Lý Thuần Dương nhìn cảnh tượng bên ngoài huyên náo động trời, cau mày nói:
– Vân Tiêu, nhiều người báo danh như vậy, Viêm Vũ Thành chủ yếu là thương nhân chi thành, những người này ngươi dự định thu xếp làm sao? Xây dựng thêm thành trì?
Lý Vân Tiêu nói:
– Xây dựng thêm là khẳng định, nhưng không phải hiện tại, cái này không vội vàng được. Những người này ta tự có chỗ sắp xếp, tuy rằng nhân số đông đảo, nhưng vàng thau lẫn lộn, tư chất không đều, nhất định phải trải qua huấn luyện mới có thể dùng tới.
Tất cả mọi người hơi kinh ngạc, nhiều người như vậy không biết hắn làm sao sắp xếp, nhưng cũng lười đi hỏi. Lời nói của Lý Vân Tiêu vượt qua mọi người lý giải mới là bình thường, bằng không mọi người ngược lại sẽ cảm thấy không thích ứng.
Chỉ có Kế Mông hơi sững sờ, nhớ tới không gian trong Giới Thần Bi, tuy rằng hắn chỉ nhìn liếc qua một chút, nhưng đã đoán được đó là một không gian độc lập. Đừng nói chút người này, coi như lại nhiều gấp mười gấp trăm lần cũng chứa hết. Duy nhất phải bận tâm chính là tài nguyên tu luyện cho những người này...
Kế Mông cũng không biết sự tình Nhiếp Linh Trận, giờ khắc này linh khí trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh Viêm Vũ Thành đang cuồn cuộn không ngừng thông qua trận pháp truyền đến trong Đan Tháp. Đan Tháp chỉ là vật che giấu mà thôi, những linh khí kia toàn bộ hút vào Giới Thần Bi, lại khuếch tán ra.
– Trần thế thúc, ngươi đi gọi cha ta cùng Hồng Binh, Y An thống lĩnh đến.
Lý Vân Tiêu dặn dò, Trần Đại Sinh lập tức đi gọi người. Tuy rằng nơi này hắn bối phận nhỏ nhất, nhưng bất kể là ai, cũng đã ngầm thừa nhận lấy Lý Vân Tiêu làm trụ cột.
– Bây giờ Viêm Vũ Thành chúng ta khan hiếm nhất chính là sức chiến đấu cao cấp, Vũ Vương chỉ có Tiêu Khinh Vương cùng lão gia tử, cộng thêm con súc sinh lông lá này. Vì lẽ đó thời gian sau này ta chủ yếu sẽ dùng để tăng thực lực chư vị. Tiền Đa Đa kia cũng là cửu tinh Vũ Vương, nếu như Tiền Đa Đa đáng tin cậy, ta dự định trong thời gian ngắn nhất để Khinh Vương cùng Tiền Đa Đa lên cấp Vũ Tông cảnh giới!
– Vũ Tông!
Trong mắt Tiêu Khinh Vương tuôn ra một vệt tinh mang, lập tức lại ảm đạm xuống, cười khổ nói:
– Ta vừa đột phá đến cửu tinh, mấy ngày nay chỉ có thể đem cảnh giới mới ổn định lại. Trong Vũ Vương cảnh giới, muốn đột phá một cấp ít nhất phải một năm nửa năm thời gian. Càng khỏi nói đột phá đến Vũ Tông là một đại cảnh giới, không có năm năm mười năm tích lũy cùng cơ duyên, là không có hi vọng.
Huyền Lôi Kinh Vân Hống tựa hồ biết Lý Vân Tiêu mắng nó là súc sinh lông lá, hết sức bất mãn nằm trên đất rầm rì.
– Năm năm mười năm?
Lý Vân Tiêu trừng mắt nói:
– Năm ngày mười ngày còn tạm được, điểm ấy không cần ngươi quan tâm, ta tự có tính toán.
Rất nhanh Lý Trường Phong cùng Hồng Binh, còn có Y An đều đi vào, nơi này nhất thời hội tụ hết thảy sức mạnh của Viêm Vũ Thành. Ngoại trừ Y An là cửu tinh Đại vũ sư ra, người còn lại đều là trên Vũ Quân cường giả.
Lý Vân Tiêu nói:
– Đang ngồi đều là sức chiến đấu mạnh nhất Viêm Vũ Thành, cũng là thành viên trọng yếu của Viêm Vũ Thành, trình độ trung tâm tự nhiên không cần phải nói. Tuy rằng lần này chiêu hai tên Vũ Quân vào, nhưng ta vẫn không có thăm dò, không biết ngọn ngành. Vì lẽ đó tạm thời bài xích ở tầng ngoài hạch tâm. Hiện tại mọi người thả lỏng thần thức của mình, không nên chống cự thần niệm của ta.
Hắn một tay bấm quyết, thần niệm đem mọi người bao trùm, trong nháy mắt chuyển đến Giới Thần Bi.
