Ước Mơ Hoa Phượng Đỏ

Chương 72



Chap 72:

Sau khi tôi ngồi xuống, bác ấy chậm rãi cầm tay tôi lên nhẹ nhàng lật qua lật lại rồi nhìn thẳng vào mắt tôi dò xét kỹ lưỡng. Xem xong bác ấy nhẹ nhàng hỏi tôi,

- Cháu chắc muốn nghe lời của người già đây nói chứ!

- Dạ vâng ạ!

- Sau này cháu sẽ lận đận nhiều nhưng đó là cháu lựa chọn, sẽ luôn có một quý nhân âm thầm bên cạnh, người quý nhân ấy sẽ giúp cháu vượt qua mọi sóng gió. Ngoài quý nhân ấy ra thì bên cạnh cháu sẽ có một nửa…..! Bác ấy ngập ngừng câu nói dở dang.

- Rồi sao nữa bác! Tôi tò mò hỏi

- Một nửa ấy là màu hồng của cháu và cũng là cơn bão sẽ làm cháu gục ngã và quý nhân ấy sẽ giúp cháu vượt qua.

- Dạ cho cháu hỏi quý nhân và một nửa ấy là ai và cơn bão gì mà cháu gục ngã vậy.

- Bác chỉ xem được cho cháu nhiêu đó thôi, còn lại tương lai sẽ cho cháu biết.

Tôi ậm ừ với đầy thắc mắc bước ra, chả nhẽ mấy người bói thường hay làm cho con người ta tò mò như thế hay sao. Sau đó bác ấy nhẹ nhàng hiền dịu nhìn sang nàng rồi vẫy tay.

- Đến lượt cháu yêu này rồi, cháu có muốn xem không, nếu được thì ngồi xuống đi! Bác ấy nhẹ nhàng hỏi ý kiến của nàng.

Nàng vui vẻ ngồi xuống đưa tay cho bác ấy, bác ấy cầm hai tay của nàng nhẹ nhàng nâng lên, xoa lấy bàn tay của nàng rồi nói

- Cô bé này thật khổ cho cháu quá.!

Nói xong bà ấy bắt đầu cầm tay nàng rồi xem như hồi nãy. Đến đây gương mặt bà u buồn nhìn người con gái ấy,

- Cháu muốn nghe bà nói chứ! Bà ấy ân cần hỏi nàng.



- Dạ bà cứ nói đi ạ hihi!

- Cháu có nụ cười ấm áp lắm, nụ cười của cháu là do trời ban, nhưng trời đã ban thì cũng sẽ do trời lấy đi, Đến khi trời lấy đi, cũng là lúc cháu sẽ có nụ cười mới, nụ cười của hạnh phúc, nụ cười của những loài hoa, nụ cười của mãn nguyện. Cháu à, cháu hãy vui lên, hãy sống theo trái tim mình, bởi vì khi trời lấy đi của cháu thì sẽ ban cho cháu một nửa kia bên cạnh cháu.

- Dạ cảm ơn bác ạ!

Tôi nghe bác ấy nói mà chẳng hiểu gì hết, cái gì trời cho rồi trời lấy nhỉ. Tôi đứng dậy nắm tay nàng đi ra, phía sau bác ấy nói thật lớn

- Cháu gài hay làm theo con tim của cháu nhé, vì trời sắp lấy đi của cháu, hãy vui vẻ hạnh phúc nhé cháu gái .

Nàng quay đầu lại nở nụ cười chào bác ấy, tôi cũng chào rồi lững thững bước đi, tiếp tục cuộc vui xuân cùng với nàng “ nụ cười ấy tôi sẽ không để mất đâu”

Sau khi xem bói tôi đưa nàng tới thăm mô hình chùa một cột, nhà rông, nhà mồ, đàn T’rưng nước, vườn thú…. Vui chơi mệt mỏi dưới ánh nắng của buổi trưa, tôi đưa nàng sang khu ẩm thực,

- Hihi anh ơi anh ăn gà hơm!

- Ừa đang đói làm con gà thì ngon hết sảy con bà bảy luôn hề hề!

- Anh là heo hay sao mà đòi ăn nguyên con gà thế hihi!

Tôi nghe xong rồi dí theo người con gái ấy, niềm hạnh phúc của tôi chính là nụ cười tỏa nắng của nàng. Đang chạy thì cũng gặp cái đám cờ hó đang ngồi ở một khu trống trên thảm cỏ xanh mướt kia. Tôi kéo tay nàng chạy đến thì đã thấy bọn nó mua đủ thứ sẵn rồi,

- Mợ tụi bây đi đâu mà tao kiếm hoài không thấy vậy! Tôi than vãn với bọn nó sau khi bước tới.

