"Bốp......"
Trong căn phòng yên tĩnh, bỗng một tiếng giòn giã vang lên, trên mặt của Gia Vệ đã xuất hiện một dấu bàn tay đỏ mờ mờ.
Gia Vệ mặt ngẩn ngơ nhìn Liễu Tình vừa tát mình một cái, mà giờ đây haimắt Liễu Tình rưng rưng tức giận trừng Gia Vệ, dường như bị uất ức vôcùng lớn, toàn thân đều run rẩy.
- Xin lỗi, xin lỗi mà, Tình tỷ, em sai rồi, em sai rồi......
Gia Vệ cúi đầu, vẻ mặt bối rối, hắn lúc này thật sự luống cuống.
Thậm chí vừa rồi mạnh mẽ cưỡng hôn, cũng không phải là chủ ý của Gia Vệ, mà như một loại bản năng hắn không thể khống chế, hầu như mỗi lần tiếpxúc với Liễu Tình, Gia Vệ đều sinh ra một bản năng không thể kiếm soát,điều khiển thân thể của mình.
Điều này khiến Gia Vệ luôn luôn không giải thích được, nhưng hắn biết, bản thân hắn đã yêu Liễu Tình mất rồi.
Bản năng này, lại để hắn trực tiếp hôn Liễu Tình, một nụ hôn tràn ngập tình ái.
- Cậu coi tôi là thứ gì vậy?
Từ đôi mắt Liễu Tình, lệ thủy không thể kìm nén được chảy ra, nàng tức giận hỏi Gia Vệ.
Thời điểm Tiền Thiếu Soái và La Lệ Lệ vẫn còn ở đây, Gia Vệ chuồn chuồnđiểm nước hôn Liễu Tình một cái, là nụ hôn đầu tiên của Liễu Tình, nhưng nụ hôn kia kết thúc rất nhanh, Tiền Thiếu Soái cùng La Lệ Lệ lại ở chỗnày, nàng mới không tiện phát tác.
Ấy thế mà nàng thật không ngờ, Gia Vệ dám làm càn tới mức độ này, dám hôn nàng thêm lần nữa.
Liễu Tình là một cô gái rất có ý chí phấn đấu, nếu không chỉ bằng dungmạo của nàng, không đến mức phải tới trường học làm giáo viên; tiềnlương mỗi tháng tuy chỉ mấy ngàn đồng, nàng cũng không nhờ vả ngườikhác, đều dựa vào bản thân từng bước từng bước phấn đấu đến ngày hômnay.
Song Gia Vệ cưỡng hôn nàng, khiến nàng cảm thấy trong nội tâm phi thường ủy khuất, vì cái gì chứ, vì cái gì nụ hôn đầu của mình lại để cho mộtngười con trai mình không thích cướp đi?
Tràng cảnh cứ như vậy, Gia Vệ cúi đầu, Liễu Tình khóc lóc nhìn Gia Vệ.
- Anh thật sự rất thích em.
Sau một hồi lâu, Gia Vệ ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt Liễu Tình, lấy hết dũng khí nói.
Liễu Tình điên cuồng gào thét:
- Tôi không thích cậu.
Gia Vệ biến sắc, mặt trở nên tái nhợt.
Hắn đã từng, từng tưởng tượng rằng tình yêu rất thuần khiết, rất thầnthánh, nhưng từ khi tâm tình của hắn thay đổi, dù là đối với tình yêu,cũng có thái độ bất cần.
Nhưng cũng từ lúc đó, hắn mới nhận ra cảm giác thích một người, theođuổi một người đẹp đẽ biết mấy, thậm chí hắn cho rằng, đối với tình yêuchỉ cần thái độ từ một bên là đủ.
Chỉ là Gia Vệ của chúng ta chợt phát hiện: hắn đã sai.
Tình yêu chân chính, vẫn thuần khiết như bản thân nó vốn có, là do hắnthay đổi. Giờ đây hắn rất hận chính mình, hận thái độ bất cần của mìnhlàm thương tổn người mình yêu.
Gia Vệ không biết mình và Liễu Tình rời khách sạn khi nào, cũng khôngbiết hai người đã tách ra được bao lâu, trong đầu hắn hiện giờ chỉ cóhình ảnh đau lòng kia, một Liễu Tình đôi mắt ầng ậc nước và câu nói 'Tôi không thích cậu'.
- Ta còn là ta sao?
Trên đường về nhà, Gia Vệ ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khe khẽ thở dài.
Hắn bỗng hoài niệm mình của trước kia, một tên hướng nội ngại ngùng,nhưng với tình yêu như một tờ giấy trắng; hoài niệm con người trước kiakhi lòng có tâm sự hay suy nghĩ cũng không dễ dàng nói ra.
Thay đổi, mọi thứ thật sự thay đổi rồi!
Gia Vệ lúc này phát hiện, biến hóa của bản thân quá lớn, ngay cả mìnhcũng không nhận ra mình là ai, thậm chí có chút chán ghét bản thân.
- Tại sao lại như thế chứ, tại saooooooooo?
Gia Vệ gầm lên, nhưng không ai có thể cho hắn câu trả lời.
Hai ngày cuối tuần, ở nhà Gia Vệ tỏ ra lầm lì, điều này khiến Gia HồngNgạo và Trương Dung vô cùng lo lắng, hỏi thử qua Gia Vệ, hắn chỉ đáp lànguyên nhân áp lực học tập quá lớn.
Trương Dung gọi Vương Cường tới gặp Gia Vệ, nhưng Gia Vệ tuyệt khôngmuốn nói sự việc giữa hắn và Liễu Tình nói cho bất luận kẻ nào nghe, vìthế trước mặt Vương Cường hắn cũng cố giả bộ vui vẻ mà thôi, nhưng trong nội tâm luôn có một nút thắt.
Sáng thứ hai, Vương Cường tới nhà Gia Vệ từ rất sớm, cùng Gia Vệ đến trường học.
- Mẹ mày nói mày học nhiều quá, hai ngày nay biểu hiện rất quái dị, bấtquá mày không lừa tao được đâu, không phải bởi vì cuộc hẹn hôm Chủ Nhậtmới như vậy chứ?
Vương Cường chất vấn Gia Vệ.
Thứ 7 hôm đó, Gia Vệ đã trả di động lại cho Vương Cường, Vương Cường khi đó đã đoán ra, song hắn không nói câu nào, hắn không muốn làm hai báclo lắng thêm.
- Không có gì, còn hơn một tháng nữa, nhất định phải cố gắng, chạy nướcrút cho kỳ thi tốt nghiệp, những chuyện khác đều là nước chảy mây trôimà thôi.
Gia Vệ hít vào một hơi thật sâu, sau đó cười đáp.
Vương Cường sững sờ, thấy Gia Vệ tỏ ra như một người đã trải qua rấtnhiều sóng gió, nhưng hắn biết Gia Vệ từ nhỏ đến lớn căn bản chưa gặpphải chuyện to tát gì.
Tuy nhiên Gia Vệ không muốn nói, Vương Cường cũng không ép nữa, tay phải của hắn khống chế cổ Gia Vệ, nói:
- Tao mới cần chạy nước rút, tiểu tử mày còn cần chạy nữa sao? Anh ngữmax điểm, nếu như lần này trắc nghiệm tổng hợp mày còn có thể đạt điểmtối đa, sau khi thi tốt nghiệp còn không phải mày tùy ý chọn trường sao?
- Cũng chưa chắc, đề thi lần này trước đó ta đã làm qua nên mới có khảnăng đạt điểm tuyệt đối, đến lúc thi tốt nghiệp trung học thì chưa nhấtđịnh.
Gia Vệ hai tay chụp lấy cánh tay Vương Cường, đơn giản tách ra khỏi cổ mình.
- Tiểu tử mày, đang hồi xuân hay sao mà biến hóa kinh như vậy.
Vương Cường lắc lắc đầu.
Hai người rất nhanh đi tới trường học, nhìn phòng học đã được quét dọnsạch sẽ, Gia Vệ mới thầm nghĩ nếu như mình kiểm tra không được hạngnhất, sẽ phải đi quét dọn 2 tuần sao.
Cũng chả sao cả, điều Gia Vệ quan tâm lúc này không phải là quét dọn vệsinh, cùng lắm thì đến sớm nửa giờ, hiện tại ngày nào mình cũng sức lựctràn trề mười phần, xem như rèn luyện thân thể đi.
Tiếng đọc sách văng vẳng rất nhanh từ lầu 3 phía trên vang lên, lúc nàyhai lầu dưới vẫn chưa có thanh âm, lầu 3 cơ hồ sắp đủ quân số.
Không bao lâu, Gia Vệ đang đọc sách chợt cảm giác có người đang nhìn vềphía mình, hắn ngẩng đầu lên, không hiểu tại sao Gia Cát Uyển Nhi hômnay tới muộn như vậy, nàng lườm Gia Vệ một cái, sắc mặt hồng hồng đi tới chỗ ngồi của mình.
Gia Vệ cũng lười quản, hắn không có hứng thú với Gia Cát Uyển Nhi làmấy, đương nhiên bởi vì trong lòng của hắn đã có Liễu Tình ngự trị.
Mà hiện tại, bất kể Liễu Tình hay Gia Cát Uyển Nhi cũng không thể quấy nhiễu sự tập trung học tập của hắn nữa.
Gia Vệ của ngày hôm nay, sau hai ngày suy nghĩ thấu đáo, hiện tại với hắn học tập mới là quan trọng nhất.
Thời gian vào học đến gần, chủ nhiệm lớp Trương ôm một chồng bài thi đitới phòng học, học sinh trong lớp bỗng trở nên căng thẳng, bọn họ biếtrõ chuẩn bị tới lúc công bố điểm thi trắc nghiệm tổng hợp.
Trắc nghiệm tổng hợp tổng cộng 240 điểm, đây là một trong những cuộc thi quan trọng nhất trước khi thi tốt nghiệp, không một học sinh cấp 3 nàokhông chú ý.
Như mọi khi, chủ nhiệm lớp Trương đọc lên danh sách Top 10 học sinh thi đứng đầu, mà học sinh của hắn lại chỉ đọc điểm.
- Vương Cường, 193 điểm, thành tích không tệ, tiếp tục bảo trì.
Không bao lâu sau chủ nhiệm lớp Trương đã đọc đến bài thi của VươngCường, 193 điểm, so với dự đoán của Vương Cường còn cao hơn một chút,hắn tự nhiên vô cùng cao hứng.
Chỉ có điều chủ nhiệm lớp Trương đọc lên điểm số kế tiếp, lại khiến toàn lớp mọi người chấn kinh.
Hắn nở nụ cười lấy ra một bài thi, lớn tiếng nói:
- Gia Cát Uyển Nhi, 235/240 điểm, toàn trường xếp thứ hai.
Một nửa bài thi trong lớp được phát ra, đây là người đầu tiên tiến vàoTop 10 toàn trường, không chỉ là tiến vào Top 10, dĩ nhiên còn xếp thứhai.
Cho dù là hạng nhất, tối đa cũng chỉ hơn Gia Cát Uyển Nhi 5 điểm, có thể thấy được Gia Cát Uyển Nhi thành tích lần này khủng cỡ nào.
Một đôi con mắt kinh ngạc nhìn về phía Gia Cát Uyển Nhi, tuy Gia CátUyển Nhi trước kia cũng thường xuyên vào Top 10, hơn nữa vẫn đứng đầu cả lớp, nhưng lần nàng khảo thi cao nhất cũng không có vượt qua 220 điểm,thậm chí cho tới giờ thành thích cao nhất toàn trường cũng không quá 230 điểm.
Có thể nói điểm thi của người xếp hạng 2 và hạng 1 ngày hôm này, hứa hẹn sẽ gây ra cho mọi người sự kinh ngạc, thật khó tưởng tượng được.
Điểm thi trắc nghiệm tổng hợp cao như vậy, trong kì thi tốt nghiệp tuyệt đối có thể vượt xa người khác.
Gia Cát Uyển Nhi nở nụ cười bước lên bục giảng nhận lấy bài thi củamình, hơn nữa nhận được vài câu khích lệ từ chủ nhiệm lớp Trương, sau đó nàng mới xoay người về lại chỗ ngồi của mình.
Lúc này mọi người trong lớp đều nhìn chăm chú vào nụ cười có chút rụt rè của Gia Cát Uyển Nhi, chỉ là lúc này nàng chỉ chuyên tâm để ý mộtngười, mà toàn bộ trong lớp học chỉ có người này trên mặt vẫn tỏ ra tươi cười bình thản, không hề kinh ngạc hay gì khác.
Người này, chính là Gia Vệ.
Hắn nhìn Gia Cát Uyển Nhi, sau đó lại quay sang chỗ khác, bộ dáng không thèm quan tâm.
Sắc mặt Gia Cát Uyển Nhi hơi đổi, trong mắt hiện lên một tia thất vọng,nàng bước nhanh hơn về chỗ ngồi của mình, nụ cười trên mặt lập tức biếnmất không thấy tăm hơi.
Kế tiếp chủ nhiệm lớp Trương tiếp tục đọc điểm các bài thi, không cóngười nào lại lọt vào Top 10 toàn trường, nói cách khác, chủ nhiệmTrương chỉ đọc điểm cũng lười đọc xếp hạng.
Thẳng đến khi trong tay chủ nhiệm lớp Trương lão sư còn thừa lại một bài thi, tất cả mọi người đều vẻ mặt chờ mong nhìn hắn.
Toàn bộ lớp học cũng chỉ còn Gia Vệ chưa được đọc điểm thi, rất rõ ràng, bài thi cuối cùng trong tay chủ nhiệm lớp Trương chính là của Gia Vệ.
Bọn họ đều biết lúc Gia Vệ tham gia thi trắc nghiệm, hắn chỉ mất mộtcanh giờ đã nộp bài, hơn nữa lúc ấy Gia Vệ dõng dạc nói có lòng tin xếpđệ nhất toàn lớp, nếu như không được sẽ quét dọn vệ sinh hai tuần.
Ngày hôm nay Gia Cát Uyển Nhi thi được 235 điểm, là thứ 2 toàn trường,nếu Gia Vệ muốn được đệ nhất thì điểm của hắn phải cao hơn 235, nói cách khác, Gia Vệ khi đó sẽ xếp đệ nhất trường.
Điều này đối với Gia Vệ - một người mới chỉ có một lần tiến vào top 10trong cuộc thi trắc nghiệm tổng hợp, khả năng xảy ra quả thật là quá ít.
Chủ nhiệm lớp Trương cầm lên bài thi cuối cùng, vẻ mặt hắn sau cặp kínhbị che khuất, hai mắt nhìn về Gia Vệ đang ngồi đối diện trước mặt mình.
- Gia Vệ, điểm tuyệt đối - 240, xếp hạng nhất toàn trường, cũng là họcsinh từ trước tới nay của trường chúng ta kiểm tra trắc nghiệm tổng hợpđạt điểm tối đa.
Sau một lát, chủ nhiệm lớp Trương mới từ trong ánh mắt mong chờ của mọi người, mở miệng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ phòng học rơi vào yên tĩnh, tiếngkim rơi cũng có thể nghe thấy, tất cả mọi người trừng lớn hai mắt, há to miệng, biểu lộ vẻ mặt không thể tin được.