Chap 82:
Sau một khoảng lặng, tôi lên tiếng để xóa tan bầu không khí ảm đạm ấy.
- Dạ cho cháu hỏi, anh đây là!
- Em trai đoán thử xem! – Người thanh niên ấy nói.
- Dạ anh có phải anh trai của Mi phải không!
- Sao em lại biết!
- Hì, dạ tại hôm bữa Mi có nhắc đến người anh trai đang đi du học ạ!
- Hahaha con bé này, vẫn còn nhớ tới ông anh này à!
- À mà Mi còn em gái phải không ạ!
Sau câu hỏi cả ba người đều trở lại tâm trạng buồn, tôi cảm thấy câu hỏi của mình hơi lố.
- Dạ cháu xin lỗi ạ, cháu hơi lỡ lời làm hai bác và anh trai không vui ạ! – Tôi cuối mặt xuống.
- Không sao đâu cháu, khi nào cháu muốn biết thì Mi sẽ nói cho cháu biết nhé, à mà thôi cả nhà bác về đây cũng đã muộn rôi, nhờ cháu chăm sóc con bé nha! – Bác gái nhẹ nhàng nói với tôi.
- Dạ vâng ạ cháu biết rồi!
Mọi người đứng dậy thanh toán cho tôi, rồi lần lượt bước đi.
- Cảm ơn cháu hôm nay nước uống ngon lắm, chăm sóc con bé giùm bác nhé! – Bác trai vỗ vai tôi rồi đi.
- Em rể, đừng làm làm em gái anh phải buồn đấy hehe! – Anh ấy giơ tay lên rồi nắm lại nghe cả tiếng răng rắc trong đó.
- Hề hề em biết mà anh, anh cứ yên tâm đi ạ!
Sau khi đưa cả nhà của nàng đi tôi thở phào nhẹ nhỏm, cũng may hôm nay không làm gì mất lòng bố mẹ vợ tương lai hề hề, tôi lững thửng bước vào tiếp tục công việc của mình. Làm được một lúc, cô chủ quán cho tôi nghỉ sớm, do nhà cô ấy hôm nay có việc, thế nên giờ đây tôi đang ở trước một tiệm bánh Tam Ba lớn nhất thành phố nằm trên đường TP. Đang loay hoay loi choi như con dòi nhấp nhô trên những kệ bánh thơm phúc, tôi ngó thấy có cái sọt để những bánh mì cây yêu thích kia. Tôi chạy ngay tới cầm lấy thì thấy Trinh cũng đang ở đó.
- Ơ hì Trinh cũng đi mua à!
- Ừa định mua về rồi cùng mọi người ăn á hihi, ủa mà hôm nay T được về sớm à!
- Ừ hôm nay chỗ làm mình nghỉ sớm!
Sau đó tôi cùng đi lòng vòng trong tiệm, hương thơm ngào ngạt từ những khuôn bánh vừa ra lò. Đi được một vòng, tôi cùng Trinh tới quầy thanh toán xong đi ra bên ngoài, quay sang đã thấy Trinh đã đi tới chỗ của một người bà đang ăn xin gần đó, nhìn Trinh đang đưa cho bác ấy một phần bánh một cách vui vẻ, hình ảnh ấy làm tôi có phần rung động, người con gái ấy thật tốt. Khi Trinh quay trở lại, tôi nở nụ cười rồi cùng người con gái ấy lên xe về nhà. Bầu trời đêm thoang thoảng những cơn gió mát rượi, hai con người cùng hai chiếc xe đạp sánh đôi bên nhau nói cười vui vẻ. Về đến nhà, Trinh lon ton chạy vào đưa một phần bánh cho cả nhà rồi cùng tôi lên lầu, ở ngoài ban công đã có hình bóng của hai người con gái khác đang chuẩn bị sẵn những lon nước ngọt ở đó. Tôi vào phòng tắm rửa thay đồ xong rồi bước ra chỗ các nàng ngồi xuống.
- Hề hôm nay là ngày gì mà sum họp ở ngoài này thế hề hề!
- Hihi ra ngoài này ngồi cho thoáng anh à! – Nàng nhẹ mỉm cười.
- Ăn đi nè T không nó mất nóng! Phương đưa cho tôi bánh.
Những tiếng cười của các nàng lại vang lên trong căn nhà ấy và người con trai ấy là tôi vẫn đang hạnh phúc khi có bọn họ bên cạnh.
…
Những ngày trôi qua, hôm nay là chủ nhật, là ngày trận cuối cùng của giải đấu. Đội lớp tôi hôm nay gặp là đội 12b12 vừa giành trận thắng ở vòng bán kết trước. Hai đội bước vào sân làm các bài khởi động, đội hình lớp tôi vẫn giữ như cũ, bên kia đúng chuẩn của các đàn anh khối trên với thể hình vượt trội. Xung quanh đã có tất cả các khán giả đứng chật cứng, những tiếng hò reo còn lớn hơn những trận khác. Trận đấu lại bắt đầu, mục tiêu hôm nay của lớp tôi là chỉ cầm hòa để sút luân lưu, bởi vì lớp đội bạn rất mạnh với toàn cầu thủ đã từng tham gia rất nhiều trận đá giải khác. Đội tôi lại cầm bóng trước và bắt đầu những miếng phối hợp bật chạm với tốc độ cao. Nhưng với kinh nghiệm dày dạn, đội bạn đã nhanh chóng kiểm soát lại thế trận rồi những đường kỹ thuật điêu luyện liên tục tạo ra sóng gió trước khung thành. Tôi vất vả chặn các đường bóng được nã như đại bác vào khung thành. Đôi lúc đội bạn có những sóng gió khiến cả khán đài hét lên theo từng cú sút, khi tiền đạo đội bạn tung cú sút tôi bay người hết cỡ nhưng không tới nhưng cũng may là bóng đập trúng cột dọc bật ra ngoài, sau đó liên tục là những cú đá bồi liên tiếp. Hết cột dọc rồi đến xà ngang, tôi nghe những tiếng đập vào thanh sắt mà có phần e sợ. Sau một thời gian vây hãm liên tục khung thành thì lớp tôi cũng đã bị thủng lưới từ pha đánh đầu vào góc cao, tỷ số được mở cho lớp mười hai 1-0. Đến đầu hiệp hai, sau khi lớp tôi bố trí lại chiến thuật thì cũng có phần khởi sắc hơn khi cũng đã có cho mình những pha bóng nguy hiểm về khung thành đội bạn. Đến gần phút cuối thì lớp tôi lại thủng thêm một bàn nữa từ pha căng ngang. Mặc dù biết sẽ không có cơ hội dành chiến thắng, nhưng chỉ cần đi đến được chung kết đã là niềm vui và niềm vui đó còn nhân đôi hơn khi lại có những kỷ niệm vui cùng bạn bè của mình.
- Hihi buồn không! – Nàng ngồi xuống bên cạnh tôi.
- Không sao, đang vui là đằng khác nè!
- Ơ thua mà vui!
- Em nhìn đám bạn của lớp mình đi, mặc dù thua nhưng được cùng bên bọn nó là đã thấy vui rồi em, và còn được bên cạnh em nhưu thế này nè.
- Hihi anh sến quá đí à!
Nàng véo vào hông tôi rồi chạy ra chỗ đám bạn đang vui đùa với nhau. Sau đó cả lớp cùng hẹn nhau xuống nhà thằng Đức câu cá, lần này tôi chở nàng cho yên tâm khỏi có thằng cô hồn nào rình mò cô bạn gái đáng yêu ấy. Hôm nay quán của nó ít khách nên lũ bạn tôi cũng tha hồ mà nghịch ngợm đủ các kiểu. Tôi đưa các nàng ngồi yên vị vào chòi cùng các bạn nữ trong lớp rồi cũng chạy ra hòa vào với lũ bạn của mình.