Trong lòng hắn âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng đã diệt trừ được tên sát tinh kia đi. Phiền toái duy nhất là chết quá nhiều Vũ Tôn, không tiện ăn nói với bề trên. Cũng may thực lực thành Hồng Nguyệt hùng hậu, cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Phía dưới nước sông chảy xiết, khí lưu hung ác di chuyển, sát khí ép hồn phách. Trong nước tất cả sinh linh trong nháy mắt đều mất đi tính mạng, trở thành một nơi hẳn phải chết.
Lý Vân Tiêu đoạt lại quyền khống chế thân thể, trong mắt lộ ra vẻ ngưng trọng, lẩm bẩm:
– Trận pháp này đủ để xếp vào thiên hạ nhất lưu bên trong sát trận. Lẽ nào cũng là vì khối đá gọi là Nghê Thạch này? Ngay cả ma đầu thấy khối đá này cũng hưng phấn như vậy. Xem ra nếu không lấy đi, thật có lỗi với bản thân.
Trên người hắn, ánh sáng Bất Diệt Kim Thân chớp động, thân thể ở đáy nước bước thật nhanh về phía trước, tính loại bỏ tảng đá có phần trơn nhãn trên tế đài.
Đột nhiên trong nước, một đạo công kích lấy tốc độ cực nhanh phóng tới, ngăn cản đường hắn đi tới trước.
Ầm.
Lý Vân Tiêu chợt xoay người, Lãnh Kiếm Băng Sương nắm trong tay, một kiếm vung lên. Trảm Long Kiếm Quyết ứng phó, ra tay, chém nghênh về phía luồng ánh sáng kia.
Ầm ầm.
Hai công kích ở đáy nước phá ra, hóa ra một vòng xoáy, lưu chuyển nhanh chóng.
– Tảng đá này quả nhiên là then chốt, đồng thời cũng nguồn gốc năng lượng của nguyên trận. Phải lấy xuống thế nào đây?
Lý Vân Tiêu thoáng cái rơi vào chỗ khó xử. Càng tới gần Nghê Thạch, lực lượng tất sát lại càng mạnh mẽ. Nhưng mặc dù hắn không tới gần, trận pháp này đã vận chuyển, sợ là sớm muộn cũng sẽ ép hắn tan thành mây khói.
Nước sông xung quanh chảy xiết, đã thành lợi khí giết người của trận pháp. Trong nước ẩn chứa sát khí vô tận, nhẹ nhàng tiến vào. Nếu không phải hắn có Bất Diệt Kim Thân mạnh mẽ chống đỡ, sợ đã thành hàng tỉ sợi thịt.
– Nước này... vừa nãy cũng không có cảm giác áp bách sắc bén như vậy. Hiện tại lại càng lúc càng mạnh. Chuyện gì xảy ra vậy? Thời điểm ma đầu kia phá thân, bên trong trận đã bắt đầu vận chuyển. Loại sát trận này ở dưới mỗi lần cố gắng công kích, không để ý sẽ càng lúc càng mạnh.
Lý Vân Tiêu kinh hãi. Nếu như để mặc trận pháp vận chuyển tiếp, hắn nửa thành Bất Diệt Kim Thân cũng không thuần thục, sợ rằng không thể cầm cự được bao lâu.
Sát trận này hung tàn, để Lý Vân Tiêu nhất thời hết đường xoay sở. Hắn ngược lại không gấp, chỉ là có chút bó tay không làm gì được. Bất Diệt Kim Thân không chống đỡ nổi, hắn có thể trốn vào trong Giới Thần Bi. Đó là nơi tuyệt đối an toàn. Vấn đề chính là làm sao lấy được Nghê Thạch này.
Phía xa dần dần có một vật trôi qua. Hắn tập trung mắt nhìn lại. Hóa ra là hồ lô Tiểu Kim Cương. Ở trong sông nước này nó cũng đang không ngừng giãy dụa, vung nắm đấm loạn ra xung quanh, bộ dạng đặc biệt vụng về. Phía ngoài thân thể bị sát khí đè ép đã biến hình.
– Huyền khí cửu giai cũng không ngăn cản được sao?
Lý Vân Tiêu thất kinh, tinh thần lực tản ra, triệu hồi hồ lô Tiểu Kim Cương kia trở về, thu vào bên trong Giới Thần Bi
Yêu Long đột nhiên nói:
– Lý Vân Tiêu, ngươi có nhớ một đòn khuynh lực vừa rồi của ma đầu kia không? Đầy sông ma thủy, khí tức xông lên tới mặt sông?
Lý Vân Tiêu tâm niệm vừa động, nói:
– Ngươi là có ý nói, ma khí ăn mòn nước sông này, cho nên sát lực của trận pháp giảm mạnh? Đúng vậy, hoàn toàn có khả năng này.