Chỉ cần ở trong vòng mấy trăm thước, thần thức của hắn liền có thể cùng Giới Thần Bi lẫn nhau hô ứng, bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu cũng có thể tiến vào trong đó.
Tất cả mọi người tâm thần hơi hoảng hốt, đột nhiên mở mắt ra, nhìn một mảnh Càn Khôn sáng sủa, cảm nhận được nguyên khí nồng nặc, không khỏi giật mình không thôi.
– Không gian độc lập? Không gian độc lập có linh tính?
Lạc Vân Thường giật mình nói, nàng đến từ Thần Tiêu cung, ở trên kiến thức muốn cao hơn mọi người nhiều, lập tức rõ ràng đây là địa phương nào. Đồng thời nội tâm khiếp sợ so với người khác còn mạnh hơn, có không gian độc lập có linh tính, không chỗ nào mà không phải là nhân vật nghịch thiên. Căn bản không phải võ giả bình thường có thể luyện hóa.
Nhất định, nhất định là vị đại nhân kia đang ủng hộ hắn!
Vừa nghĩ tới đó, Lạc Vân Thường dùng sức nặn nặn nắm đấm, cả người kích động không thôi.
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
– Mặc dù là không gian độc lập có linh tính, nhưng Vân Thường lão sư cũng không cần kích động đến hai gò má đỏ chót chứ?
Lạc Vân Thường cáu giận nói:
– Lý Vân Tiêu! Ngươi...
Sợ đến Lý Vân Tiêu vội vàng thu hồi miệng tiện, có chút không tìm được manh mối. Kiếp trước hắn tự xưng phong lưu, nhưng cũng đoán không ra tâm tư nữ nhân.
Lý Thuần Dương thở dài nói:
– Hảo tiểu tử, ngươi đến cùng còn có bao nhiêu thứ tốt mà ta không biết a! Nơi này làm sao có một loại cảm giác quen thuộc nhỉ?
Trong lòng Lý Vân Tiêu khẽ mỉm cười, đây chính là phủ khố của Lý gia, đương nhiên sẽ có cảm giác quen thuộc! Hắn cũng không nói toạc, chỉ là cười nói:
– Nơi này là bên trong một Huyền khí còn chưa luyện hóa của ta, ta ở bốn phía Viêm Vũ Thành bày xuống Nhiếp Linh Trận, linh khí trong chu vi ngàn dặm đều sẽ hội tụ lại đây. Đến thời điểm trong chu vi ngàn dặm, ngoại trừ nơi này, còn lại hoàn toàn là linh khí khô cạn. Cái này cũng chỉ là tạm thời vạn bất đắc dĩ mà thôi.
– Nhiếp Linh Trận!
Tất cả mọi người lấy làm kinh hãi, tuy rằng chưa từng nghe nói, nhưng có thể hấp thu linh khí chu vi ngàn dặm, có thể tưởng tượng được nghịch thiên ra sao.
Lý Vân Tiêu nói:
– Đến thời điểm tất cả mọi người ở đây tu luyện, nơi này theo linh khí không ngừng hút vào, sẽ càng ngày càng mạnh. Hơn nữa ta để bọn người Trương Thanh Phàm đại sư chuẩn bị các loại đan dược cùng Huyền Binh, đủ để ở trong ngắn hạn đem thực lực của tất cả mọi người tăng cao gấp đôi trở lên. Còn các ngươi, đi theo ta!
Tay hắn sờ một cái, cảnh tượng xung quanh lần thứ hai biến hóa. Lần này trực tiếp tiến vào trong hang núi mà Kế Mông dưỡng thương đột phá kia, Trương Thanh Phàm cùng Hứa Hàn đã rời đi.
Nhìn mọi người tràn đầy khiếp sợ, Lý Vân Tiêu cũng không giải thích thêm, chỉ là nhẹ nhàng nói:
– Nơi này là trận nhãn của Nhiếp Linh Trận, cũng là địa phương linh khí nồng nặc nhất. Các ngươi liền ở chỗ này tu luyện đi. Hơn nữa chờ Khinh Vương cùng Tiền Đa Đa đột phá đến Vũ Tông, loại ý cảnh đột phá cùng ý cảnh Vũ Tông kia đối với mọi người tu luyện cũng có trợ giúp rất lớn.
Mọi người cảm thụ nguyên khí trong hang núi, ngoại trừ Kế Mông ra, từng cái từng cái chấn động đến mức nói không ra lời. Mà Huyền Lôi Kinh Vân Hống tựa hồ đối với linh khí biến hóa vô cùng mẫn cảm, vui vẻ ở trong sơn động gọi tới gọi lui, hiện ra vẻ dị thường hưng phấn.
Trên mặt Y An hiện ra một tia hưng phấn, vui vẻ nói:
– Ta gần đây đã cảm nhận được bình cảnh Đại vũ sư đỉnh cao, nếu ở nơi như thế này tu luyện, đối với ta đột phá có ích lợi rất nhiều!