Sau khi ra khỏi Vũ Cung, Phượng Thần Hy hít sâu một hơi, nhiệt độ không khí mặc dù vẫn còn mang theo hàn khí mùa đông nhưng lại khó dấu được hương hoa phảng phất, nàng nhìn qua Cung Tử Thương, vừa nãy khi nàng nói chuyện với Vụ Cơ phu nhân, Cung Tử Thương chỉ ngồi im lặng một bên
Phượng Thần Hy biết Cung Tử Thương ngày thường nhìn như là một người không đứng đắn nhưng trong lòng nàng cái gì cũng hiểu
Quả nhiên....
"Thần Hy muội muội, muội đang giúp Tử Vũ, Giác Cung và Chủy Cung từ trước đến nay đều rất chướng mắt đệ ấy"
Cung Tử Thương đang lo lắng cho nàng, bởi vì việc nàng vừa làm thật sự như là đang 'phản bội Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy
Phượng Thần Hy nghe vậy chỉ nhẹ cười, không chút lo lắng mà đáp lại Cung Tử Thương
"Tử Thương tỷ tỷ không cần lo lắng, ta giúp từ đầu đến cuối chỉ có Cung Môn"
Vậy nên nàng không có sợ hãi
"Hơn nữa tỷ không thử nghĩ mà xem, nếu Giác công tử và Chủy công tử không muốn Vũ công tử hoàn thành Tam Vực Thí Luyện thì họ có trăm ngàn phương pháp, không cần phải rắc rối kéo dài thời gian như vậy"
"Giác công tử không phải người lòng dạ nhỏ mọn, điều ngài ấy muốn từ trước đến nay không phải vị trí Chấp Nhận mà là một người đồng thời vừa là huyết mạch Cung Môn, vừa có bản lĩnh gánh nổi trọng trách của Cung Môn, chỉ cần Vũ công tử là, thì ngài ấy sẽ không có dị nghị nữa"
Cung Tử Thương im lặng một hồi rồi đưa mắt nhìn Phượng Thần Hy
"Viễn Chủy đệ đệ có biết muội vì đệ ấy làm nhiều chuyện như vậy không?"
Tuy thiếu nữ nói bản thân nàng chỉ vì Cung Môn nhưng từng câu từng chữ đều thể hiện sự quan tâm của nàng với
Cung Viễn Chủy, muốn thay đổi cái nhìn của mọi người với hắn, muốn tứ cung hòa hợp, trên dưới đồng lòng, quan hệ với mọi người đều trở nên tốt đẹp
Phượng Thần Hy im lặng một lúc xong rồi nhẹ cười
"Ta là tân nương mà Chủy công tử tuyển chọn, người ta thường nói phu thê nhất thể, ta muốn đối tốt với ngài ấy không phải rất bình thường sao?"
Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà nàng đã thay đổi nhiều như vậy, một người toàn tâm toàn ý vì muốn tốt cho người khác, thật đúng là kỳ diệu
Dưới ánh mặt trời nhẹ nhàng ấm áp, một ánh mắt một nụ cười của thiếu nữ đều đẹp đến điên đảo nhân gian, nhất tần khuynh thành, nhất tiếu khuynh tâm
Cung Tử Thương nhất thời thất thần, Phượng Thần Hy cũng không để ý bản thân vừa mới vô tình mê hoặc người ta
"Tử Thương tỷ tỷ, ta đến Giác Cung một chuyến, ám khí của Chủy công tử còn cần tỷ hao tâm tổn sức một chút, ngày khác ta lại đến Thương Cung cùng tỷ nghiên cứu thêm"
Phượng Thần Hy nói xong liền cất bước rời đi
Cung Tử Thương đứng phía sau nhìn bóng lưng của Phượng Thần Hy, gió nhẹ thổi qua, từng tán hoa theo gió lay động, từng cánh hoa anh lạc nhẹ lướt qua y phục của thiếu nữ
"Yều điệu thục nữ, quân tử hảo cầu.... a ~"
•GIÁC CUNG®
Phượng Thần Hy vừa bước vào Giác cung, sân viện nguyên bản rất đơn giản nghiêm cần nay hiện nay trở nên hương hoa tứ phía, từng chỗ từng chỗ đều là nụ hoa bạch đỗ quyên sắp nở
Phượng Thần Hy vừa nhìn liền biết đây là kiệt tác của Thượng Quan Thiển
Hoa đỗ quyên, ta mãi mãi thuộc về chàng
Thật sự là đủ ý tứ
Phượng Thần Hy gọi là một thị nữ đi ngang qua, dẫn đường đến chỗ Cung Thượng Giác, trên đường đi, nàng bắt gặp Thượng Quan Thiển đang muốn đi tìm Cung Thượng Giác bèn bảo thị nữ lui đi, bản thân lại đi cùng Thượng Quan Thiến
"Thần Hy muội muội hôm nay đến tìm Cung Thượng Giác là có chuyện gì?"
Thượng Quan Thiển khá là tò mò, người bình thường đều ngại phiền phức như Phượng Thần Hy hôm nay lại chủ động tìm Cung Thượng Giác, chắc chắn là có việc rất hệ trọng nên thuận miệng hỏi một câu, vốn tưởng sẽ không nhận được đáp án ai ngờ Phượng Thần Hy lại lên tiếng
"Giải quyết chuyện mà Giác công tử canh cánh bấy lâu nay"
Chuyện Cung Thượng Giác canh cánh bấy lâu nay chẳng phải là....Cung Tử Vũ ngồi vào vị trí Chấp Nhận Cung
Mồn!?
Thượng Quan Thiển cực kỳ bất ngờ, đang muốn mở miệng nói thì đã đến nơi, nàng chỉ dành im lặng đợi tìm hiểu sau
Trong phòng lúc này là Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy, hai huynh đệ đang vừa cùng ngồi uống trà vừa bàn bạc chuyện liên quan đến Cung Môn, thấy Phượng Thần Hy và Thượng Quan Thiển cùng đến thì hai huynh đệ dừng lại cuộc nói chuyện
Cung Viễn Chủy nhìn thấy Phượng Thần Hy thì khá bất ngờ, trong mắt không dấu được vui mừng, mấy ngày hôm nay nàng đi sớm về khuya, suốt ngày ở chỗ Thương Cung bận rộn gì đó nên hắn rất ít khi mới gặp được nàng
Cung Thượng Giác thấy biểu cảm của Cung Viễn Chủy thì nhẹ cười một tiếng rồi quay sang hỏi Phượng Thần Hy
"Phượng cô nương là đến tìm Viễn Chủy đệ đệ?"
Phượng Thần Hy nhẹ lắc đầu
"Không phải...."
Nghe câu trả lời của Phượng Thần Hy, cả người Cung Viễn Chủy héo héo, trong mắt của chút thất vọng, quay đầu lại uống một ngụm trà âm dương quái khí
"Vậy ngươi đến làm cái gì?"
Ngữ khí giận dỗi này, thật sự là chọc cười Cung Thượng Giác và Thượng Quan Thiển rồi
Phượng Thần Hy cũng không để ý Cung Viễn Chủy đang giận dối, lập tức vào chủ đề chính
"Hôm nay vừa từ Vũ Cung trở về liền lập tức đi tìm Giác công tử trò chuyện một chút"
Vũ Cung, không khí bỗng chốc ngưng lại, ánh mắt ba người ở đây tất cả đều tập trung trên người của Phượng Thần Hy
Thượng Quan Thiển không biết nhưng Cung Thượng Giác và Cung Viễn Chủy có thể không rõ hàm ý của Phượng
Thần Hy sao?
Đến Vũ Cung xong rồi đến tìm Cung Thượng Giác thì còn chuyện gì ngoài....y án!!!
Trên mặt Cung Thượng Giác có chút bất ngờ nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, hẳn nhìn về phía Phượng Thần Hy và Thượng Quan Thiền
"Hai người ngồi xuống nói chuyện"
Phượng Thần Hy từ tốn ngồi xuống bên cạnh Cung Viễn Chủy, Thượng Quan Thiển lại tự nhiên an vị bên cạnh
Cung Thượng Giác
Trên bàn có trà nóng, cuồn cuộn nhiệt khí bốc lên làm mờ biểu cảm của Phượng Thần Hy, nàng đem y án đặt lên bàn, trên bìa y án viết bốn chữ 'Cô Tô Dương thị'
Cung Viễn Chủy cầm lấy y án, cần thận đọc qua
"Là chữ viết của Kinh Giới đại phu, mực trên đây cũng là mực Huy Châu mà ông ấy thường dùng....đủ tháng sinh sản, ca, Cung Tử Vũ là đủ tháng sinh sản!"
Thời điểm xác định Cung Tử Vũ không phải Cung Môn huyết mạch, Cung Viễn Chủy có một loại cảm giác quả nhiên là như thế
Thấy Cung Viễn Chủy như vậy, Phượng Thần Hy bỗng ở bên nói một chuyện trấn động
"Vụ Cơ phu nhân nói, Cung Tử Vũ chắc chắn là Cung Môn huyết mạch"
Cung Viễn Chủy không hiểu, y án trong tay đúng là thật sự, không làm giả được, nhưng Phượng Thần Hy vì sao lại nói như vậy?
"Y án là thật, nhưng có khả năng bản y án này không phải là y án Lan phu nhân thì sao?"
Phượng Thần Hy không nghe được Vụ Cơ phu nhân đề cập đến tột cùng đây là y án của vị phu nhân nào đã nhận được ý đuổi khách nên cũng không rõ lắm, Cung Viễn Chủy thường xuyên làm việc tại y quán nên chắc chắn là rõ nhất
"Cô Tô Dương thị không phải Lan phu nhân?"
Cung Viễn Chủy nhớ đến một người, đột nhiên nhìn về phía Cung Thượng Giác
"Ca, không phải là...."
Lúc này Cung Thượng Giác thần sắc ảm đạm, bàn tay khẽ run, chạm vào bản y án trên bàn, tay nhẹ vuốt trên hai chữ 'Cô Tô'
Phượng Thần Hy nhìn vậy thì còn cái gì không hiểu?
Rất rõ ràng, vị phu nhân Cô Tô Dương thị này là mẫu thân của Cung Thượng Giác! Đúng là gừng càng già càng cay, chiêu này thực sự đủ thâm hiểm, trực tiếp đâm luôn vào tim của Cung Thượng Giác
Sắc mặt Cung Viễn Chủy trầm xuống, trong mắt lướt qua tia tàn khốc
"Vụ Cơ phu nhân vì sao muốn lừa gạt chúng ta?
"Nếu bà ấy không nói thì bản y án này sẽ lộ ra trước mặt các trưởng lão và mọi người, Vụ Cơ phu nhân lúc này lại tiết lộ chuyện đổi y án này thì có thể một mũi tên trúng hai đích"
"Thứ nhất là để cho trên dưới Cung Môn không còn hoài nghi về thân phận của Cung Tử Vũ, thứ hai là có thể chèn ép Giác Cung"
Phượng Thần Hy vừa nói vừa thời thời khắc khắc chú ý đến thần sắc Cung Thượng Giác thần sắc
Cung Thượng Giác che giấu vô cùng tốt, một tia thần sắc cũng không lộ ra, ngược lại cười như không cười dùng ánh mắt thâm thúy nhìn nàng
"Phượng cô nương làm sao phát hiện được đây là bẫy rập của Vụ Cơ phu nhân, còn có thể khiến bà ấy ngoan ngoãn giao y án ra?"
Phượng Thần Hy nhấp một ngụm trà trong tay, bình tĩnh trả lời
"Lý do của bà ấy không đúng"
"Vụ Cơ phu nhân đem Vũ công tử như thân sinh mà yêu thương chăm sóc hơn 20 năm, vậy mà bây giờ hài cốt của cựu Chấp Nhận chưa lạnh, bà ấy liền vội vàng muốn rời khỏi Cung Môn tìm một chốn bình an sống hết đời, không những thế trước khi đi còn muốn đâm Vũ công tử một đao, bà ấy như vậy chẳng lẽ không sợ Vũ công tử trả thù sao?"