. Làm sao có thể có Hóa Long Yêu Đan chứ?
Một đám chấp pháp giả không ngừng thảo luận, nhưng mà tiếng tim đập càng ngày càng mạnh này làm huyết mạch của bọn họ càng nhộn nhạo, Hoàng Tiểu Long tạo bình chướng, lập tức bao phủ mọi người vào trong, lúc này mới bình phục lại.
Loại nhịp đập này làm huyết mạch sôi trào, nó bao phủ cả Quỳnh Hoa Đảo, những đệ tử dự thi không may mắn như vậy, ngay từ đầu hai mắt dữ tợn, dần dần mất đi ý thức.
Lý Vân Tiêu nhìn qua La Thanh Vân, trong mắt hiện lên một tia nhớ lại và khiếp sợ, thì thào lẩm bẩm:
- Loại cảm giác này, dĩ nhiên là Long uy! Khó trách chân long bí pháp của hắn cường đại như thế, có thể đánh nát tinh thần lồng giam của ta, thì ra là có Long chi huyết mạch!
Thân thể La Thanh Vân đã biến thành yêu thú, trên trán có hai cái sừng, thân thể dài ra, bộ dáng giống như ác long trong truyền thuyết.
Tương truyền thượng cổ chân long chính là thiên địa sinh ra, vạn linh chi linh, nhưng không cách nào tự hành sinh sôi nảy nở hậu đại. Chỉ có thể kết hợp với chủng tộc cường đại khác, do đó có thể sinh sôi nảy nở. Nhưng làm thế khiến huyết mạch chân long càng ngày càng mỏng manh, càng có dị biệt cha mẹ sinh con trời sinh tính, có các truyền thuyết khác nhau.
Vô số tuế nguyệt đến nay, trong sư sách Thiên Vũ Đại Lục đều có ghi lại, thỉnh thoảng có người mang Long chi huyết mạch cường đại xuất hiện, có thể là Yêu tộc, cũng có thể là nhân loại, còn có chủng tộc khác, cũng không đồng nhất. Nhưng đều không ngoại lệ là, những người mang Long chi huyết mạch cường đại đều trở thành bá chủ một phương.
Nhưng vô tận tuế nguyệt tới nay, đã không còn thượng cổ chân long chính thức ra đời, Long chi huyết mạch cũng càng ngày càng mỏng manh, dường như có cảm giác chôn vùi trong dòng sông lịch sử.
- Lý Vân Tiêu, ngươi đã bức ta tới trạng thái này, thật sự có chết cũng không tiếc!
Khí thế trên người La Thanh Vân vô cùng cường đại, thân hình bị thương đã khôi phục lại, cho người ta cảm giác khó có thể địch nổi.
Vèo!
La Thanh Vân vừa dứt lời, thân thể lóe lên biến mất tại chỗ, tốc độ như thuấn di, một quyền đánh vào Lý Vân Tiêu.
- Thật nhanh!
Lý Vân Tiêu kinh hãi, tốc độ này nhanh hơn mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ có thể dựa vào thần thức cảm giác. Hắn cũng đánh ra một quyền, quyền kình hai người va chạm trên không trung, tất cả đều dựa vào khí lực thân thể, không vận dụng chân khí.
Oanh!
Hai người đồng thời bay ra ngoài, trong mắt yêu dị của La Thanh Vân như lồi ra, cả kinh nói:
- Làm sao có thể? Ngươi vậy mà bằng vào thân thể tiếp được một quyền của ta? Thân thể của ngươi là thế nào?
Khí huyết toàn thân Lý Vân Tiêu quay cuồng, dưới làn da có huyết khí chấn động, đối phương sức mạnh to lớn suýt nữa làm thân thể của hắn sụp đổ, phải biết rằng hắn có chí cường bá thể, cho dù là Vũ Tông cũng khó có thể tổn thương mảy may, Long chi huyết mạch, quả nhiên cường đại như vậy!
Tron mắt La Thanh Vân bắn ra hung mang, ngưng giọng nói:
- Ta rốt cuộc biết bí mật cường đại của ngươi rồi! Thần thức vô cùng cường đại và thân thể có thực lực Vũ Tông, mặc dù bản thân ngươi chỉ có tu vị Vũ Quân, khó trách có thể đánh chết Vũ Tông, hơn nữa lông tóc ít bị tổn thương đi ra khỏi vũ chi kết giới.
Sát khí trong mắt của hắn đại thịnh, nói:
- Cả Thiên vũ tứ đại vực, giữa vô số hậu bối thiên tài, ngươi có lẽ sẽ là địch thủ lớn nhất của ta! Hôm nay phải giết ngươi!
Khí thế của hắn hung ác ngập trời, trên người tỏa ra khí tức ác long, hắn đứng tại chỗ nhưng không gian như sụp đổ, vô cùng khủng bố.
- Chân long thánh thể - Long Hoàng Đại Lực Mạch, chấn vỡ tất cả cho ta!
Trên đầu cánh tay La Thanh Vân nổi gân xanh, lân phiến bao phủ cả cánh tay, biến lớn trên không trung, hắn đánh xuống một quyền chẳng khác gì núi nhỏ giáng xuống, không gian bốn phía như vỡ ra, giống như sơn băng địa liệt, muốn đánh chìm cả hòn đảo.
Lý Vân Tiêu thần sắc vô cùng ngưng trọng, trận chiến đấu này có lẽ là gian nan nhất từ khi hắn trọng sinh tới nay, đối thủ trước mặt hoàn toàn có thực lực Vũ Hoàng! Mà hiện tại ánh mắt của tất cả chấp pháp giả đang nhìn qua hắn, hắn không có khả năng gọi Đoạn Việt đến đánh chết La Thanh Vân.
Giờ phút này quyền phong của La Thanh Vân giáng xuống, hắn không dám chậm trễ, trong mi tâm có hào quang bắn ra, Giới Thần Bi lập tức rơi vào trong tay, một khoa đẩu văn màu vàng ngưng tụ trên bàn tay, trực tiếp vỗ vào Giới Thần Bi, kim quang đại thịnh trấn áp quyền mang.
Đồng tử La Thanh Vân đột nhiên co lại, xem rõ ràng khoa đẩu văn màu vàng thì hoảng sợ thất thanh nói:
- Thượng cổ kim văn! Đây là bảo bối gì? Chẳng lẽ là cổ chi huyền khí?
Oanh!
Quyền mang đánh vào Giới Thần Bi, Giới Thần Bi bị chấn động hào quang mất hết, bay trở về trong tay Lý Vân Tiêu.