Dương Ân bỏ hai viên đan dược vào trong không gian Càn Khôn của mình, hắn kiên quyết không cho người khác biết mình có đan dược cấp Vương, tương lai nó còn có thể hữu dụng.
Lúc này, Khỉ Gầy cuối cùng cũng có chút phản ứng, dược tính của tiên dược đã thẩm thấu vào trong cơ thể để nuôi dưỡng sinh lực, phần lớn năng lượng xông thẳng vào giữa thần đình, giúp linh hồn của hắn ta tái sinh.
Đột nhiên, Khỉ Gầy mở mắt ra, hai tia sáng màu lửa đỏ xuyên qua không khí giống như những lưỡi dao, một luồng khí tức kì lạ bật ra từ trong người hắn ta, hắn ta gầm lên như tiếng yêu thú đang gầm thét, vô cùng kinh khủng.
Dương Ân sửng sốt, quay đầu lại thì thấy Khỉ Gầy vẫn nằm trên mặt đất, nhưng lông trên mặt, tay và chân đang điên cuồng mọc dài ra, giống như đang biến đổi thành dã thú.
"Tiểu Hắc, Khỉ Gầy bị làm sao vậy? Không phải là đan dược của ngươi có vấn đề gì chứ?", Dương Ân lo lắng hỏi.
“Không cần hốt hoảng, một lát nữa sẽ ổn thôi”, Tiểu Hắc bình tĩnh nói.
Dương Ân làm sao có thể không hốt hoảng, hắn chạy về phía Khỉ Gầy, muốn xem thử Khỉ Gầy đang xảy ra chuyện gì, nhưng Khỉ Gầy đã bật lên khỏi mặt đất trước, cùng lúc đó, một đoạn côn không biết từ đâu lại bay tới.
Khỉ Gầy nắm lấy đoạn côn trong tay, nhìn trừng trừng vào Dương Ân với cặp mắt đỏ ngầu, rồi đập côn xuống một cách tức giận.
Sức mạnh của đoạn côn vô cùng mạnh mẽ, nó đã vượt quá chiến lực của Khỉ Gầy, ít nhất cũng đã đạt đến cấp tướng.
“Khỉ Gầy, mau tỉnh lại, là đại ca đây mà!”, trên người Dương Ân được bao phủ bởi huyền giáp, song chưởng tung ra nghênh đón, ngăn cản một côn của Khỉ Gầy.
Bang!
Sức mạnh của Dương Ân vẫn mạnh hơn Khỉ Gầy, nhưng cú đập cực mạnh của đoạn côn này đã khiến cho cánh tay của Dương Ân cũng phải tê dại.
Vụt vụt!
Không dừng lại ở đó, Khỉ Gầy vẫn liên tục đánh Dương Ân như đã phát điên, hết côn này đến côn khác đập xuống, uy lực vô cùng khủng khiếp.
Dương Ân cũng liên tục chống đỡ, huyền khí ngưng tụ trên song chưởng dày vô cùng, hoàn toàn ngăn chặn được sự tấn công của Khỉ Gầy.
Nhưng Khỉ Gầy càng đánh càng hung hãn, tới mức làm cho Dương Ân cũng cảm thấy sắp không chịu nổi, Khỉ Gầy giống như bị yêu ma chiếm xác vậy, chiến lực dường như không có giới hạn.
"Nhóc con, ngươi phải phản kích để thức tỉnh hắn ta, bằng không hắn ta sẽ hoàn toàn lạc lối đấy!", Tiểu Hắc hướng về phía Dương Ân nhắc nhở.
Dương Ân do dự một hồi, cuối cùng cũng không mù quáng phòng bị nữa, bắt đầu phản kích: "Khỉ Gầy, mau tỉnh lại cho ta!"
Ba Lãng Toàn Liệt chưởng!
Dương Ân không nương tay nữa, song chưởng đánh ra lực xoáy đập tan kình lực từ đoạn côn của Khỉ Gầy, sau đó tiếp tục thẳng hướng ngực Khỉ Gầy mà đánh tới.
