Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 88



Chap 88:

Sau các hoạt động thể thao, lớp tôi cũng lao đầu vào ôn bài để chuẩn bị cho tất cả các bài kiểm tra một tiết trong một tuần liền. Tôi cũng thế lên lớp học rồi lại về nhà cầm sách lên nhai lấy nhai để, mấy môn tự nhiên thì còn đỡ chứ mấy môn toán, anh với lý thì tôi có ra vẻ chăm lắm nhưng có hiểu mô tê gì đâu. Tôi thẫn thờ cầm theo tập sách vở bước qua phòng đối diện.

- Cốc… cốc!

- Ai vậy! – Giọng nhẹ nhàng từ Trinh phát ra.

- Hề hề là T nè mở cửa cho T đi.

Cánh cửa từ căn phòng đối diện vang lên.

- T gọi có chuyện gì không!

- À ờ có thể nhờ mọi người hướng dẫn mình mấy môn này với hề hề! – Tôi gãi đầu cười xuề xòa.

- Hihi tưởng gì, vào đi T mọi người cũng đang học nè!

Tôi bước vào sau Trinh, căn phòng yên tĩnh cùng những người con gái đang chăm chú vào đống sách vở đang được xếp gọn gàng, chứ tôi mỗi khi học là cứ như bãi chiến trường ngỗn ngang khắp mọi nơi. Hai người con gái kia quay sang nhìn tôi rồi đưa nụ cười đầy mê hoặc. Cũng bởi ở nhà các nàng cứ theo lí luận tự nhiên của con gái “mặc thế cho nó mát”. Những cặp chân thon thả cùng làn da mịn màng hiện ra trước mắt, tôi cũng thật nể ông đường tam tạng trong bộ phim tây du ký kia, bao cô gái xinh như hoa vây quanh mà vẫn kiên định được nể thật. Tôi nuốt cái ực rồi tự thầm nhủ.

- Phải lo học, phải lo học không là đội sổ gặp phụ huynh! – Tôi nói thầm.

Tôi vừa tụng kinh vừa ngồi xuống giường nơi Trinh với Phương đang ở trên đó học, còn nàng đang ngồi ở ngoài ban công với lý do cho thoải mái mới dễ học. Tôi bắt đầu học Toán với Trinh trước, Trinh đưa cho tôi một tập đề toán, nhìn sơ qua tôi thấy nó khá dễ.

- T làm hết cái này đi, xong gọi mình nhé!

Tôi gật đầu rồi cầm bút lên giải, đưa ánh mắt lên tôi lại phải ca bài ca tụng kinh gặp phụ huynh kia, cái cảnh hai người con gái học bài lưng dựa tường, thả đôi chân trắng muốt miên man trên giường kia thật biết tra tấn quá đi à. Tôi lắc đầu rồi tập trung hết sức vào bài, một lúc sau tôi đã tấm tắc ưng ý nhìn vào tờ giấy.

- Hề hề Trinh ơi mình làm xong rồi nè!



- Ừa ừa được tốt học trò ngoan hahaha! – Trình cười lớn trêu tôi.

- Thôi đừng chọc mình nữa mà, rồi giờ làm gì.

- T đọc sơ quan các công thức đi rồi giải tiếp, khó quá thì nói vói mình nhé! – Trinh đưa cho tôi hai tờ giấy.

Tôi cầm lấy rồi quay lưng lại chứ cái cặp giò kia vẫn đang miên man ám ảnh đầu óc trẻ thơ của tôi. Sau khi cắn răng cắn bút đủ các kiểu cùng những cái cốc đầu đau tổ bố từ Trinh, tôi đã hiểu được các cách áp dụng công thức vào các bài giải, liến thoắn đã giải gần hết các tờ đề mà Trinh đưa cho. Học xong toán cũng đến giờ cơm trưa, tôi cùng các nàng đi xuống ăn cơm rồi quay về phòng chuẩn bị cho buổi kiểm tra một tiết Toán. Đến lớp, là cái cảnh tượng vô cùng thân quen từ đám học trò, nhìn sang thằng S đang cặm cụi chép công thức lên bàn, thằng M chơi mạnh tay luôn in hẳn cả mớ công thức vào một tờ giấy bé tí teo. Đến giờ cô Hạnh gọi tôi lên phát đề, phát đề xong tôi thoải mái bắt đầu vào làm bài, nhờ Trinh mà bây giờ tôi đã an nhàn mà giải thật tốt từng đề một. Nhẹ nhàng nhìn xung quanh bọn bạn mình như thế nào thì khung cảnh mặc dù rất tốt như các cháu ngoan chứ thực ra bọn nó đang lé mắt thi nhau nhìn bàn nhìn bút nhìn cả giáo viên luôn.

