Nhưng bọn họ cũng rõ ràng.
Cường giả Chung Cực cảnh, đánh bại dễ, đánh giết khó!
“Chạy?” Đông Bá Tuyết Ưng đứng giữa không trung, cầm hồn nguyên thần binh Thanh Hà thương, ý thức của hắn dung nhập dao động đã sớm bao trùm mỗi một chỗ của toàn bộ Giới Tâm đại lục, thậm chí vì tránh để Bất Tử Minh Đế chạy thoát, hắn ngay cả địa bàn của Hạ Hoàng, Phiêu Bạc Giả, Vô Hạn thành chủ cũng trực tiếp lĩnh vực bao trùm. Bất chấp kinh động bọn họ.
Lĩnh vực bao trùm mỗi chỗ của Giới Tâm đại lục.
Quỹ tích trốn chạy của Bất Tử Minh Đế, Đông Bá Tuyết Ưng hoàn toàn ‘thấy’ rõ ràng rành mạch.
Tuyệt đại đa số cường giả đều cho rằng một trận chiến này có thể đã kết thúc, số rất ít còn khát vọng có ‘kỳ tích’ xuất hiện, bọn họ muốn Bất Tử Minh Đế chết!
Mà Hạ Hoàng, Phiêu Bạc Giả, Vô Hạn thành chủ ba vị bọn họ, lại đều ý thức được vấn đề.
“Hư không lĩnh vực này cũng bao trùm hoàng cung, Phiêu Bạc Giả còn ở Chúng Giới cổ quốc, cách Hạ Phong cổ quốc của ta rất xa xôi, căn bản không bao trùm đến đây! Vậy chỉ có vị Phi Tuyết đế quân này.” Hạ Hoàng nhìn xa xa, “Địa điểm hắn chiến đấu chém giết với Minh Đế, cách Hạ Phong cổ quốc của ta cũng rất xa xôi. Xa xôi như thế, hư không lĩnh vực của hắn cũng có thể bao trùm? Hay là nói, là dựa vào lượng lớn phân thân để thi triển lĩnh vực?”
Trên thực tế.
Cho dù dựa vào phân thân, lĩnh vực cũng xa xa không đủ.
Phân thân mạnh nhất của Đông Bá Tuyết Ưng, dựa vào chí cao bí truyền, lĩnh vực cũng chỉ có thể bao trùm phạm vi gấp đôi Hạ Phong cổ quốc. Mà hắn nhiều nhất duy trì chín phân thân đỉnh phong. Ở trên Giới Tâm đại lục, có rất nhiều nơi diện tích lớn! Còn có các mảng lớn hải dương rộng lớn. Như ‘Băng Tuyết cổ quốc’ luận phạm vi đã lớn tới thái quá.
...
Ở một dải đất ven Giới Tâm đại lục.
“Oành đùng đùng ~~~~ “
Cuối lục địa, là gió lốc mãnh liệt, bên ngoài gió lốc đó là màng ngăn nguyên thế giới.
“Chạy tới tận đầu rồi.” Bất Tử Minh Đế đứng ở bên cạnh gió lốc, căn bản không để ý gió lốc khủng bố bên cạnh, mà hơi có chút khẩn trương, “Nơi này cùng nơi vừa rồi giao chiến, khoảng cách rộng lớn, vượt qua hơn phân nửa Giới Tâm đại lục! Cự ly xa như thế, chỉ dựa vào lĩnh vực, từ trước tới nay không ai có thể đủ lĩnh vực bao trùm phạm vi lớn như thế.”
“Dải đất biên giới có rất nhiều, ta tùy ý lựa chọn nơi này. Cho dù Phi Tuyết đế quân có phân thân, trùng hợp bị lĩnh vực phân thân của hắn phát hiện, khả năng cũng rất thấp. Mặc dù phát hiện một lần, ta cũng có thể chạy tiếp! Chỉ cần chạy ra khỏi phạm vi lĩnh vực của hắn, hắn liền không tìm thấy ta.”
“Trừ phi hắn có thể truy tìm tung tích.”
“Hừ.”
“Lấy cảnh giới của ta, lấy sự khống chế của ta đối với linh hồn, khí tức không tiết ra ngoài chút nào, chỉ có Vô Hạn thành chủ có thể truy tìm tung tích được ta. Mà Vô Hạn thành chủ luôn luôn không muốn xen vào trong nhân quả lớn.” Bất Tử Minh Đế khẽ gật đầu.
Hắn cảm thấy, khả năng Phi Tuyết đế quân tìm được hắn rất thấp.
“Minh Đế, ngươi chuẩn bị chạy trốn tới nơi nào?” Một thanh âm vang lên.
Thân thể Bất Tử Minh Đế không khỏi run lên, quay đầu nhìn lại, một vị thiếu niên áo trắng cầm trường thương màu đen đã trực tiếp vượt qua hư không tới đây, chính là vị Phi Tuyết đế quân kia. Cùng với đã đến, còn có thương pháp không lưu tình chút nào của Đông Bá Tuyết Ưng, trường thương bao phủ mà đến, Bất Tử Minh Đế vội thiêu đốt máu trái tim, dốc sức ngăn cản mấy chiêu, lại lần nữa xé rách một thông đạo chạy trốn.
