Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3546: Thái độ Cửu Uyên



Lý Vân Tiêu nói:

- Đây không phải biết nói chuyện, mà là sự thật. Nếu tiền bối có thể đáp ứng thì đáp ứng, không thể đáp ứng thì không đáp ứng.

Cửu Uyên nói:

- Ngươi không nên dùng lời ta ép buộc ta, chuyện này ta đã đáp ứng ngươi. Thâm uyên nhất tộc chính là chủng tộc cổ xưa nhất, chính là nhóm sinh linh ra đời trong kỷ nguyên đầu tiên.

- Cái gì?! Kỷ nguyên đầu tiên?

Tất cả mọi người chấn động, trước kia nghe Cửu Uyên nói chuyện phiếm, nói thời gian và luân hồi vũ trụ rất êm tai, còn tưởng rằng hắn cố lộng huyền hư, không thể ngờ lại có tồn tại cổ xưa như vậy.

Ba Mộc kinh ngạc nói:

- Năm đó ta từng cứu một vị thâm uyên biển sâu..

Cửu Uyên gật đầu nói:

- Chuyện này ta biết rõ. Cho nên nó định ra khế ước với ngươi, chỉ cần con cháu chảy huyết mạch của ngươi, có thể được nó tán thành, liền có thể đủ mượn lực lượng của nó. Thủy Tiên triệu hoán cự thú biển sâu sinh hoạt ở tầng cao nhất, nhưng đó là hậu đại bị thời gian ăn mòn nên thực lực giảm nhiều.

Ba Mộc chợt nói:

- Thì ra là thế. Đa tạ cự thú tiền bối năm đó thủ hộ nhất mạch của ta mười vạn năm.

Cửu Uyên mỉm cười nói:

- Nó chỉ báo ân mà thôi, nhưng mà ngươi xem như hữu duyên với thâm uyên nhất tộc, ngay cả phương pháp triệu hoán cũng cho ngươi, tiếp tục dùng huyết mạch này triệu hoán chúng.

Ba Mộc cả kinh, đại hỉ nói:

- Đa tạ tiền bối nâng đỡ!

Cửu Uyên hơi niệm, trực tiếp truyền âm nhập mật, sau đó bấm niệm pháp quyết, một ngón tay điểm vào người Ba Mộc. Lập tức ấn phù hóa thành hào quang màu đen bay vào trong người Ba Mộc.

Làm xong những chuyện này, Cửu Uyên liền khua tay nói:

- Các ngươi đều đi thôi, không có việc gì thì đừng quấy rầy ta, nếu có chuyện, cứ phái người tới đây gọi ba tiếng.

Lý Vân Tiêu vội hỏi:

- Đại nhân chậm đã! Tại hạ còn có chuyện muốn hỏi, chính là ‘ giới khanh ’..."

Cửu Uyên liếc hắn một cái, nói:

- Ngươi muốn pháp thân của Tù, còn có cương phong hóa linh sao?

Lý Vân Tiêu đại hỉ nói:

- Đại nhân nhìn thấy bọn họ?

Cửu Uyên gật đầu nói:

- Nhìn thấy, hai người này đang ở trong giới khanh.

- Quá tốt!

Lý Vân Tiêu vỗ tay khen:

- Ta có thể mang bọn họ rời đi?

Cửu Uyên cười nói:

- Tự nhiên có thể, chỉ cần bọn họ nguyện ý là được. Nhưng ta đoán ngươi hơn phân nửa sẽ cưỡng ép mang đi.

- Vì cái gì?

Lý Vân Tiêu khó hiểu nói:

- Chẳng lẽ là bởi vì giới khanh?

Cửu Uyên gật đầu nói:

- Ngươi có biết giới khanh ý nghĩa gì không?

Lý Vân Tiêu ôm quyền nói:

- Mong đại nhân giải thích.

Những người còn lại vãnh tai nghe, hào khí căng cứng. Duy chỉ có Hiên Viên Diệu vẻ mặt lạnh nhạt, hiển nhiên đã sớm rõ ràng, nhưng vẫn lắng nghe.

Cửu Uyên nói:

- Cái gọi là ‘ giới khanh ’ chính là thế giới trong hố.

Mọi người: "..."

Cửu Uyên nói:

- Nói như vậy mọi người khả năng không rõ, thế giới là gì? Thế giới đó cũng như thế giới chúng ta, cho dù nó có hình thái gì, mặt bằng cũng tốt, viên cầu cũng được, khối lập phương cũng xong, cuối cùng vẫn kết nối với nhau, bằng phẳng không bình chướng. Mà giới khanh chính là một thế giới mặt phẳng bị đánh thành cái hố.

Lý Vân Tiêu nói:

- Giống như đánh nát không gian sao?

Cửu Uyên gật đầu nói:

- Có thể hiểu như vậy, nhưng thực tế tình huống còn phức tạp nhiều lắm. Bởi vì thuộc tính không gian cao sẽ lấn áp không gian thấp, muốn đục lỗ thế giới, nhất định phải có lực lượng vượt qua thế giới, nếu không là làm không được.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

- Ý đại nhân nói giới khanh chính là lực lượng vượt qua thế giới đánh xuyên qua?

