Doris thử dò hỏi. Lúc này nghi vấn tới từ dòng máu Hunter trong cơ thể. Cho dù là biên giới, cũng hiếm khi nghe kể về những trận chiến của Vampire Hunter. Mặc dù đồn đãi rất thê thảm, tráng liệt mà nổi tiếng, nhưng gần như không ai từng nhìn thấy. Doris cũng chỉ nghe người ta kể lại. Huống chi, thanh niên trước mắt tuyệt đối khác hẳn với hình tượng Hunter dũng mãnh tưởng tượng trong quá khứ.
"Tuy anh rất muốn nói 'để em biết một chút’, nhưng anh phải để cho em ngủ."
"Sao?"
Tay trái của người thanh niên chạm vào vai phải rắn chắc của nàng, dưới cơ bắp hơi phồng lên chất chứa vẻ nữ tính. Không rõ đã dùng cách gì. Doris chỉ cảm thấy một kích thích lạnh cóng khiến tóc nàng dựng đứng, từ đó truyền khắp toàn thân, lập tức mất đi ý thức. Trước đó, nàng nhìn thấy hoặc có lẽ là nàng cho là mình đã nhìn thấy, ở trên bàn tay trái của D có dị vật gì đó. Mặc dù nó quá nhỏ nên khó mà xác định màu sắc và hình dạng, nhưng rõ ràng có mắt, mũi, miệng, nó giống như một khuôn mặt kỳ lạ.
Dường như khá chắc chắn về kết quả từ hành động của mình, D không đi xác nhận xem Doris đã bất tỉnh hay chưa, đem sống kiếm đến trên vai sau ra khỏi phòng.
Lý do phải để cho nàng ngủ, là vì phòng ngừa nàng gây trở ngại cho trận chiến sắp tới. Chỉ cần bị Vampire hút máu một lần, cho dù là người có ý chí vô cùng kiên định, cũng chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của Vampire. Rất nhiều Hunter đã bị đâm xuyên tim từ những phụ nữ với ranh năng sắc nhọn dính lời nguyền Vampire. Hunter kinh nghiệm già dặn đặc biệt cẩn thận với chuyện này, sẽ cho người bị cắn uống thuốc ngủ trước, hoặc dùng dạng lồng sắt di động để giam giữ. Nhưng thần kỹ D vừa sử dụng bằng tay trái, thì cho dù Hunter tài giỏi mức nào cũng không thể sử dụng.
Đến hành lang, D bỗng mở cửa phòng Dan. Cậu bé không biết gì về trận chiến sinh tử sắp tới, vẫn ngáy khò khò.
D lẳng lặng đóng cửa lại, qua cửa trước, ước qua cầu thang dưới mái hiên đến khoảng đất tối tăm bên ngoài. Cái nóng ban ngày biến mất không dấu vết, cỏ cây đung đưa trong làn gió đêm nhẹ nhàng, thoải mái.
Giờ đang vào tháng Chín. Nhờ công của quân phản loạn, hơn mười thiết bị điều hòa khí hậu được chôn sâu trong 7 đại lục vẫn có thể may mắn tồn tại. Ít nhất vào ban đêm, bất kể mùa nào sẽ cố duy trì độ nóng, ẩm thoải mái cho “Quý Tộc" và Nhân loại. Thỉnh thoảng, nhóm “Quý Tộc" chán ghét sự đơn điệu sẽ lần nữa thiết kế trình tự máy, khiến cho các loại thời tiết như mưa rào, sấm chớp hoặc bão tuyết xuất hiện trong các khoảng thời gian tương ứng với bốn mùa trước đó.
Theo những bước chân uyển chuyển như khiêu vũ trong làn gió nhẹ, D đi qua lối vào tại hàng rào, đi về phía trước khoảng 3 mét rồi dừng lại.
Không lâu sau, tiếng vó ngựa và bánh xe chậm rãi tiến đến từ bóng tối sâu thẳm bình nguyên., Hình như lúc người thanh niên này nói chuyện cùng thiếu nữ trong nhà, đã nghe được âm thanh này.
Dưới ánh trăng sáng, một cỗ xe tứ mã đen thui xuất hiện cứ như được tạo thành từ bóng tối, đứng cách D 5 mét. Những con hắc mã có bộ lông xinh đẹp này hình như cũng là ngựa cải tạo.
Xa phu là một người đàn ông mặc áo khoác dài màu đen cộc tay, đang nhìn chằm chằm D bằng ánh mắt kỳ dị, ngọn roi dài màu đen trên tay phải phản chiếu dưới ánh trăng. Nhờ ánh trăng, D nhìn rõ tới gương mặt tràn ngập hơi thở dã thú, cùng với cánh tay đầy lông.