“Bị phát hiện rồi? Chẳng lẽ phân thân của hắn vừa lúc thủ ở đây?”
...
“Đừng chạy nữa.”
Lại là một chỗ rừng rậm ven Giới Tâm đại lục, Bất Tử Minh Đế mới xuất hiện, một cây trường thương theo sát sau đuổi giết tới, đánh thân thể của Bất Tử Minh Đế cũng xé rách một bộ phận, thân thể hắn nhanh chóng hóa thành hắc ám ngưng tụ, lại lần nữa chạy trốn.
...
Chạy, chạy, chạy!
Bất Tử Minh Đế liên tiếp chạy mười mấy lần, lòng hắn dần dần nguội lạnh!
Bởi vì phân thân cho dù lĩnh vực bao phủ, sao có thể khéo như vậy, mỗi một lần vị trí chạy trốn đều vừa lúc ở trong lĩnh vực?
“Hắn có thể truy tìm tung tích? Hay là Vô Hạn đang giúp hắn?” Bất Tử Minh Đế dừng lại, đứng ở một chỗ hải dương cuối thế giới, quay đầu nhìn Đông Bá Tuyết Ưng xa xa lại lần nữa đánh tới, giờ khắc này trong mắt Bất Tử Minh Đế có sự quyết tuyệt, vừa ngăn cản sát chiêu của Đông Bá Tuyết Ưng, vừa vội vàng truyền âm nói: “Phi Tuyết đế quân, ngươi muốn ta chết? Vậy ta khiến cho vô số sinh mệnh chôn cùng ta!”
Đông Bá Tuyết Ưng dừng, chưa tiếp tục ra chiêu, mà là đứng ở giữa không trung nhìn hắn, mở miệng nói: “Chôn cùng?”
“Ta rất bội phục ngươi, có thể truy tìm tung tích ta? Hay là thuyết phục Vô Hạn thành chủ giúp ngươi?” Trong mắt Bất Tử Minh Đế cũng có sự điên cuồng, linh hồn hắn cũng đang run rẩy, đó là điên cuồng run rẩy trước mặt tử vong, “Thực lực của ngươi tuy mạnh hơn ta, nhưng ta vẫn có thể khiến vô số sinh mệnh chôn cùng.”
“Lấy thương thế của ngươi hiện tại, còn có thể chống đỡ bao lâu?” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói.
“Ngươi có thể thử, ngươi không phải quan tâm những con kiến kia sao? Hoặc là, ngươi thả ta, hoặc là để chúng sinh chôn cùng ta!” Bất Tử Minh Đế gầm nhẹ.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn vị Bất Tử Minh Đế này.
Vị Minh Đế này, quả thực khiến hắn cảm giác một tia kinh sợ.
Bởi vì đây là một kẻ điên không có vướng bận gì! Hơn nữa thực lực mạnh mẽ, gần với mình. Mình không có khả năng vĩnh viễn để một số người mình quan tâm như Ứng Sơn thị vĩnh viễn tránh ở thành Phi Tuyết. Nhưng một khi bọn họ ra ngoài, Bất Tử Minh Đế nếu đảo mắt trở mặt, vậy chỉ sợ lại là một cuộc tàn sát lớn.
“Ta cảm thấy thả ngươi sống sót, uy hiếp với chúng sinh lớn hơn nữa. Hơn nữa, ta không cho rằng ngươi ở trước mặt ta, còn có thể giết được bao nhiêu người tu hành.” Trong mắt Đông Bá Tuyết Ưng chợt lóe hào quang dữ tợn, trường thương trong tay trực tiếp đâm ra.
“Oành!”
“Phi Tuyết đế quân!!!” Thanh âm điên cuồng của Bất Tử Minh Đế vang vọng thiên địa.
...
Bởi vì Bất Tử Minh Đế không ngừng chạy, Đông Bá Tuyết Ưng không ngừng đuổi giết, chiến trường của hai người bọn họ xuất hiện ở mỗi chỗ của Giới Tâm đại lục, động tĩnh giao thủ cũng rất lớn, vừa giao thủ, đã khiến các cường giả Giới Tâm đại lục cảm giác được, một đám lập tức xem cuộc chiến.
Bọn họ cũng đã thấy Đông Bá Tuyết Ưng và Bất Tử Minh Đế đối thoại.
Bất Tử Minh Đế lấy ‘chúng sinh chôn cùng’ làm uy hiếp, nhưng Phi Tuyết đế quân vẫn động thủ!
“Tốt!”
Có rất nhiều cường giả, ở lúc Đông Bá Tuyết Ưng động thủ đều vì thế mà trầm trồ khen ngợi.
Bao gồm một đám cường giả như Hạ Hoàng cũng lâm vào thổn thức! Bọn họ than thởi bởi ‘Bất Tử Minh Đế’ chạy như thế nào cũng bị đuổi giết, cũng thổn thức ‘Bất Tử Minh Đế’ bao trùm ở phía trên vô số người tu hành chỉ sợ thật sự sắp chết rồi.