Nghe thấy con gái mình chủ động hỏi đến chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc, Vi hoàng hậu sầm mặt, nghiêm nghị nói: “Nguyên Khang, con ít tiếp xúc với Đồng Nhạc thôi. Hình Bộ sẽ không tránh khỏi việc tìm đến con để tìm hiểu tình hình, con cứ nói không biết gì cả là được rồi, đừng nói gì thêm.”
“Con vốn không biết gì hết cả, còn có thể nói thêm cái gì…” Công chúa Nguyên Khang lầu bầu.
Sau khi nhìn thấy sắc mặt Vi hoàng hậu trầm xuống, nàng ta vẫn gật đầu vâng theo.
“Mẫu hậu, con nghe nói sở dĩ Đồng Nhạc bị trúng độc là bởi vì Thuần quý tần sao? Nhưng sao Thuần quý tần lại ngu ngốc như vậy? Đây chắc là trò vu oan giá họa thì phải?”
Ngay cả một người không hiểu gì về tranh đấu trong chốn cung đình mà cũng biết chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc quả thật quá kỳ lạ.
Nghe nói Thuần quý tần tính tình trầm tĩnh và yếu đuối, rất có danh thơm trong số các phu nhân quan viên Kinh Triệu. Người như thế sẽ không ngu xuẩn đến mức bỏ độc công chúa Đồng Nhạc ở trong cung của mình chứ?
Thấy Vi hoàng hậu không nói lời nào, công chúa Nguyên Khang lại nói: “Hẳn sẽ không phải là có người ghen tị với việc Thuần quý tần có được danh thơm nên mới bày kế hãm hại nàng ta chứ? Bụng dạ phi tần trong cung thật sự quá nhỏ nhen! Mẫu hậu, hình như người cũng không thích Thuần quý tần thì phải?”
Mặc dù công chúa Nguyên Khang không thông minh nhưng cũng biết mẫu hậu của mình xưa nay không thích phi tần trong cung.
À, đặc biệt là các phi tần trẻ tuổi.
Chưa kể phi tần trẻ tuổi này còn sinh ra hoàng tử.
Người nói vô tâm, người nghe có ý, Vi hoàng hậu đột nhiên nheo mắt lại và gặng hỏi: “Nguyên Khang, con nói gì?”
Công chúa Nguyên Khang rất ngạc nhiên, còn tưởng mình đã nói gì sai, bèn ngừng lại một lát rồi mới nói: “Mẫu hậu, con nói chẳng phải có người ghen tị với Thuần quý tần, cố ý nhằm vào nàng ta sao? Quan hệ giữa mẫu hậu và Thuần quý tần cũng không tốt lắm...”
Vi hoàng hậu hơi ngồi thẳng người dậy, sắc mặt trở nên có phần khó coi.
Đúng thế, bà vẫn luôn chèn ép Thuần quý tần cả trong lẫn ngoài, chẳng lẽ điều này cũng rơi vào trong sự tính toán của người khác sao?
Nghĩ tới đây, Vi hoàng hậu không màng nhắc nhở công chúa Nguyên Khang điều gì nữa, sau khi dặn nàng ta đến thăm Trưởng công chúa lần nữa, bà ta để nàng ta rời khỏi cung Khôn Ninh.
Công chúa Nguyên Khanh vừa rời đi, Vi hoàng hậu liền cho gọi Lục Cầm rồi bảo Lục Cầm lập tức đưa tin hỏi thăm đến phủ Thừa Ân Công.
Bà ta cần phải biết được nhiều tin tức hơn về nội tình vụ việc công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc trong cung Diên Hi.
Không biết vì sao, trong thâm tâm bà ta luôn có một dự cảm xấu, luôn cảm thấy chuyện này không hề không liên quan đến cung Diên Hi như trước kia và bà ta có thể thoải mái ở một bên nhàn nhã xem trò vui nữa, mà sẽ mang tới phiền toái lớn cho bà ta.
Người đã lăn lộn cả đời ở trong cung như Vi hoàng hậu, thay vì nói những điềm báo chẳng lành trong lòng là mê tín, chi bằng nói rằng đó là sự cảnh giác dựa trên bao nhiêu năm kinh nghiệm tích lũy, là một phản ứng khẩn cấp có căn cứ và là điềm báo trước.
Sự thật chứng minh, linh cảm không lành của bà ta hết sức chính xác.
Khi phủ Thừa Ân Công còn chưa hồi âm thì trong cung đã lặng lẽ xuất hiện một lời đồn.
Lời đồn này vẫn nói về chuyện công chúa Đồng Nhạc bị trúng độc, nhưng lại kéo cả Vi hoàng hậu vào.
Lời đồn nói rằng công chúa Đồng Nhạc luôn nghe lời Vi hoàng hậu nhất, lý do nàng ta đến cung Diên Hi chính là dùng bản thân làm mồi để vu oan giá họa cho Thuần quý tần.
Người đứng đằng sau lên kế hoạch tất cả chính là đương kim Hoàng hậu nương nương.
Thời điểm tin tức đó truyền đến cung Khôn Ninh, mặt Vi hoàng hậu cũng biến sắc.
