Hâm mộ và ghen ghét nháy mắt dâng lên đỉnh đầu, chỉ là do tính cách hào sảng nên Lâm Khả ngoại trừ có thể gào thét trong lòng, đối đãi với Đường Dĩ Phi cũng không hiện ra nhiều bài xích.
Càng không có cảm thấy, Đường Dĩ Phi kiếm được lợi ích to lớn!
“Chỉ thử kết giao thôi, đừng kích động.” Đường Dĩ Phi cải chính nói, sợ bản thân trở thành bia đỡ đạn của vô số nữ sinh thầm mến trong lịch sử bi tình.
“Thử? Làm sao thử?” Lâm Khả có thể mơ, hẹn hò thì hẹn hò chứ, hơn nữa Học trưởng cũng đã thừa nhận, sao cô có thể trả lời cường điệu một chử thử như vậy chứ?
“Thử việc trong bảy ngày, không hợp thì tôi sẽ trả lại hàng.”
Đường Dĩ Phi tuyệt đối không nghĩ tới, một câu nói nửa đùa nử thật như vậy lại được nói ra từ miệng của vương tử Học Trưởng ưu nhã và cao quý.
Trả lại hàng?!
Anh cho rằng đang mua sắm đồ vật sao? Không vừa ý liền tự tiện bỏ lại?
“Wow! Học trưởng anh không nói đùa chứ? Mỹ nữ độc thân chờ đợi anh xếp hàng thành đội ngũ ở nhà vệ sinh nam, anh có cần treo cỗ ở trên một thân cây không?”
Vẻ mặt Lông Thiếu Tôn dở khóc dở cười, Lam Khả càng cảm thấy cuộc đời thật đặc biệt, làm sao Hiệu Thảo lại có thể thua trong tay một học muội như vậy?
Không có thiên lý không có thiên lý!
“Nhất kiến chung tình, ha hả.” Long Thiểu Tôn hơi nhếch môi, tinh xảo lộ ra chút quý khí .
Nhất kiến chung tình, chính xác là có khả năng là một trong những nguyên nhân, nhìn thấy cô thì lập tức nhớ lại bóng dáng kia, đi cùng với cô thì luôn hy vọng rằng mỗi một phút một giây đều có thể nhìn thấy bóng dáng của cô ấy (Đây là chỉ Phỉ Phỉ ấy, ý anh này là đi với Đường Dĩ Phi thì anh này luôn nghĩ tới Phỉ Phỉ đơn giản vậy thôi :3), cho nên dù Thiểu Tôn là người vô tâm nhưng lại đồng ý thử hẹn hò với cô.
“Quá lãng mạng….” Lâm Khả lô ra vẻ mặt mơ ước về Bạch Mã hoàng tử, chẳng qua rất nhanh lại khôi phục bản chất bát quái của cô.
“Thẩm học tỷ làm sao bây giờ?”
Đường Dĩ Phi vừa nghe nói thì lập tức bật người đi đến dùng ánh mắt đầy sát khí nói: “Không ai nói lời nào coi như cô bị câm điếc”, bất đắc dĩ Lâm khả đã được miễn dịch với loại nữ sinh không có chút sát thương này, hoàn toàn không để ý tới cô đang vòng vo, tiếp tục quấn quít đương sự.
“Tôi và bạn học Thẩm chỉ là tình bạn bè, hy vọng về sau không có nhữ lời đồn vô trách nhiệm nữa, tôi không muốn bạn gái của tôi vì vậy mà không vui.”
Ánh mắt thâm thúy của Long Thiếu Tôn rơi vào trên người của Đường Dĩ Phi, dáng vẻ người ở phía sau giống như là đang ngây người vậy, cắn chet8 môi không biết nên tiếp tục nói hay là im miệng.
“Wow! Học trưởng Long thật sự là tri kỷ!” Chắp hai tay, khuôn mặt nhỏ nhắn như đang nhảy múa, vẻ mặt phấn khởi.
Nữ sinh này thật sự rất thú vị!
Đường Dĩ Phi đỏ mặt trong nháy mắt vì một câu nói của Long Thiếu Tôn, chỉ là ai biết được trong lời nói này phần nào là thật phần nào là giả chứ?
Bên ngoài không phải đều nói Long Thiếu Tôn và Thẩm Tâm Vũ là điều kiện tốt nhất để giáo viên viết chuyện tình học đường sao?
Cái này gọi là gió không thể thổi tới hang ổ, không có chút manh mối, bên ngoài sẽ không nói chuyện vớ vẫn như vậy.
Đường Dĩ Phi sẽ không biết, một chút ngọt ngào vào lúc này về sau có thể sẽ biến thành vô sô áo não và nhiều thanh kiếm sắt đâm thẳng vào trong tim của cô!
Cũng chính là cô hoa khôi nhìn như là không có khả năng làm mưa làm gió này, sẽ cướp đi tình cảm chân thành của cả đời cô chỉ trong một đêm!
“Thật sự muốn gặp được một người có dáng dấp xuất sắc giống như Long học trưởng, để làm bạn trai và try kỉ!” Nữ sinh nào đó ngẩn mặt nhìn trời thét lên, hận sinh vào thời gian không đúng .
“ Thời cơ tới cô cũng sẽ gặp được.” Long Thiểu Tôn khiếm tốn nói, dường như là đang khích lệ cô.
Chân tình luôn quanh đi quẩn lại lảo đảo xung quanh ta từ rất lâu, người ở núi mới có thể gặp người ở nước, hầu như điều chợt xuất hiện lúc hai bàn tay trắng.
Đàm tiếu tà tà, chủ quán đã bưng tô mì của Lam Khả lên, người ở phía sau đưa chiếc đũa qua, không hề có chút hình tượng thục nữ.
Cô gái như thế, tùy tiện, đối với chuyện của người khác cũng không quá quan tâm, lựa chọn tốt nhất là làm trạch nữ.