Người tới là một người đàn ông cao gầy, tóc tai bết dính đầy vẩy gàu, che gần hết khuôn mặt, không hề cắt tỉa, đôi mắt hình tam giác nhìn như mắt rắn sáng lên một tia hung ác khiến người ta sợ hãi không dám nhìn thẳng vào.
Hắn ta đang cầm một cái xà beng dài gấp đôi xà beng bình thường, chậm rãi bước tới.
Người này chính là một trong tám đại hộ pháp của Hắc Tinh, đứng ở vị trí thứ năm - Rắn độc Trương Bình, tuy rằng mới đạt cảnh giới chiến sĩ trung cấp, nhưng thực lực gần bằng chiến sĩ cao cấp, cao hơn Đổng Mập rất nhiều.
Điều khiến hắn ta trở nên đáng sợ nhất không phải là thực lực của hắn ta, mà nằm ở chỗ hắn ta có thể cắn nuốt tim người, ngoại trừ một vài người ở khu 7 thì không có ai là không sợ Trương Bình, sợ nhỡ đâu không cẩn thận sẽ bị hắn ta móc lấy tim mà ăn.
Đổng Mập liếc Trương Bình một cái, sau đó nói với Dương Ân: "Tiểu huynh đệ, cơ hội chỉ có một lần, nếu như ngươi không chịu đồng ý, tên bên cạnh ta đây có sở thích ăn tim người, có thể cũng sẽ không khách sáo với ngươi".
"Đổng Mập, ngươi đang cố ý không muốn ta được ăn một bữa ngon đúng không!", Trương Bình liếm láp đầu lưỡi nói.
"Một thiếu niên như vậy mà phải chết, đúng là đáng tiếc!", Đổng Mập tiếc nuối lắc đầu.
Dương Ân không cảm kích chút nào, hắn chỉ hận không được tiếp tục cuộc chiến vào lúc này, lượng lớn khí huyết sát hắn tích lũy trước đó đã bị hắn luyện hóa từng cái một, còn có địa linh tuyền truyền ở trong da thịt cũng đang biến đổi, chỉ có thông qua đại chiến, mới có thể đem những lực lượng này hoàn toàn tụ vào đan điền, khiến cho hắn có thể nhanh chóng gia tăng thực lực.
"Đừng nói nhảm, muốn ăn tim gan của ta thì cứ tới đây! Nói không chừng Tử tước này còn có thể khoét tim của ngươi ra trước một bước", Dương Ân ngoắc ngón tay khiêu khích Trương Bình.
“Ha ha, rất có khí thế đấy, vậy thì ngươi đi chết đi!”, Trương Bình cười âm hiểm, bước nhanh chạy tới, trên mặt đất vang lên tiếng sột soạt giống như rắn cuộn xung quanh, hành tung mờ ảo, ép sát Dương Ân hơn.
Trung cấp bộ kỹ, Xà Bàn Bộ!
Đó là thế chân trứ danh của Trương Bình, cho dù có bị khóa lại bằng dây xích cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến tốc độ của hắn ta, trong nháy mắt hắn ta đã chạy tới trước mặt Dương Ân, xà beng trong tay cũng liền đâm tới.
Trương Bình xứng danh là một con rắn độc, hắn ta cực kỳ xảo quyệt, hướng cổ họng của Dương Ân mà ấn tới, sức mạnh kềm kẹp chẳng khác gì rắn cắn người.
Một đòn này đâm tới rất mãnh liệt và nhanh chóng, cho dù là chiến sĩ cao cấp, nếu như lơ là một chút cũng có thể bị đâm trúng.
Dương Ân cực kỳ nhạy bén, hắn có thể nhìn thấy rõ quỹ đạo của đòn đâm này, xà beng trong tay hắn đã đánh phủ đầu làm bật xà beng của Trương Bình ra, rồi khi Dương Ân nghĩ rằng hắn đã thoát khỏi nguy hiểm thì Trương Bình đã bất ngờ ra tay theo hướng khác, nhắm thẳng vị trí trái tim của Dương Ân mà tóm lấy!
Đòn phối hợp này thực sự rất chặt chẽ, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
Dương Ân không kịp phản ứng, vị trí trái tim của hắn đã bị tóm lấy, cũng may cơ thể ẩn chứa nguồn năng lượng sâu thẳm của hắn đã lập tức hình thành một tầng phòng ngự mỏng manh, ngăn chặn bàn tay của Trương Bình, nếu không trái tim của hắn thực sự đã có thể bị Trương Bình moi ra.
Mặc dù vậy, trên ngực hắn vẫn còn lưu lại dấu tay mờ mờ, chỉ cần hắn lui về sau chậm một chút thôi thì hậu quả sẽ rất thảm khốc.
Trương Bình không moi được trái tim của Dương Ân trong một trảo, hai mắt co lại, dùng Xà Bàn Bộ ép tới, lại hướng về phía Dương Ân xuất thủ, lần này chính là chụp vào hạ bộ của Dương Ân, thủ đoạn vô cùng hung ác.
Lần này, Dương Ân đã có chuẩn bị, nhanh chóng lui về phía sau, mà vào lúc này, xà beng trong tay Trương Bình lại đập xuống đầu của Dương Ân theo một đường cong hoàn mỹ, loạt đòn này là sự kết hợp giữa ảo và thực, thực sự là vận dụng một cách vô cùng tuyệt diệu.
Dương Ân không thể thích ứng với đòn tấn công của Trương Bình chỉ trong một thời gian ngắn, buộc phải liên tục lui về, và đã bị đánh vào nhiều nơi trên cơ thể, tình thế vô cùng bất lợi.
Rất nhiều ngục nô kinh sợ, cổ vũ cho Trương Bình.
"Trương hộ pháp thật lợi hại, mau moi tim của hắn ra ăn!"
"Tuổi còn trẻ mà không biết quý trọng sinh mệnh, Đổng Mập đã muốn cho hắn chút thể diện, thế nhưng hắn vẫn không nhận, thật sự là không biết sống chết".
"Đòn đánh của Trương hộ pháp so với mấy vị hộ pháp trước hoàn toàn không kém hơn một chút nào, tên nhóc này có thể đỡ nổi mười chiêu đã là tương đối giỏi rồi".
"Giết chết hắn, để cho hắn biết Bang Hắc Tinh chúng ta mạnh đến mức nào!"
......
Đổng Mập cũng đang theo dõi trận chiến, mắt nhìn của hắn ta tốt hơn những kẻ khác, không hiểu sao hắn ta luôn cảm thấy kỹ năng của Trương Bình có chút nghèo nàn.
Trương Bình cứ dùng những thủ đoạn đó lặp tới lặp lui, nếu không có lợi thế của Xà Bàn Bộ thì e rằng khó có thể ép người ta vào thế bí, nếu như hắn ta không thể đánh bại Dương Ân trong thời gian ngắn, đợi đến khi đối thủ tìm được lối thoát rồi, hắn ta còn có thể chiếm ưu thế được hay không?
Quả thực, Dương Ân một bên lui về phòng bị, một bên tiến lên công kích, đã có thể nhìn thấy rõ ràng những chiêu thức tấn công của Trương Bình.
Hơn nữa, hắn cũng tranh thủ thời gian lui về phòng bị để tụ khí, bổ sung sức lực đã tiêu hao, trạng thái càng ngày càng dũng mãnh, dường như đã có thể đả thông vô số huyệt đạo.
Điều này dường như có liên hệ với huyền tinh khí Tiên Thai mà hắn đã luyện chế trước đó.
Huyền tinh khí Tiên Thai không chỉ nâng cấp Thái Thượng Cửu Huyền quyết, mà còn luyện khí cho thân thể của hắn, sức sống này có lẽ ngay cả bậc vương giả cũng không sánh được.
Trong trận chiến khốc liệt này, sức mạnh còn sót lại của nó đã bị ép ra từng chút một.