Người đàn ông nhanh nhẹn nhảy xuống xe. Cả người giống như lò xo, cả cử động cũng tràn ngập dã thú hơi thở. Trước khi tay gã chạm vào cửa xe ngựa, tay nắm cửa bằng bạc trắng đã chuyển động trước, cửa xe mở ra từ bên trong.
Đột nhiên, trong làn gió mát dường như tràn ngập giá lạnh và mùi máu tanh.
D nhìn kẻ bước xuống xe ngựa, có chút hứng thú.
"Là nữ sao!"
Mái tóc dài màu vàng kim chói mắt khiến người ta có cảm giác như sắp chạm đất. Nếu ví Doris là hoa hướng dương, thì thiếu nữ này chính là hoa mặt trăng. Chiếc đầm lễ phục thời trung cổ trắng như tuyết buộc chặt chiếc eo nhỏ nhắn, thắt chặt đường cong đầy đặn, vẻ đẹp đặc biệt của “Quý Tộc" đắm chìm dưới ánh trăng lộng lẫy như giấc mộng. Tất cả những điều này khiến thiếu nữ trông như một ảo ảnh tuyệt đẹp không thuộc về trần thế.
Nhưng ảo ảnh này toả ra mùi máu tanh. Ở sâu trong con mắt màu xanh ngọc bích mơ hồ có ngọn lửa địa ngục, trong đêm tối, đôi môi quyến rũ ướt át lộng lẫy trông cứ như máu tươi, tạo ra một loại ấn tượng vĩnh viễn không bao giờ có thể thoả mãn cơn khát, cơn khát của Vampire.
Sau khi thiếu nữ thấy D, bèn cười như chuông bạc.
"Anh là bảo vệ của ả ta? Lại thuê phế vật như anh để bảo vệ bản thân, thật đúng là suy nghĩ của loài người đê tiện. Nghe cha tôn quý nói, cô gái trong nhà này có một sắc đẹp và dòng máu cực ngon hiếm thấy trong loài người trên Trái Đất này, nên tối nay ta đến để tận mắt chứng kiến ả ta trông như thế nào. Nhưng xem ra rốt cuộc cũng chỉ loại giun dế vô tri ngu dốt mà thôi."
Trên mặt thiếu nữ hiện lên sát khí. D không hề nhìn lầm, thiếu nữ này chẳng biết lúc nào đã lộ ra chiếc răng nanh sắc nhọn nơi khoé môi.
"Đầu tiên, ta sẽ huyết tế anh trước. Ta sẽ hút sạch dòng máu hèn hạ của anh không sót một giọt. Tuy cha tôn quý muốn nàng ta gia nhập vào gia tộc của chúng ta, nhưng ta tuyệt không cho phép ban tặng máu của gia tộc họ Lee cho kẻ vô lễ, khoe khoang, chỉ biết khôn vặt. Hiện tại, ta sẽ đày nàng xuống địa ngục dưới đất nơi Thần Bóng Tối đang chờ đợi, anh cũng sẽ cùng bị đày xuống địa ngục."
Nói xong, thiếu nữ vung cánh tay mảnh mai lên, xa phu bước ra, sát khí và hận thù từ toàn thân như ngọn lửa phả vào mặt của D.
"Lũ cặn bã hèn hạ, hống hách!" Xa phu nói: “Bọn phản bội chúng mày chỉ có thể dựa vào sự khôn vặt và vũ khí để chống đối chúng tao, lại quên mất ân huệ của kẻ thống trị trước đây, giờ hãy nhận mệnh cho tao!!"
Bắt đầu biến thân. Cấu trúc tế bào, phân tử thay đổi, cấu tạo hệ thần kinh nhanh chóng chuyển thành giống như dã thú chạy băng băng trên vùng đất này. Cột sống cong gập, chỉ thấy hình dạng tứ chi trên mặt đất dần thay đổi thành hình dạng của Quái thú bốn chân. Hàm trên và hàm dưới nhô lên phía trước, khoé miệng hình nửa vầng trăng nứt ra đến tai để lộ hàng răng sắc nhọn. Toàn thân được bao phủ bởi lớp lông thép màu đen.
Xa phu là Người Sói.
Đây là ác quỷ bóng đêm đã cùng Vampire thức tỉnh từ trong truyền thuyết thời trung cổ đen tối. D từ quá trình biến hình có thể nói rất đẹp mặt kia, phát hiện tên xa phu này không phải hàng nhái, mà được tạo ra bởi công nghệ biến đổi và cải tạo kỹ thuật gene, sau đó lan truyền khắp thế giới bởi bàn tay của Vampire.