Quả nhiên, câu nói vô tâm của công chúa Nguyên Khang lại vừa vặn đoán đúng suy nghĩ của người khác. Cuối cùng mũi nhọn của việc này lại chĩa vào cung Khôn Ninh.
Lời đồn này vừa được truyền ra, lập tức được rửa sạch phần lớn mối hiềm nghi về việc Thuần quý tần đầu độc công chúa Đồng Nhạc.
Ở ngoài cung, sau khi Uông Ấn và Diệp Tuy biết được tin tức đó, nỗi lòng chẳng những không trở nên nhẹ nhõm mà càng thêm nặng nề hơn.
Cuối cùng chuyện này cuối cùng lại chỉ vào Vi hoàng hậu? Điều này rất bất thường…
Công chúa Đồng Nhạc rất được Vi hoàng hậu yêu thích và rất nghe lời bà ta. Uông Ấn và Diệp Tuy đã biết về mối quan hệ như vậy từ lâu, nhưng họ chưa bao giờ nghĩ tới việc công chúa Đồng Nhạc trúng độc có liên quan gì đến Vi hoàng hậu. Người thông minh thâm trầm như Vi hoàng hậu sẽ không làm chuyện ngu xuẩn như thế.
Trong tình thế biết rõ công chúa Đồng Nhạc rất nghe lời mình mà Vi hoàng hậu lại sai nàng ta dùng bản thân làm mồi, đến cung Diên Hi để hãm hại Thuần quý tần sao?
Người có lòng dạ cực kỳ thâm sâu, đứng sừng sững bao nhiêu năm không ngã trong hậu cung như vậy, với địa vị làm chủ chốn hậu cung không ai có thể lay chuyển được, ngay cả Vĩnh Chiêu Đế cũng ca tụng bà là người hiền hậu có thừa như Vi hoàng hậu lại dùng thủ đoạn thấp kém như thế, cuối cùng còn để người ta đồn đại ra ngoài?
Như vậy thì Vi hoàng hậu đúng là quá vô dụng! Đây dứt khoát không phải là cách làm việc của bà ta.
Những lời đồn đại có bài có bản, thậm chí ngay cả những điều mà công chúa Đồng Nhạc đã hỏi thăm các cung nữ và nội thị về Nhị Thập Nhất hoàng tử đều nói ra hết.
Nhị Thập Nhất hoàng tử mà Thuần quý tần sinh ra mới tròn một tuổi, và Vi hoàng hậu cũng có một hoàng tử mới được hơn bốn tuổi.
Hai vị hoàng tử này là hoàng tử nhỏ tuổi ở trong cung.
Hiện giờ hoàng thượng đang độ sung mãn, thái tử dường như đã phạm phải rất nhiều lỗi sai, người kế vị trong tương lai thuộc về ai vẫn còn khó mà nói được.
Tuy rằng Thuần quý tần không thể so sánh với Vi hoàng hậu, nhưng hai người đều có một hoàng tử nhỏ tuổi, giữa họ lại tồn tại mối quan hệ cạnh tranh đối địch mơ hồ.
Lời đồn kia rõ ràng là khiến người ta liên tưởng đến sự bất hòa giữa Thuần quý tần và Vi hoàng hậu.
Có người nhiều chuyện hơn đã nói ra việc Thuần quý tần dâng tấu xin cứu tế cho trẻ mồ côi cùng những người khốn khó và đã bị Vi hoàng hậu phản đối.
Hơn nữa còn nói chắc như đinh đóng cột, nếu không phải hoàng thượng tới đúng lúc thì đề nghị của Thuần quý tần chắc chắn sẽ không được chấp thuận, vậy thì Thuần quý tần tuyệt đối sẽ không thể có được tiếng thơm sau đó, vân vân.
Sau khi Thuần quý tần có được tiếng thơm, mặc dù Hoàng hậu nương nương không nói gì, nhưng tâm trạng của bà ta trong khoảng thời gian đó rất không tốt, chắc hẳn là cực kì không hài lòng với Thuần quý tần.
Những chuyện này được lan truyền xôn xao trong cung. Không ai biết lời đồn xuất hiện như thế nào, nhưng thời điểm lời đồn xuất hiện quả thật là quá khéo. Chính các quan viên Hình Bộ đang sứt đầu mẻ trán cũng cảm thấy đây là một manh mối, liền nắm bắt ngay lấy và miệt mài điều tra theo hướng này.
Quan viên Hình Bộ phát hiện ra người đầu tiên loan truyền chuyện này lại là một nội thị nho nhỏ trong Điện Trung Tỉnh. Y cũng nghe người khác nói, còn về phần nghe ai nói thì y ấp úng, cuối cùng chỉ nói không nhớ nổi.
Lời đồn được nội thị trong Điện Trung Tỉnh truyền ra thật sự khiến người ta cảm thấy ý vị sâu xa…
Người chấp chưởng Điện Trung Tỉnh hiện giờ chính là Uông đốc chủ.
Có phải Điện Trung Tỉnh cố ý tung ra tin đồn này là để giải vây cho cung Diên Hi, giúp Thuần quý tần rửa sạch hiềm nghi?
Thật sự có không ít người có suy nghĩ này, trong đó bao gồm cả quan viên Hình Bộ.