- Ê T cho nhìn ké với! - Con Ngọc ngồi xéo ở bàn trên nói nhỏ xuống.

- Nhanh đi không cô thấy bây giờ!

Tôi chìa nhẹ bài ra cho nó lé xuống dưới mà chép, nhìn nó rồi nhìn cô rồi tiếp tục giải thì nghe tiếng cô giáo làm tôi giật cả mình.

- Em kia đứng lên, em kia nữa mau! – Tiếng cô vang vọng trong không gian yên tĩnh.

Hai đứa ở dãy bên cạnh đứng lên làm tôi thở phào cứ tưởng mình đã bị bắt.

- Hai em đem bài lên cho tôi xem!

Thằng K với thằng S mặt mếu xệ cầm tờ giấy đưa lên cho cô.

- Hai em giỏi, đi làm thợ copy được rồi đó, cầm hai tờ giấy khác xuống làm lại!

Thế là hai nạn nhân đã được yên vị trong cuốn sổ sinh tử kia. Từ đó con Ngọc tha cho tôi chứ nào dám quay xuống khi mà địa điểm chỗ tôi đã vào tầm quan sát liên tục từ cô. Kết thúc buổi kiểm tra, tôi thoải mái vươn vai đi thu bài rồi nộp cho cô. Thầm cảm ơn Trinh đã cứu, tôi quyết định tối nay dẫn cả ba nàng đi ăn một bữa mới được để hôm sau còn nhờ chỉ cho hai môn còn lại nữa chứ hề hề, được học chung với gái xinh còn được ngắm miễn phí cặp giò ngon nghẻ kia thì còn gì phê hơn há há. Đến tối tôi tắm rửa xong rồi hùng dũng bước sang, bởi vì đang phê cộng với suy nghĩ đen tối mà hiện tại tôi lại chả thèm gõ cửa.

- Đi ra, đồ dê xồm, biến thái! - Sau câu nói của Trinh cùng Phương thì nào là gối cho tới cái dép lào bay thẳng vào mặt tôi.

- Thôi xong lại ngu nữa rồi, lạy hồn! Tôi nghĩ thầm rồi đóng cửa lại thật nhanh.



Mặc dù con gái đang tắm trong phòng đóng cửa nhưng cũng chả để thằng con trai nào ở gần hết, đằng này Phương vừa tắm xong bước ra trên người còn cái khăn tắm, còn Trinh đang ngồi ở ghế đợi lượt của mình. Tôi ôm cái má sau khi ăn nguyên cái dép lào vô mặt, tim còn đang hoảng sợ thì nàng đã bước ra bên ngoài.

- Hihi đau không anh!

- Anh lỡ dại có gì em nói giùm anh nhé hề hề!

- Lần sau làm gì nhớ gõ cửa nhé ngốc hihi, mà anh sang gọi gì thế! – Nàng hấp háy đôi mắt.

- À dịnh gọi bọn em đi ăn lẩu bò hì hì!

- Ủa anh không đi làm hả!

- À hôm nay anh xin nghỉ một hôm, với lại hôm nay khách vắng nên cô ấy đồng ý!

- Hihi vậy đợi em chút xíu nha! – Nàng tinh nghịch cùng nụ cười đi vào phòng.

Đang say đắm trước nụ cười mê ly từ người con gái tôi yêu kia thì cánh cửa lại mở ra.

- Hihi đợi chút xíu nha anh, cửa không khóa đâu! – Nàng ôm miệng cười ma mãnh rồi đóng cửa lại.

Tôi chả ngu gì mà nghe theo lời nàng, giờ mà mở chắc nguyên cái ghế nó bay vô đầu thì xong luôn ấy. Đợi thấy mấy ông cừu đi dạo đêm thì cánh cửa lại mở ra. Từng người con gái với những mùi hương thơm phức đi ra. Tôi mê man ngắm nhìn họ cùng mùi thơm dạt dào đi vào mũi.

- Anh ơi hihi cái miệng kìa, khép lại rồi đi thôi anh! – Nàng chu chu đôi môi lên gọi tôi.

Tôi giật mình thoát khỏi cái cảnh tượng đầy xấu hổ kia, vừa thoát khỏi thì đã gặp ngay cái đôi môi đang chu chu đưa về phía tôi, tôi lia mắt thấy hai người kia đã đi xuống cầu thang, tôi tận dụng hôn cái chụt thật nhanh vào đôi môi ngọt ngào đầy quyến rũ kia của nàng.

- Anh này toàn lợi dụng không à! - Nàng dậm chân rồi quay lưng đi xuống.

Tôi cười sảng khoái mấy khi được lợi dụng chứ hề hề. Bước xuống thì xe của nàng đã đậu trước nhà, bọn tôi bước lên xe rồi hòa mình vào con đường về đêm.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv