Rèn luyện liên tục 10 ngày. Cuối cùng thì đám đệ tử kia cũng không phụ sự kì vọng của Nguyệt Băng. Các giác quan trở nên nhanh nhạy rất nhiều. Hơn nữa tinh thần lực được đề cao, khả năng khống chế linh lực, sức mạnh của mình cũng tốt hơn. Giờ đây bọn họ có thể dễ dàng khống chế trong lòng bàn tay đồng thời độ tinh chuẩn khi phóng thích công kích là tương đối cao.
Đối với chuyện này, Nguyệt Băng còn tính vừa lòng. Nhưng còn chưa đủ. Nếu nàng không dạy thì thôi nhưng nếu đã dạy thì nhất định phải là tinh anh. Nếu không mang ra nói không phải rất mất mặt sao!!!
Vì thế hôm nay, Nguyệt Băng đổi phương thức huấn luyện mới. Vừa sáng sớm, đám đệ tử đã thức dậy chạy bộ trên Tân Thiên phong. Sau khi chạy xong thì xếp hàng ngay ngắn thành hai nhóm. Lúc này, Nguyệt Băng mới khoan thai tới muộn.
Vừa thấy Nguyệt Băng tới, các đệ tử nhất trí hô to:
\- Lão sư hảo.
Trận thế này quả thật so với quân nhân ở thế kỷ 21 không hề thua kém. Chẳng lẽ Nguyệt Băng định đào tạo ra một nhóm quân đội à?
Nguyệt Băng gật đầu coi như chào lại. Lấy chiếc ghế huyền thoại quen thuộc ra ngồi xuống.
\- Hôm nay, chúng ta học theo phương pháp mới. Có phải pháp quyết của Vân Thiên Tông các ngươi đã thuộc lòng, bắt đầu tu luyện?
\- Phải.
\- Vậy thì được rồi. Những hôm trước đều là thực nghiệm trên vật chết. Hôm nay chúng ta đổi thành cơ thể sống.
Đám đệ tử la oai oái. Chỉ vật chết đã khiến họ khổ sở biết mấy huống chi bây giờ lại là vật sống sờ sờ. Hơn nữa với phương pháp huấn luyện của lão sư nhất định là Hồng thủy mãnh thú. Bọn họ đấu không lại a!
Dưới ánh mắt ai oán của những người đối diện, Nguyệt Băng yên lặng triệu hồi Tiểu Ly. Bởi thế, đám đệ tử đang đề phòng mãnh thú xuất hiện liền thấy trên đùi lão sư của họ có... Một con hồng hồ ly???
Ai tới giải thích cho họ cái này đi? Mãnh thú của họ đâu? Con hồ ly nhỏ bé khả ái không có giá trị uy hiếp kia tại sao lại có mặt ở đây?
Nhưng rất nhanh thôi, bọn họ sẽ được biết con ma thú bọn họ cho là hiền lành dễ thương kia như thế nào.
Nguyệt Băng vuốt vuốt lông Tiểu Ly. Cảm giác mềm mượt khiến nàng ưa thích không buông tay. Vuốt vuốt, Nguyệt Băng tựa hồ nhận thấy nó béo lên không ít. Vì thế nhỏ giọng nói:
\- Tiểu Ly, ngươi béo.
Tiểu Ly nghe được Nguyệt Băng sỉ nhục thân hình body chuẩn của mình liền muốn lộn xộn thoát khỏi tay Nguyệt Băng.
Ngươi mới béo, cả nhà ngươi mới béo.
Không đúng. Cả nhà chẳng phải bao gồm nó sao?
Nguyệt Băng dùng tay cố định Tiểu Ly đang giãy giụa lại. Thản nhiên nói:
\- Đây là ma thú của ta. Gọi là Tiểu Ly. Hôm nay các ngươi phải đánh trúng nó mới gọi là hoàn thành huấn luyện.
Hồng Diệp thấy Tiểu Ly dễ thương, tay ngứa muốn ôm. Nghe thế liền bảo:
\- Lão sư, Tiểu Ly khả ái như thế sao chúng ta có thể ra tay đánh nó?
Nguyệt Băng nheo mắt cười bí hiểm.
\- Chẳng lẽ mấy ngày qua dạy các người khống chế năng lực là công cốc sao? Vả lại, nếu đánh trúng thì là do nó yếu. Ta cũng có chuyện muốn nhắc. Đừng bao giờ trông mặt mà bắt hình dong. Tiểu Ly tuy nhỏ nhưng sẽ khiến các ngươi ăn mệt đấy.