Khi Dương Ân tưởng như có thể đánh bay được Khỉ Gầy, hắn lại phát hiện Khỉ Gầy phản ứng cực nhanh, như thể đã nắm bắt được chiêu thức của hắn. Khỉ Gầy không chỉ né trước một bước, đoạn côn còn đập xuống ngay cánh tay của Dương Ân.
Dương Ân không kịp rút lui, bị đoạn côn đánh trúng, đau đớn đến mức khiến hắn phải hít vào một hơi khí lạnh, trong lòng thầm nghĩ: "Khỉ Gầy sao lại trở nên cường bạo như vậy!"
Hắn không có thời gian để suy nghĩ, di chuyển chân nhanh như gió, song chưởng tiếp tục gia tăng sức mạnh, đánh ra từng đợt Ba Lãng Toàn Liệt chưởng dồn dập, lấy cứng chọi cứng giống như lối đánh thô bạo của người Man di, dùng sức mạnh áp chế Khỉ Gầy.
Chiến lực của Khỉ Gầy có hạn, cuối cùng Dương Ân cũng giành được lợi thế, đánh trúng vào vai khiến cho Khỉ Gầy ngã về phía sau. Dương Ân chớp lấy cơ hội, bay ra đạp Khỉ Gầy một cước, khiến cho cơ thể của hắn ta nặng nề bay ra xa, va vào một thân cây, thậm chí còn khiến cho thân cây bị gãy.
“Khỉ Gầy, tỉnh lại cho ta!”, Dương Ân truy kích, quát lên.
“Chiến!”, Khỉ Gầy vẫn đứng dậy chiến đấu như điên, hai mắt bắn ra hai tia sáng sắc bén, chiếu thẳng về phía Dương Ân đang lao tới.
Dương Ân không ngờ đôi mắt của Khỉ Gầy lại có thể bắn ra uy lực chấn động, nhưng hắn đã không còn tránh kịp, liền bị hai tia sáng sắc bén kia đâm trúng.
Bang!
Ahhhh!
Huyền giáp của Dương Ân hoàn toàn không thể ngăn chặn tia sáng sắc bén đó, huyền giáp của hắn bị tia sáng xé ra làm đôi, hai tia sáng đó lại tiếp tục xuyên qua cơ thể hắn khiến hắn đau đớn hét lên.
Sự công kích của tia sáng bắn ra từ đôi mắt vô cùng cường hãn, đây chính là “thuật nhãn luyện”.
Dương Ân ngã xuống đất, nét mặt lộ ra vẻ không thể tin được, không ngờ Khỉ Gầy vừa mới tỉnh dậy lại có chiến lực mạnh mẽ đến như vậy, hơn nữa còn có thể tung ra những chiêu thức kỳ lạ, hắn tin chắc người này tuyệt đối không phải là Khỉ Gầy.
“Bất kể ngươi là ai, đều phải cút ra khỏi khỏi cơ thể của huynh đệ ta!”, Dương Ân huy động toàn bộ sức lực làm dịu thương thế của mình, sau đó tức giận gầm lên một tiếng, từ trên mặt đất bật dậy, trong tay đã rút ra Thương Tam Long hai lưỡi, chuẩn bị toàn lực tấn công, phải đè được Khỉ Gầy xuống rồi mới có thể nói tiếp.
Dương Ân lao về phía trước bất kể thương tích của mình, sức mạnh bị thúc đẩy tới cực điểm, Thương Tam Long hai lưỡi có chứa một nguồn huyền khí kinh người, lúc hắn vừa định tấn công, thì Khỉ Gầy đang chạy bỗng ngã xuống đất bất động, như thể đã ngất đi một lần nữa.
Sự thay đổi này đã khiến cho Dương Ân bị bất ngờ.
"Tốt lắm nhóc con, dòng máu yêu quái trong cơ thể của hắn ta đã bước đầu bị thức tỉnh, nên muốn phát tiết. Bây giờ thì đã không còn vấn đề gì nữa. Khi tỉnh lại hắn ta sẽ trở nên bình thường. Ngươi lo hồi phục thương thế của mình trước đi, sức mạnh của Hỏa Nhãn Kim Tinh không đơn giản đâu”, Tiểu Hắc nói.