Cửu Uyên nói:

- Đúng vậy. Hơn nữa giới khanh rất khó khôi phục. Nếu so sánh một người là Thiên Võ Giới, sau khi bị thương sẽ khôi phục. Cho dù là giới khanh cũng có thể khôi phục, nhưng cần thời gian rất dài. Hơn nữa mặc dù khôi phục cũng biến thành ‘ sẹo’, cũng là chỗ yếu ớt.

Dường như Lý Vân Tiêu đã hiểu, chợt nói:

- Đại nhân quan sát giới khanh, đó là vì...

- Không sai!

Cửu Uyên mỉm cười, nói:

- Là vì phỏng đoán lực lượng đục thủng thế giới. Giới khanh vẫn tồn tại trong vạn linh chi địa, là giới khanh gần đây của Thiên Võ Giới, cho nên có giá trị tham khảo càng lớn.

Lý Vân Tiêu nói:

- Đại nhân nói Tù và cá sấu tiến vào giới khanh, hẳn là bọn họ đang phỏng đoán giới khanh?

Cửu Uyên cười nói:

- Đúng vậy, hiện tại Tù hồn phách tận tán, chỉ còn lực lượng thuần túy trong người, ngược lại bởi vì không có tâm tư, không có tạp niệm, cho nên tiếp cận Thiên Đạo nhất. Cá sấu chính là cương phong hóa linh, bản thân chính là lực lượng Thiên Đạo ngưng tụ biến thành, hiện nay đang rất say sưa trong giới khanh đấy.

- Khốn nạn, lão tử đánh sống đánh chết tìm chúng, bọn chúng đang rất thích thú đấy! Không được, ta nhất định phải mang chúng đi.

Lý Vân Tiêu vô cùng đố kỵ, căm hận bất bình.

Hiên Viên Diệu hỏi:

- Đại nhân, giới khanh có quan hệ với vạn linh vẫn lạc năm đó không? Lão phu bế quan có một đám thần hồn ngao du, ngẫu nhiên mới tiến vào vạn linh chi địa, cảm thụ lực lượng giới khanh. Hẳn là tiền bối không trở ngại chứ?

Cửu Uyên nói:

- Tự nhiên, vạn linh chi địa là mảnh vỡ tàn phá long vực năm xưa, cũng là khối lớn nhất. Long vực tuy mạnh, nhưng vẫn trong giới lực, tự nhiên không cách nào ngăn cản ta. Về phần lai lịch giới khanh, đúng là một nguyên nhân lớn làm vạn linh vẫn lạc năm đó. Cường giả đục thủng long vực đã đánh xuyên qua Thiên Võ Giới tạo thành giới khanh.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

- Rốt cuộc là người phương nào, có thể đánh chết vạn linh, đánh ra giới khanh, thực lực Dận Vũ giảm xuống có quan hệ với người đó sao?

- Cửu Uyên!

Đột nhiên có tiếng quát vang lên, đó là đám người Dận Vũ đi tới. Mà người quát lớn chính là Dận Vũ, hai mắt của hắn phun ra lửa.

Dận Vũ cắn răng nói:

- Nhớ năm đó ta với ngươi xem như có giao tình, hôm nay ngươi lại bán đứng ta!

Ba người bọn họ đứng xa xa, không dám tiếp xúc quá gần. Tuy nói đám người Lý Vân Tiêu bị thương, thật đánh chưa chắc đã thua, nhưng Dận Vũ đã sợ, không dám mạo hiểm gây xung đột.

Cửu Uyên sững sờ một chút, nói:

- Cớ gì nói ra lời ấy?

Trong mắt Lý Vân Tiêu bắn ra hào quang, nhớ tới tiếng nói lúc trước, muốn dùng hồn của chân long làm kiếm linh, lại vừa áp chế Thùy Chủ Trầm Phù, lúc này liếm môi, mỉa mai nói:

- Đúng vậy, Dận Vũ đại nhân cớ gì nói ra lời ấy, Cửu Uyên đại nhân có bán đứng ngươi sao?

Đám người Phi Nghê không hiểu, cười nhạo không dứt.

Dận Vũ tức giận nói:

- Ngày đó trận chiến ở hải chi sâm lâm, ngươi rõ ràng có thể tru giết bọn họ, lại ẩn mà không ra tay. Hôm nay ma nữ tru giết bọn họ, ngươi lại xuất thủ cứu, là trợ Trụ vi ngược! Hiện tại càng nói ra bí mật vạn linh vẫn lạc, quả nhiên là bán ta không còn một chút gì cả.

Cửu Uyên trầm mặc, nói:

- Ngày đó ngươi tới thâm uyên tìm ta, hy vọng ta giúp ngươi một tay. Niệm duyên gặp mặt mấy lần cho nên đồng hành với ngươi, cũng áp chế số đông ra tay. Về phần đánh lui ma Viện, đây là trách nhiệm mà thôi. Về phần vạn linh chi địa, nơi này có bí mật gì?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv