Kỳ Thắng Phong vẻ mặt âm trầm, trên người ma diễm càng bốc lên lợi hại, khí thế kia không ngừng kéo lên cao hơn, từng vòng ma lực đẩy ra, lạnh giọng nói:
– Vậy không có biện pháp, khí số của ngươi dừng ở đây. Về phần danh hào của bản tọa, cũng chưa cần thiết phải biết rồi.
Hắn mạnh mẽ một trảo, minh luân đột nhiên nơi tay, trong nháy mắt phi chém xuống tới.
Bầu trời ở dưới trảm kích kia, giống như là ba đào trên mặt biển, bị một phân thành hai.
– Chết đi!
Một tiếng hét lớn thê lương truyền đến, minh luân tranh nhiên một tiếng, hóa thành cỡ nửa mẫu, đột nhiên chém rụng.
Sắc mặt của Đằng Quang trắng bệch, hai mắt tràn đầy hàn mang, chậm rãi phất tay bấm tay niệm thần chú, một đạo toàn quang gai mắt hiện lên, nghênh đón minh luân chém đi tới
Thập tự toàn quang đồng dạng to lớn vô cùng, còn có vô số kim quang ở trong đó chớp động, bay nhanh xoay tròn, càn quét trời cao.
Chân mày của Lý Vân Tiêu cau lại, Đằng Quang lúc này hiển nhiên đã không còn súc lực, sợ là tái đấu nữa, hẳn phải thua.
Ánh mắt của hắn lộ ra thần sắc phức tạp, tuy rằng hắn không biết mong muốn ai thắng mới tốt, nhưng nhìn Đằng Quang rơi xuống hạ phong, nội tâm luôn luôn có chút tư vị không thoải mái.
Thời khắc này thế cục quá mức phức tạp, hắn triển lộ ra đồ vật nhiều lắm, dẫn tới mọi người chú mục, ngay cả Ninh Khả Vân đều thu hút đưa tới, còn muốn chạy sợ là khó hơn.
Hiện tại chỉ có thể mau chóng sự khôi phục lực lượng, đồng thời tĩnh quan thế cục, tranh thủ từ trong chư phương cân đối tìm được điểm phá giải.
– Ầm ầm…
Thanh sắc minh luân và bạch sắc toàn quang mãnh liệt chém kích cùng một chỗ, nổ bắn lên khắp bầu trời quang ảnh, kích • bắn về bốn phía, dị thường huyễn lệ.
Nhưng minh luân chi lực hiển lộ chiếm thượng phong, đột nhiên đè xuống
– Ùng ùng…
Chỗ Đằng Quang đang đứng trong nháy mắt bị chém thành hai khúc, đại địa tách ra một cái khe rãnh kinh khủng.
Sau một khắc, ở trên bầu trời, Đằng Quang biến hóa ra, hai tay mau chóng bấm tay niệm thần chú, bên người hiện ra đủ mọi màu sắc quang huy, nhắm ra bốn phương tám hướng trải đầy.
Từ hai tay hắn trong quyết ấn tuôn ra bảy món huyền khí, theo thứ tự là đao, kiếm, lá chắn, chung, cổ, tiêu, kích.
Trong tay hắn quyết ấn biến đổi, trong bảy món huyền khí tuôn ra nguyên tố chi lực kinh khủng, dĩ nhiên đều tự thành một giới.
Phong, vũ, hỏa, lôi, sương, tuyết, vụ
Thất giới chi lực trong nháy mắt tràn ra, giữa hai bên chiếu rọi lẫn nhau, tràn ngập toàn bộ bầu trời.
Lý Vân Tiêu thất kinh đứng lên, kiếp trước khi hắn xảy ra chuyện, chỉ biết Đằng Quang khắp nơi thu thập bảy đại nguyên tố kết giới, đồng thời hợp hia làm một, nhưng không ít trận pháp đều là tổn hại, độ khó cực lớn.
Mà giờ khắc này một khi thi triển ra, dĩ nhiên đã dung hợp hoàn thành, lấy bảy món huyền khí cường đại làm trận nhãn, một khối rầm rộ. Mấy năm qua sợ là hao tốn không ít thời gian ở trên trận này.
Phải biết rằng tu vi đạt đến loại trình độ này của hắn rồi, lại muốn kéo lên đã hầu như không thể nào, từ trong trận ngộ đạo đối với Đằng Quang mà nói không thể nghi ngờ là sự chọn lựa tốt nhất.
Sắc mặt của Kỳ Thắng Phong trầm xuống, kinh sợ không ngớt, nghĩ không ra đối phương còn có lực lượng cường đại như vậy, hắn thu hồi minh luân, phất ống tay áo một cái.
Một đạo thanh quang bắn vào trời cao, hóa thành như ý, mạnh mẽ xoay tròn ra.
Trên như ý dị tượng chợt hiện ra, theo bản thể biến thành lớn không ngừng mở rộng.
Một vài bức hình ảnh trông rất sống động hiện ra ở trước mặt mọi người, núi non trùng điệp xanh biếc, đâm thẳng trời cao, phi các lưu đan, nhìn xuống vô địa.
Có võ giả đả tọa đài sen, có đồng tử đang đảo sơn dược, Thương Sơn phụ tuyết, minh chúc thiên nam, hoàn toàn một bộ hình dáng tiên cảnh.
– Cái gì? Như ý này…
Đột nhiên Hàn Quân Đình mạnh mẽ thất thanh kêu lên:
– Ngự Thiên Bảo Ngọc khối bảo ngọc này chính là bản mạng huyền khí của Hóa Thần Hải tổng trưởng đời trước Kỳ Thắng Phong đại nhân, ngươi rốt cuộc là người phương nào?
Mọi người đều giật mình, ai nấy biến sắc.
Kỳ Thắng Phong cái tên này mai danh ẩn tích đã lâu, nhưng dù sao từ trước danh đầu quá lớn, không ít người ở sau ngắn ngủi kinh ngạc, liền phản ứng lại, hết thảy đều lộ ra thần sắc ngạc nhiên.
Ai cũng biết Kỳ Thắng Phong chính là sư phụ của Lỗ Thông Tử, bản mạng huyền khí cường đại như vậy tự nhiên hẳn là truyền cho đệ tử của mình mới đúng, như vậy thân phận của người này cơ hồ là đã được khắc họa rõ nét.
Hắn tất nhiên là đệ tử đích truyền của Lỗ Thông Tử.
Mọi người trong lòng đều suy đoán được như vậy, đồng thời tin tưởng vững chắc không nghi ngờ.
Tử Xú Tịch càng sắc mặt trầm xuống, Lỗ Thông Tử từ lúc nào thu một gã đệ tử như thế, Thánh Vực bọn họ dĩ nhiên chút nào không biết.
Càng thêm để hắn buồn bực chính là, tên đệ tử này thực lực dĩ nhiên kinh khủng mạnh mẽ như thế, bởi vậy suy đoán, Hóa Thần Hải có lẽ còn có ẩn giấu thực lực, căn bản là hoàn toàn không biết gì cả.
Nội tâm hắn đem đám người của ty tình báo mắng chửi một lần, hận không thể hiện tại sẽ xông trở lại đem Bạch Lăng Nguyệt đánh một trận đau nhức.
Kỳ Thắng Phong nhướng mày, lộ ra vẻ kinh hãi, ngưng trọng nói:
– Thất Nguyên Tố Kết Giới? Hừm, đáng tiếc a, không chỉ có nguyên tố chi lực quá kém, hơn nữa dung hợp bừa bãi. Không, đây căn bản cũng không phải là dung hợp, hoàn toàn là chắp vá lung tung cùng một chỗ, loại vật này cũng lấy ra tìm mất mặt?
Sắc mặt của Đằng Quang trầm xuống, trở nên khó coi.
Chiêu này của hắn đích xác không tinh khiết, còn cách Thất Nguyên Tố Kết Giới hoàn chỉnh vẫn kém quá xa, đáng tiếc lúc này đối mặt với cường địch như vậy, đã không còn chiêu khác có thể dùng, chỉ có thể kiên trì thi triển ra, nghĩ không ra càng bị đối phương liếc mắt nhìn thấu
Tong mắt hắn lóe lên một tia lạnh lùng, nói:
– Hừm, trên miệng thể hiện có tác dụng gì? Mặc dù không hoàn chỉnh, đối phó ngươi cũng đủ, chẳng lẽ thánh thể của ngươi lại là hoàn chỉnh? Hừ…
Kỳ Thắng Phong sắc mặt đại biến, một chút đã trầm xuống, hắn đích xác chưa có hoàn toàn thân thể thành thánh, bằng không từ lâu đã kết thúc chiến đấu trước mắt, không đến mức kéo dài đến bây giờ.
Nhưng chỉ còn kém bước này, làm thế nào cũng nghĩ không thông, đúng là chỗ khiến hắn dị thường buồn bực, không ngờ lại bị đối phương liếc mắt nhìn ra, cũng là thẹn quá thành giận.
– Nga, phải không? Chiêu này bại một lần, liền là tử kỳ của ngươi rồi!
Hắn liều mạng thúc giục Ngự Thiên Bảo Lật, vô số linh phù đánh vào bên trong, hầu như diễn biến thế giới.
– Ngươi cũng giống như vậy!
Sắc mặt của Đằng Quang phát lạnh, hai tay mạnh mẽ ở trước người nắm chặt, nhất thời thất giới hợp nhất, lực lượng cuồng bạo chí cực tầng tầng điệp cộng lại.
Phong, vũ, hỏa, lôi, sương, tuyết, vụ, bảy cổ lực lượng thẩm thấu lẫn nhau, một mảnh hổn độn,quanh thân Đằng Quang trong vòng nghìn trượng, trở nên mơ hồ không rõ, tất cả đều là nguyên tố chi lực kinh khủng dâng lên cuồn cuộn.