Tiếng gầm dữ dội tràn ngập niềm vui giết chóc xé toạc bầu không khí im lặng. Con sói mặc áo khoác dài cộc tay, đôi mắt sáng rực, "vù" một tiếng dùng hai chân sau đứng lên. Đây chính là lý do Người Sói có tên là Người Sói. Mặc dù có kích thước của dã thú bốn chân, nhưng tốc độ và lực phá hoại vẫn có ưu thế hơn hẳn so với tư thế đứng bằng hai chân.
Nó cho rằng lý do thanh niên vẫn duy trì tư thế đứng yên tại chỗ như lúc đầu, là do sợ đến ngu người rồi. Thân thể dã thú màu đen hơi khom xuống, dùng lực đàn hồi mạnh mẽ ở nửa thân dưới chống đỡ sức nặng của toàn thân, trong một hơi thở đã vọt lên khoảng cách hơn 5m.
2 ánh sáng bạc còn chói mắt hơn cả ánh trăng, xé rách bóng tối.
D vẫn không nhúc nhích. Người Sói nhảy xuống đầu hắn, định dùng móng vuốt sắc bén có thể bẻ gãy sắt thép đánh nát đầu hắn, bất ngờ đổi phương hướng trên không, Double Jump nhảy qua đầu D, rồi đáp xuống bãi cỏ sau lưng hắn vài mét.
Đây là kỹ xảo ma thuật được sử dụng chỉ bằng cách sử dụng không khí như một điểm lực sau khi tập trung sức mạnh của cơ bắp, cột sống và hệ thống hô hấp cực kỳ mạnh mẽ ngay lập tức, chỉ có Người Sói mới có thể thi triển. Cho dù là Người Sói Hunter mạnh mẽ, vẫn thường xuyên bị Người Sói giết ngược lại. Nguyên nhân lớn nhất, chính là sự đáng sợ của kỹ xảo này, hoàn toàn khác xa với những lời đồn mà các Hunter nghe được, không có phương pháp nào có thể đối phó. Loại quái vật này có thể giết chết con mồi một cách âm thầm dưới góc độ hoàn toàn vi phạm cả 3 định luật cơ học.
Nhưng quái vật ẩn nấp trong bụi cỏ đang rên la vì cơn đau nơi cổ họng. Máu phun ra từ những ngón tay ấn vào bụng bên phải, làm thấm ướt bãi cỏ. Đôi mắt đỏ ngầu vì đau đớn và căm thù dữ dội, nhìn chằm chằm thân kiếm phản chiếu ánh trăng lấp lánh, thanh kiếm nằm trong tay phải của D, người đang lặng lẽ đối mặt với anh. Ngay khoảnh khắc móng vuốt của Người Sói sắp chộp tới, hắn nhanh như cắt rút ra trường kiếm trên vai chém trúng sườn bụng của địch thủ.
"Thật lợi hại!"
Lời nhận xét như thế này đến từ D, người đã làm tổn thương đối thủ. Hắn cứ tưởng đã chặt đôi cơ thể của Người Sói.
"Đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến sức mạnh của một Người Sói chân chính."
Con quái vật đang nằm trên cỏ, bị giọng điệu trầm thấp này gieo mầm kinh hoàng mới vào lồng ngực.
Tốc độ chạy của nó lên tới 600 km/h, trên thực tế cao tới 0.5 mã lực. Từ nhảy lên đến công kích D, chưa đến 0,5 giây. Vậy mà thanh niên này trong chưa tới 0,05s, đã vung kiếm rạch bụng của nó.
Hơn nữa vết thương còn không thể lành lại! Lúc giữ hình dạng con người thì không có gì khác biệt, nhưng ngay khi hóa thú, tế bào cơ của Người Sói sẽ sở hữu năng lực tái tạo đủ tương đương với sinh vật đơn bào -- con đỉa, tế bào có thể phân chia thành tế bào mới và chữa lành vết thương ngay lập tức. Loại năng lực này giờ lại bị mũi kiếm xoá bỏ. Không phải vì kiếm, mà là do kỹ năng của người thanh niên cầm kiếm. Da và mô cơ bị chém rụng không hề có dấu hiệu tái sinh!
"Làm sao vậy, Garou!" Thiếu nữ kêu lên: “Biến thành Người Sói, mày có được cơ thể bất tử. Đừng đùa nữa, giờ hãy lập tức xé nát hắn!"
Mặc dù nghe được giọng điệu gần như mắng chửi của nữ chủ nhân, Người Sói Garou vẫn bất động. Bởi vì vết thương, cũng bởi vì kiếm kỹ thần bí của thanh niên. Nhưng nguồn gốc của nỗi sợ hãi khiến đôi chân của nó mềm nhũn, toàn thân cứng ngắc chính là sát khí kinh khủng bùng phát từ người thanh niên, lúc hắn ra đòn chí mạng. Đây không phải là thứ con người có thể có.
-- Chẳng lẽ người này là thứ kia sao? Là Dhampir sao?
Garou lần đầu nhận ra mình đã gặp cường địch chân chính.
"Hộ vệ của em đã bị thương." D bình tĩnh nói nói với thiếu nữ ở bên cạnh: “Dừng tay trở về là có thể tiếp tục trường sinh bất tử. Em cũng giống vậy. Sau khi về nhà tốt nhất nói cho cha của em biết, bên này có một trở ngại không thể nào vượt qua. Nói với hắn tập kích trang trại này lần thứ hai chính là hành động ngu xuẩn."
"Câm miệng!" Khuôn mặt tuyệt đẹp của thiếu nữ thay đổi thành hình tượng ác ma giận dữ hét lớn.
"Tao là Larmica, con gái của Bá tước Magnus Lee, lãnh chúa của vùng biên cương thứ 10. Mày cho rằng thanh kiếm cùi của mày có thể đánh trúng tao sao?"
Lời còn chưa dứt, một luồng sáng trắng từ tay trái của D đã vọt về phía ngực của thiếu nữ. Chẳng biết hắn lấy ra châm nhỏ dài 30cm từ lúc nào, bắn ra với tốc độ mắt thường khó mà nhìn thấy được. Châm dài tạo thành từ gỗ, sau khi ma sát trong không khí với tốc độ kinh người, châm dài rực cháy, ánh sáng trắng biến thành ngọn lửa đỏ rực cháy.
Hiện tượng kỳ quái đã xảy ra.
Ngọn lửa dừng ở trước ngực của D. Châm bắn ra cũng không trúng mục tiêu. D dùng tay không bắt lấy cây châm dài bắn ngược lại lúc sắp đâm thủng lồng ngực của Larmica. Chính xác là Larmica đã dùng tay để ngăn chặn cây châm dài bắn nhanh mà đến, lại dùng tốc độ nhanh hơn bắn ngược trở về. Nhìn bằng mắt thường, căn bản thấy không thấy được động tác tay của thiếu nữ.
"Người nào nuôi chó nấy, thật xinh đẹp."
Cứ như không biết mình tay mình đang chộp lấy ngọn lửa, trong bàn tay cháy lộp bộp, D tự giới thiệu.
"Chiêu vừa rồi đáng để biết tên của anh, anh là Vampire Hunter D, nếu có thể sống sót, hãy nhớ tên của anh."
Vừa nói xong, D im lặng lao vụt tới thiếu nữ. Trên mặt của Larmica xẹt lên vẻ kinh hãi. Khoảng cách giữa cả hai nhanh chóng thu hẹp tới phạm vi của thanh kiếm, lúc này bỗng -- ngao ô... 00...
Tiếng gầm dữ dội làm rung chuyển bầu không khí trong đêm tối, tia sáng màu xanh lam đang nhấp nháy trên bục ngồi của xa phu. D xoay người nhảy lên, hắn dựa vào thính lực hơn xa người thường, đầu tiên hắn nghe được âm thanh quay của khẩu súng laze trên bục ngồi của xa phu khi nó nhắm vào mình, mới có thể tránh thoát phát súng này.
Phát súng bắn thủng vạt áo khoác, đốt lên ngọn lửa màu xanh trắng. Có thể là khẩu súng laser được trang bị chíp nhận dạng giọng nói và thiết bị ngắm điện tử sẽ phản hồi lại tiếng gầm của Garou.
Để tránh được ánh sáng xanh có thể bắn chính xác dù trốn ở đâu, D phải nhảy lên không trung.
"Tiểu thư, bên này!"
Trên bục ngồi của xa phu truyền đến giọng của Garou. Tiếng đóng cửa vang lên. Súng tia sáng laser lại lóe lên, ngăn cản bước chân của truy kích D. Cỗ xe quay đầu biến mất trong bóng tối phía xa.
"Thằng nhãi! Ngày nào đó lại tái chiến, nhớ kỹ cho tao!"
"'Quý Tộc' sẽ không quên nỗi hận của mình!"
Trên gương mặt không có niềm vui khi đẩy lùi được kẻ thù, cũng không có sự hối hận vì đã không giết được nữ Vampire. D vô cảm đứng dậy khỏi bụi cỏ. Xung quanh hắn, những“lời chia tay” đầy hận thù của hai kẻ đó cứ văng vẳng.