Một tay hắn bấm quyết niệm thần chú, trầm giọng quát:
– Ma đầu, lúc trước không phải ngươi nói hai người không phối hợp cùng nhau hợp tác, chắc hẳn phải chết không thể nghi ngờ sao? Thế nào mà đến bây giờ đến phiên ngươi phối hợp, ngươi lại trốn đi? Lẽ nào chỉ biết thể hiện bằng miệng, bảo người khác phối hợp với ngươi?
Hắn la hét mấy tiếng, mới có một giọng nói lạnh như băng từ trong thân thể truyền tới, nói:
– Bản tọa sẽ không ích kỷ như các ngươi. Muốn ma nguyên lực của ta, cứ việc lấy đi. Có thể lấy được bao nhiêu, vậy phải xem bản lãnh của ngươi thế nào. Ha ha.
Ma đầu cười không dừng. Trong khoảnh khắc, rất nhiều ma khí từ trên người Lý Vân Tiêu tuôn ra, bắt đầu ma hóa thân thể hắn.
Chân mày Lý Vân Tiêu thoáng nhíu lại, cười lạnh nói:
– Cho rằng như vậy có thể lại ma hóa ta sao?
Hai tay hắn nhanh chóng bấm quyết niệm thần chú. Từng ma nguyên lực ở trong tay kết ra các loại đồ án, đánh bay ra ngoài nước sông. Trong phút chốc nước xung quanh đều bị nhuộm thành màu đen. Khí tức hung sát kia quả nhiên giảm mạnh.
Ma đầu liên tục kinh sợ, gào thét nói:
– Làm sao có thể? Ngươi làm sao học được ma công của ta? Ngươi học được ở đâu?
Lý Vân Tiêu thi triển ra chẳng qua là một chút ma quyết đơn giản. Chỉ cần đem ma khí trong cơ thể tuôn ra thông qua thân thể khai thông đánh ra là được. Ma đầu kia trong lúc kinh sợ, muốn chặt đứt việc cung cấp ma nguyên, lại phát hiện đã quá muộn. Ma nguyên lực quanh thân bắt đầu do Lý Vân Tiêu nắm trong tay. Sau một đòn vừa rồi, hắn đã cực kỳ suy yếu. Lúc này hắn căn bản không có sức cướp giật quyền khống chế ma nguyên.
– Không ngờ ma nguyên lực này cường đại như vậy.
Trong cơ thể Lý Vân Tiêu lưu chuyển ma nguyên, lập tức cảm nhận được loại lực lượng này cường đại vô cùng, hết lần này tới lần khác gột rửa thân thể của hắn. Hắn chợt bắt đầu tự mình luyện hóa thân thể.
Bên trong thức hải của hắn bất chợt hiện ra bộ xương khô do Chân Ma Pháp Tướng lưu lại. Trong nháy mắt hắn cảm thấy trong đầu chấn động. Một lực lượng mơ hồ hỗn độn che mờ tất cả thần thức của hắn. Toàn bộ thiên địa một mảnh u ám, nhật nguyệt không có chút ánh sáng nào.
Trong lòng Lý Vân Tiêu hoảng hốt. Chỉ có điều yếu quyết Chân Ma Pháp Tướng thoáng hiện, dẫn tới hiện tượng kỳ lạ như vậy, khiến hắn vội vàng khí định ngưng thần, vận dụng Thần Dịch Lực. Lúc này chỉ có loại lực lượng này mới có khả năng đối đầu với ma nguyên tiến vào cơ thể. Thần Dịch Lực dọc theo lục mạch, xông thẳng tới mi tâm. Cảnh tượng trước mắt u ám trong nháy mắt bị nghiền nát. Trong phút chốc xung quanh lại trở nên sáng ngời.
Nhưng ma nguyên dị lực trong cơ thể sau khi được dẫn động bắt đầu tự mình vận chuyển, không bị Lý Vân Tiêu khống chế, tản ra từng lực lượng sinh sôi không ngừng, chấn động kỳ kinh bách mạch, gột rửa ngũ tạng lục phủ.
– Lực lượng có hiệu quả ăn mòn cường đại như vậy, không ngờ có thể diễn sinh ra sức sống mãnh liệt như vậy, quả nhiên là hữu vô tướng sinh, sinh tử phối hợp.
Lý Vân Tiêu khiếp sợ không thôi. Nếu đã bắt đầu, hắn cũng không có ý định dừng lại. Hắn bắt đầu căn cứ vào yếu quyết Chân Ma Pháp Tướng để tu luyện. Huống hồ ma công thoáng hiện, ý niệm sinh động, cũng tự mình diễn biến. Thân thể bắt đầu dần dần phát sinh tình trạng dị thường.
– Chân Ma Pháp Tướng, không ngờ là Chân Ma Pháp Tướng.
Ở trong người, giọng nói của không ngừng gào thét, chỉ là càng lúc càng yếu,
– Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng...