Dương Ân chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày mình trở thành một luyện dược sư, cho đến bây giờ hắn vẫn cảm thấy mọi chuyện như một giấc mơ.
"Phẩm chất thấp như vậy mà cũng dám gọi là đan dược sao, phải luyện chế tốt hơn nữa mới được!", Tiểu Hắc hắt một gáo nước lạnh lên đầu Dương Ân.
Dương Ân hoàn toàn không quan tâm, hắn đã quen với việc bị Tiểu Hắc chê bai rồi, hắn chỉ đáp lại: "Ngươi cứ chờ xem, không bao lâu sau ta liền có thể luyện chế được đan dược giống như của ngươi luyện ra vậy".
“Ta cũng mong sẽ có cái ngày đó lắm”, Tiểu Hắc đáp.
Dương Ân đã cất hai viên đan dược vào, hắn muốn giữ nó làm kỷ niệm, sau đó hắn lại tiếp tục luyện đan, phải nắm bắt được cảm giác luyện đan càng sớm càng tốt mới có thể gia tăng tỷ lệ thành công.
...
Dương Ân không biết bên ngoài đã xảy ra những chuyện gì, càng không biết Lục Trí bây giờ đã trở nên rất nổi tiếng.
Trận tranh chức thiếu soái, thiếu tướng đã đi được nửa chặng đường, hầu hết mọi người đều đã bị truất quyền chỉ đạo, thậm chí một số thiếu tướng cũ còn bị truất phế, điều này cho thấy trận chiến đã diễn ra khốc liệt đến cỡ nào.
Nam Như Nam, cô gái mà Dương Ân quen biết, cũng nằm trong nhóm tranh chức thiếu tướng, cô ta đã đè bẹp đối thủ của mình bằng thực lực mạnh mẽ, cho đến bây giờ vẫn chưa thua một trận nào.
Ngoài ra, Vạn Lam Hinh cũng thể hiện tốt, cô ta đã loại hết tất cả các đối thủ mà mình gặp.
Điều đáng nói là Vạn Lam Hinh đã nhận được Phá Huyệt đan do Lý Đại Chủy đưa cho, giúp cô ta có thể đột phá cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp, từ đó có đủ tư cách tham gia tranh chức thiếu tướng.
Lúc đầu, Vạn Lam Hinh không dám nhận đan dược mà Lý Đại Chủy đưa cho cô ta, nhưng sau khi nhìn thấy tờ giấy mà Lý Đại Chủy đưa, cô ta mới yên tâm nhận lấy, bởi vì đó là quà của Dương Ân. Tổng cộng có mười viên đan dược, sáu viên Trị Thương đan, hai viên Tăng Khí đan và hai viên Phá Huyệt đan.
Số đan dược này không phải chỉ dành cho mỗi mình Vạn Lam Hinh, cô ta vẫn muốn tách ra cho Tiểu Man dùng chung.
Vạn Lam Hinh biết giá trị của những viên đan dược này, cô ta tự hỏi Dương Ân từ đâu mà lấy được nhiều đan dược như vậy cùng một lúc.
Cô ta cũng phát hiện ra mấy ngày nay mình không nhìn thấy bóng dáng của Dương Ân đâu, có mấy làn khiêu chiến xong cô ta đều đi tới lều tìm Dương Ân, nhưng luôn bị Chu Dũng canh giữ ngoài cửa lều mời trở về một cách vô tình.
Chu Dũng đã trở thành cận vệ riêng của Dương Ân, gã cũng đã nhận được Phá Huyệt đan do Dương Ân thưởng mới có thể đột phá cảnh giới cấp tướng đỉnh cấp, nên gã rất hết lòng vì Dương Ân.
Sở dĩ Dương Ân lựa chọn Chu Dũng làm cận vệ mà không phải là những thống lĩnh khác, chính là bởi vì mối quan hệ giữa Chu Dũng và Lục Trí, nếu không có Chu Dũng thì hắn sẽ không phát hiện được Lục Trí, đây chính là một loại nhân quả.
Sau khi Lục Trí liên tục đi bán đan dược ba ngày liền, thì mấy ngày kế tiếp hắn ta cũng không dám tự đi nữa.
Hắn ta vừa xuất hiện thì sẽ lập tức gây ra một sự náo loạn điên cuồng, mọi người không chỉ muốn giao dịch đan dược trong tay hắn ta, mà còn không ngừng sàm sỡ hắn ta, hắn ta thật sự là không chịu nổi cảnh đó nữa.
Hắn ta đành phải sắp xếp cho những người khác đi trước bán đan dược, dù sao thì đan dược cũng đã tạo nên tiếng vang lớn, không sợ không có ai mua.
Đan dược nóng phỏng tay như vậy đương nhiên là sẽ khiến cho không ít người nổi lòng tham, nhưng do hoa hồng Tử thần và phó quan mặt lạnh đã đích thân ra mặt tuyên bố, ai dám ra tay cướp đan dược của quân đoàn Tử Thần thì sẽ tử chiến đến cùng với người đó, điều này cũng đã góp phần dằn mặt trước đám người nổi lòng tham đang nhen nhóm ý định làm càn kia.
Họ chính là hai vị Vương giả lớn, họ mà đã bất chấp tử chiến, thì e là toàn quân cũng đều phải rúng động.
Cấp trên cũng vì chuyện này mà rất đau đầu.
Họ chắc chắn rằng hoa hồng Tử thần đã kết giao được với một vị luyện dược sư, nếu không thì làm sao có nhiều đan dược để cung cấp như vậy, đổi lại là họ cũng không có bản lĩnh đó.
Vì lý do này, họ đã họp bàn nhiều lần để thảo luận, cuối cùng quyết định mời hoa hồng Tử thần đến nói chuyện một lần nữa.
Lúc đầu, hoa hồng Tử thần không hề để ý đến, cho đến khi Tư Mã Nạp Đồ đích thân đến mời thì nàng ta mới tới doanh trướng của nguyên soái một lần nữa.
Phần Thiên Hùng đi thẳng vào vấn đề: "Hoa Hồng, ngươi tạo ra cục diện này tất có mưu đồ, ngươi mau ra điều kiện đi".
Lần này, ngoài Phần Thiên Hùng thì chỉ có tám đại trung tướng có mặt, ngay cả những phó tướng khác cũng không được có mặt lúc này.
"Ta không yêu cầu đại tướng quân đối xử bình đẳng với quân đoàn Tử Thần, nhưng ngài nhất định phải duyệt cho bọn họ thêm vật dụng trong quân, mùa xuân năm sau phải khai chiến, bọn họ rất nhiều người ngay cả binh khí cũng không có trong tay, ngài để cho bọn họ chịu chết, cũng phải để cho bọn họ chết có giá trị một chút, không phải sao? Hơn nữa sắp tới mùa đông, trời đông giá rét buông xuống, ngài bên này không phải nên cấp thêm vật dụng mùa đông hay sao, bằng không còn chưa lên chiến trường thì bọn họ đã chết sạch, ai sẽ thay các người đánh trận đầu..."
Hoa hồng Tử Thần đưa ra một loạt vấn đề, nàng ta chỉ phụ trách nói, cũng không muốn đưa ra điều kiện cụ thể, tất cả chờ vào quyết định của Phần Thiên Hùng.
Phần Thiên Hùng cảm thấy điều kiện của hoa hồng Tử thần cũng không quá đáng, những người khác cho dù có ý kiến phản đối cũng bị ông ta đè xuống, ông ta hướng về phía hoa hồng Tử thần, nói ra một yêu cầu: "Ta muốn gặp mặt vị luyện dược sư đó một lần".