- Ai bảo hai đứa bây hí hửng đi nhanh quá mà! Thằng TS trách tôi.

- Hề hề xin lỗi tại tao vui quá hề hề!

- Vui con khỉ ấy, mầy muốn đi với vợ mầy thì nói đại đi, hại bọn tao nhìn sắc mặt mấy đứa hậu cung của mầy mà phát mệt nè! Thằng M lên tiếng.

Tôi quay sang nhìn ba người con gái kia, có mỗi L là mặt đầy sát khí thật, mới nhìn qua thôi đã lạnh tới gáy luôn. Tôi cười xuề xòa rồi ngồi xuống bàn tiệc của bọn nó, trong lúc tôi và nàng đang vui vẻ bên nhau, thì bọn nó đã mua mấy món gồm có mấy con gà nướng, mấy chục ống cơm lam, mấy chục con cút nướng, nai nướng, lụi, trái cây….. và bọn nó chơi lớn hơn là hai vò rượu ghè cỡ lớn cùng ba thùng bia đã để sẵn . Tôi nuốt cái ực rồi nhìn sang thằng TS,



- Mợ tụi bây chơi lớn thế, chơi bia pha với rượu ghè luôn! Tôi tròn xoe mắt.

- Hề hề chơi vầy nó mới đủ đô chứ mầy, yên tâm con gái cũng uống luôn đó lo gì! Thắng TS nói.

Sau đó tôi thấy bọn nó bắt đầu khui những lon bia đổ ào ào vào hai vò rượu, đợi một lúc bọn nó kéo nước cho chảy sang mấy chai rỗng rồi đưa cho mấy đứa con gái, còn lại đám con trai bu lại mỗi thằng làm một hơi vạch tre, tôi cũng thèm thuồng lao tới ,

- Nào để đại nhân nếm thử mùi vị nào!

Sau đó bọn nó tiếp tục đổ vào cho đầy vạch tre, tôi bắt đầu hút những giọt rượu vừa nồng vừa chát vừa ngọt lịm của nếp lên, trong khi tôi kéo một hơi để tới vạch tre thì đám bạn ở xung quanh hô lên náo nhiêt.

- Lên lên đi tới luôn đi lớp trưởng!

- Nữa nữa đi chưa tới vạch .

Nghe mọi người hưởng ứng, tôi dốc một hơi hút muốn no cái bụng thì cũng đã qua vạch, tôi đưa miệng rời khỏi ống hút, cảm giác sảng khoái tuyệt vời cùng chút vị ngọt lịm trên môi. Tôi quay về ngồi xuống bên cạnh nàng để lại bọn nó đang thay phiên nhau thưởng thức,

- Hihi ngon không anh! Nàng dịu nhẹ quay sang hỏi tôi.

- Ừa ngon quá xá con ông nội chét luôn đó! Tôi chép chép miệng.

- Hihi ước gì em cũng được nếm thử anh nhỉ!

Tôi tắt luôn nụ cười đi, quay sang nhìn người con gái có sức khỏe yếu ( sau lần nàng ngất bác Vân đã dặn tôi nhiều thứ đặc biệt với các chất có cồn) không được chung vui cùng mọi người, tôi trầm ngâm rồi đánh bạo chạy tới cái vò chưa ai động tới, lau sạch sẽ cái vòi rồi hút một hơi làm sạch ống đi, rồi chắt những giọt tiếp theo vào một ly nho nhỏ rồi cầm chạy về. Ngồi xuống tôi đưa cái ly nhỏ xíu đủ để người con gái ấy được thưởng thức hương vị đặc trưng của vùng miền núi này.

- Hihi không cần ước đâu em, em ước điều gì là anh sẽ làm điều ước đó cho em mà, nè uống đi tuy có chút xíu nhưng cũng sẽ cảm nhận được đó! Tôi nhẹ nhàng đưa ly ra cho nàng.

- Hi…. Hi em cảm ơn!

Nhìn nàng cầm lấy ly cùng những giọt nước mắt khẽ rơi, rồi đưa lên miệng uống, tôi biết đối với nhiều người chỉ là những cái nhỏ nhặt thôi nhũng cũng đủ cho một nữa kia cảm nhận được sự quan tâm của mình, chỉ cần em muốn gì anh sẽ làm tất cả vì em đấy MI à.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv