Ngu Vãn Ca đang định đứng dậy, thì cổ tay chợt bị người nam tử giữ chặt lại, đưa mắt nhìn theo, chỉ thấy hắn đang chằm chằm nhìn vào đường viền trên cổ của nàng.
Nàng cúi đầu nhìn một cái, phát hiện ra vạt áo của mình đã mở ra hai cái nút áo, còn cho rằng, nó mới vừa bị người nam nhân ở trên giường tháo ra.
Ngu Vãn Ca im lặng giơ tay lên, lầ n nữa sửa sang lại quần áo của mình cho ngay ngắn, nhưng người nam nhân đã nhanh chóng đưa những ngón tay đang run rẩy của mình vuốt ve lên những vết sẹo không đồng đều, lồi lõm của nàng một cách nhẹ nhàng.
Xương tỳ bà bị xuyên thủng, đau đớn đến dường nào, Bắc Đường Yêu nhìn cái vết sẹo gớm ghiếc trên xương quai xanh của người con gái, hai mắt đã đỏ bừng lên.
Ngu Vãn Ca đẩy tay hắn ra, nhẹ nhàng nói: "Được rồi, ở trên cỏ nằm cả đêm, chắc hẳn ngài cũng chưa ăn gì."
Bắc Đường Yêu nhìn người con gái tở rước mặt, giọng nói khàn khàn: "Là ai đã làm nó?"
"Chẳng sao cả, chỉ là một vết sẹo thôi." Ngu Vãn Ca cười nói.
Bắc Đường Yêu quấn lấy eo nàng, vùi đầu vào cổ nàng, âm u nói: "Ta sẽ dùng đinh đóng từng tấc xương vào người của hắn, rồi treo hắn lên tường thành, cho roi đánh hắn suốt ba ngày ba đêm."
Ngu Vãn Ca cười nói: "Được, chờ ngài trở về hoàng cung. Rồi ta sẽ mang ngài đi báo thù giúp ta."
Lúc này, Bắc Đường Yêu đã im lặng, cứ ôm chầm lấy nàng một cách lặng lẽ, không nói lời nào.
Hai người lẳng lặng ở bên nhau được một lúc lâu, nhưng thời gian lại tựa như đã kéo dài cả thế kỷ.
Mười ngày sau, lễ hội tỷ võ mùa xuân của Đông Hán xương đã bắt đầu.
Bởi vì Uông Trực không có ở đây, nên cuộc tỷ thí này sẽ do Quân trưởng Thần Vũ quân và một đầu lĩnh của Cẩm y vệ phụ trách.
Ngoài ra, vì để công bằng, Tiêu Hướng Vãn, nghĩa nữ của Uông Trực và hai vị Phó tổng quản của cung nội vụ đích thân đảm nhiệm vị trí trọng tài.
Lần trước, sau khi Bắc Đường Yêu đuổi Tiêu Hướng Vãn ra khỏi cửa, hắn đã tìm cơ hội đến an ủi nàng, dẫu sao, căn cơ của hắn bây giờ vẫn còn thấp, nếu được sự trợ giúp của Tiêu Hướng Vãn, thì hắn sẽ càng nhận được sự thành công gấp bội.
Quân trưởng của Thần Vũ Quân đứng trên lôi đài nói: "Năm nay cũng giống như những năm trước, thông qua hình thức giao lưu và tỷ thí võ công của các ngươi, nếu các ngươi lọt vào danh sách mười người có thân thủ tốt nhất, thì sẽ được Đốc công đích thân khen thưởng, và được thưởng thêm ngàn lượng hoàng kim! Luật thi đấu vẫn không đổi, ai rút được số thăm giống nhau, thì cặp đó sẽ lên thi đấu, và người thắng cuộc sẽ vào được vòng tiếp theo, cho đến khi là người chiến thắng cuối cùng."
"Vì Đốc công, dù có vào dầu sôi lửa bỏng, cũng không chối từ! Vì Đốc công, dốc lòng hết sức, dù có vào dầu sôi lửa bỏng, cũng không chối từ!". Các binh lính của Thần Vũ quân giơ cao vũ khí, nhìn trông hết sức xúc động.
"Thề chết vẫn theo Đốc công! Thề chết vẫn theo Đốc công!" Người của Cẩm Y Vê cũng không muốn thua kém, đồng thời giơ cánh tay hô to.
Ngu Vãn Ca thấy vậy, không khỏi cau mày, trong lòng của những người này địa vị của Uông Trực lại cao đến thế, xem ra so với tưởng tượng ban đầu của nàng sẽ khó đối phó hơn nhiều.
Không bao lâu sau, tiếng trống vang lên, trò chơi tranh tài đã bắt đầu.
Hai hàng thị vệ bước xuống, mỗi người cầm một chiếc thùng gỗ nhỏ, bên trong có hai thanh trúc rút thăm giống hệt nhau.
Quân trưởng Thần Vũ quân đứng ở phía trên nhìn lướt qua tình hình bên dưới, nhưng khi ánh mắt rời vào trên người của Bắc Đường Yêu, thì một tia sát khí liền lóe sáng lên.
Hắn đã đặc biệt an bài một cao thủ để thi đấu với Bắc Đường Yêu, trong nhóm người mà Bắc Đường Yêu đã giết, còn có một người huynh đệ ruột thịt của hắn, nếu bây giờ hắn không thể trực tiếp ra tay giết chết Bắc Đường Yêu được, thì hắn sẽ quang minh chính đại cho Bắc Đường Yêu chết trên sàn đấu võ. Dẫu sao, trong cuộc tỷ thí, có một người chết, thì đều là chuyện hết sức bình thường.
Một tên thị vệ bước tới trước mặt của Bắc Đường Yêu thấp giọng nói: "Hôm nay sẽ có bốn trận đấu, và ba trận đấu quan trọng sẽ được tổ chức vào ngày mai, ngươi nên cẩn trọng một chút."
Sau khi Bắc Đường Yêu rút ra cây thăm bằng trúc, thì gật đầu nói: "Đa tạ."
Ngu Vãn Ca thì đang suy đoán về câu nói của tên thị vệ vừa rồi, đặt biệt cẩn trọng sao?
Ngẫm nghĩ một chút, nàng nói: "Ta e là hôm nay ngài phải tự mình giải quyết, có lẽ Quân trưởng đã phái người tới giết ngài."
Trong lời nói của thị vệ, có lẽ ba cuộc tỷ thí ngày mai, Tiêu Hướng Vãn đã nhúng tay vào, để tránh bứt giây động rừng, cho nên hôm nay Bắc Đường Yêu phải tự mình ứng phó.
"Bốn trận đầu này chưa đủ tư cách bước lên võ đài, xem ra hắn muốn ở trước mặt mọi người giết chết ta." Bắc Đường Yêu nheo mắt lại.
Sự thật là đúng như vậy, Quân trưởng Thần Vũ quân và thống lĩnh Cẩm y vệ đều yêu mến Tiên Hướng Vãn, bất kể thật lòng hay giả ý, thì tuyệt đối địa vị của Tiêu Hướng Vãn ở trong Đông xưởng này vẫn được khẳng định.
Dưới con mắt của mọi người, quân trưởng Thần vũ quân muốn giết chết Bắc Đường Yêu một cách quang minh chính đại. Một là để giải tỏa sự nghi ngờ của bản thân, hai là không muốn để cho Bắc Đường Yêu đến quá gần Tiêu Hướng Vãn, hắn muốn để người con gái mà hắn thích, nhìn Bắc Đường Yêu thảm hại như thế nào, và nhận lấy cái chết nhục nhã như thế nào!
Bắc Đường Yêu tiếp tục nói: "Nhưng cũng không sao, trái lại hôm nay sẽ không gặp nguy hiểm gì, nếu như ta đoán không sai, thì Quân trưởng sẽ an bài cho được người để hộ tống ta lên võ đài."
Ngu Vãn Ca gật đầu một cái, cảm thấy yên tâm không ít.