Chap 78:
Buổi chiều lê lết lên lớp với cái tay như ông cụ già cuối cùng cũng tới được cái bàn yêu dấu, tiếng trống vang lên, thằng N đi từ dưới văn phòng lên thông báo,
- Cả lớp ta có ai muốn tham gia Hội khỏe Phù Đổng không nào, và ngày 26/3 sắp tới sẽ là ngày cả trường mình tổ chức cắm trại. Bây giờ trước hết hội khỏe nhé, gồm có mấy môn thể thao này mọi người nghe xong rồi chọn nhé.!
Lên cấp ba có khác nhiều hoạt động để tham gia thật, nghĩ tới mấy hoạt động kia tôi lại quay sang nhìn nàng rồi nở nụ cười. Những hoạt động này tôi sẽ tranh thủ dành nhiều thơi gian với nàng hơn. Sau khi nghe xong thằng N khúc gỗ thông báo thì cả lớp bắt đầu đăng ký các môn cầu lông, bơi, bóng bàn, chạy điền kinh, kéo co…. đủ thứ trừ bóng đá ra do nhà trường đã có đội tuyển riêng. Tôi thì rất thích tất cả mấy môn thể thao lắm, tôi lập tức đứng dậy lấy tờ giấy xuống rồi đánh dấu vào kéo co, nhảy cao, chạy việt dã, cờ vua với nhảy bao bố. Đăng ký xong tôi nở nụ cười lên nộp cho thằng N, định đặt tờ giấy xuống thì đã thấy bên cạnh là tờ giấy đăng kí của các nàng, họ chỉ đăng ký mỗi môn cờ vua. Tôi khẽ liếc mấy đối thủ là bọn họ, không biết trình tới đâu đây, tôi nở nụ cười ma mãnh khi ý nghĩ xuất hiện trong đầu.
Kết thúc buổi học, tôi bảo bọn họ về trước rồi chạy ngay ra nhà sách mua hẳn hai bộ cờ rồi đi bộ thấy ông bà để về nhà. Về tới nơi tôi lén lút như thằng ăn trộm, nhẹ nhàng chui tót vào phòng quên luôn cả tắm rửa, kệ ở dơ luôn. Tôi lấy bộ cờ ra và bắt đầu luyện tập tự đánh với chính mình. Đánh một hồi cũng mệt mỏi tôi đi làm vscn rồi bước ra đã thấy nàng đang ngồi nghịch ngợm bên bộ cờ. Tôi nhẹ nhàng đi lại đằng sau lưng nàng ngồi xuồng, vòng tay ra ôm lấy, nàng khẽ giật mình quay ngược lại.
- Anh này làm em hết hồn à hihi!
- Đánh với anh thừ không! Tôi thầm nghĩ chắc trình mình sẽ ăn chắc nàng.
Sau đó tôi vọt qua bên kia chuẩn bị thịt nàng bộ môn cờ vua hề hề. Trải qua những phút đánh với nàng, tôi kinh hồn bạc vía khi mà hàng phòng thủ bảo vệ con vua sau khi nhập thành nó dày đặc tầng tầng lớp lớp. Càng đánh với nàng mặt tôi mếu xệ hẳn đi sau khi đôi tay mịn màng kia cầm con vua của tôi lên.
- Em em đánh ghê quá vậy sao anh thắng! Tôi than vãn sau trận thua.
- Hihi muốn nhận em làm thấy hơm! Nàng hấp háy đôi mắt nhìn tôi.
- Hề hề làm vợ thì được chứ không cho làm thầy đâu hề hề!
Nghe xong mặt nàng đỏ ửng lên quay đi hướng khác đáng yêu thì thôi luôn.
- Hihi không cho làm thầy thì thôi, hôm nào em chỉ cho anh nhé!
Tôi đồng ý với nàng rồi đi xuống dưới dùng cơm, tôi cũng có khẽ nhìn sang nhà đối diện cánh cổng vẫn lặng im cùng với cái ổ khóa. Ăn xong tôi cũng bắt đầu lên đường đi làm thêm như mọi hôm. Hai ngày trôi qua, sáng hôm nay lớp tôi lại trở lại sân thi đấu trận thứ hai gặp lớp B11 hàng xóm, sau khi lớp đó thắng chật vật rượt đuổi tỷ số với B3. Lớp tôi vẫn đội hình cũ, tưởng đâu trận hôm nay khó khăn, nhưng hôm nay cả thế trận đều vượt trội khi bóng chỉ bên phần sân đối phương, làm thằng thủ môn như tôi mờ nhạt ngồi đếm mấy cọng cỏ. Kết thúc với tỷ số 2-0, lớp tôi đã có được một vé vào trận bán kết. Tối hôm nay tôi xin phép nghỉ chỗ làm thêm một hôm để đến nhà nàng.
- Em ơi xong chưa mình đi thôi!
- Ừ đợi em chút!
Đứng đợi được một lúc, nàng bước xuống rồi cùng tôi lên xe, xe dừng lại trong sân nhà nàng, bác Vân đã đứng ngoài đợi sẵn.
- Hì, đã lâu không thấy tiểu thư về, dào này có vẻ hơi béo lên rồi đó! Bác Vân nói.
- Nào có đâu bác, thôi cháu với T vào lấy ít đồ ạ!
Nói xong, nàng cùng tôi bước lên lầu, đã qua nhà nàng chơi nhiều lần nhưng chưa bao giờ đặt chân lên tầng hai. Nhìn những bậc cầu thang dẫn lên mà tôi tò mò không biết trên đó như thế nào. Tôi lon ton theo sau lưng nàng đưa mắt nhìn lên, ở trên tối om làm tôi chẳng thấy gì. Đến khi nàng đi lên bật công tắc điện, cả tầng bừng sáng soi rọi mọi ngóc ngách, trên tầng 2 là ba căn phòng đều đã được đóng kín mít, tôi định tới vặn thử thì hình như tất cả đều đã khóa lại hết, tôi quay sang hỏi nàng.
- Ủa mấy phòng này chứa gì mà bị khóa hết lại vậy!
- Hihi phòng anh đang đứng đó là của bố mẹ em, còn bên cạnh là phòng anh trai, còn phòng nằm ở cuối…!
Nói đến đó nàng bỗng im lặng đưa ánh mắt nhìn về hướng căn phòng đó rồi từ từ tiến sát lại gần ôm chặt cánh tay tôi, ánh mắt tỏ vẻ vô cùng lo sợ. Tôi thấy có gì đó không đúng làm nàng có vẻ sợ sệt liện ôm lấy nàng rồi thủ thỉ bên tai nàng.
- Có chuyện gì mà em sợ vậy, với lại gọi anh sang đây là để làm gì!
Nàng từ từ bình tĩnh trở lại rồi nhẹ nhàng đẩy tôi ra.
- Em… em muốn kiếm một món đồ mà trước giờ không dám lên trên tầng này, kể cả cô Vân cũng không lên, nên… nên em cũng cho qua luôn, nhưng bây giờ em muốn tìm nó! Nàng lắp bắp nhưng vẫn nhìn về phía cánh cửa cuối hành lang.
- Thế giờ em muốn tìm gì nào mà cả hai người lại không dám lên đây vậy.
- Em muốn nhờ anh tìm giùm em cái ảnh mà nó bị xé đi ấy, khi nào anh tìm được gọi em nhé em vào phòng bố mẹ kiếm đây, anh qua phòng anh trai em kiếm nhé!
Nói xong nàng chạy qua mở hai cửa phòng bằng chìa khóa rồi lao vội vào phòng của bố mẹ nàng. Còn tôi vẫn đứng đó ngơ ngác, bức ảnh bị xé, anh trai, rồi lại còn phòng cuối cùng kia mà nàng sợ, không biết xung quanh nàng còn bao nhiêu bí ẩn mà tôi chưa biết nữa không.