\- Phụ thân, mẫu thân.
Nguyệt Băng vừa vào đến đại sảnh đã thấy mẫu thân hớt hải chạy ra ngoài, theo sau đó là phụ thân. Thấy Nguyệt Băng, Lam Linh Nhi vội chạy tới ôm nàng vào lòng:
\- Băng Nhi, con đi đâu vậy? Hồn thạch của con cứ lúc sáng lúc tối. Ta và phụ thân con rất lo cho con.
Nguyệt Băng vuốt nhẹ sống lưng Lam Linh Nhi, nhẹ giọng an ủi:
\- Con chỉ đang bế quan tu luyện thôi. Hai người không phải lo cho con.
Huyết Phong từ đằng sau bước lên, ôm hai người quan trọng nhất của đời mình vào lòng:
\- Về là tốt rồi.
Huyết Phong đưa ánh mắt ra hiệu cho Nguyệt Băng. Nguyệt Băng hiểu ý liền nói:
\- Mẫu thân, lâu rồi con không được ăn món ngon người làm.
Thấy nữ nhi bảo bối kêu thèm ăn, Lam Linh Nhi lập tức nói:
\- Được, mẫu thân đi làm liền.
Nói rồi liền đi luôn. Đại sảnh bỗng chốc chỉ còn lại hai cha con Nguyệt Băng.
\- Đến thư phòng nói chuyện đi.
\* Tại thư phòng\*
\- Có phải bọn họ tới tìm con không?
\- Phải. Nhưng phụ thân đừng lo. Đã không sao rồi. Vả lại con nhân họa đắc phúc, bây giờ con đã là thánh sư đỉnh phong.
Huyết Phong bất ngờ. Không ngờ mới hai năm không gặp, nữ nhi của hắn đã tiến quân thần tốc như vậy. Ngay cả người làm cha như hắn cũng lấy làm hổ thẹn. Nó bây giờ, càng lúc càng giống với lời tiên đoán đó, với những gì lão tổ đã nói. Tuy rất lo lắng nhưng bên ngoài Huyết Phong vẫn tỏ vẻ vui mừng:
\- Tốt lắm. Không hổ là nữ nhi của Huyết Phong ta. Huyết gia ta quả thật may mắn khi có thiên tài như con.
\- Phụ thân quá lời. Con dự định độ kiếp ở Huyết gia, coi như lấy lại phong độ, danh tiếng cho gia tộc.
\- Tất cả nghe con.
Đến tối, sau khi dùng bữa với mẫu thân, phụ thân xong Nguyệt Băng liền trở về phòng. Phòng ở lâu ngày không người vẫn rất sạch sẽ ngăn nắp chắc hẳn mẫu thân vẫn cho người dọn dẹp thường xuyên.
Nguyệt Băng đưa Tiểu Ly từ trong không gian ra, chọc chọc vào người nó:
\- Rốt cuộc thì bao giờ ngươi mới tỉnh đây.
Về phần Linh Linh, bây giờ nàng vẫn chưa biết là nó tốt hay xấu hơn nữa nàng cũng chưa đủ mạnh để đối đầu trực diện với nàng ta. Vì vậy tốt nhất cứ giả vờ như trước đây, từ từ quan sát.
Đang vuốt ve bộ lông của Tiểu Ly, Nguyệt Băng chợt nhận ra có sự dao động mãnh liệt tới từ linh hồn.
Là quả trứng đó...
Đưa Tiểu Ly quay trở về không gian, Nguyệt Băng lấy ma thú đản ra.
Quả trứng này rung lắc dữ dội. Nguyệt Băng đưa đầu ngón tay chạm vào quả trứng, một sự liên kết kì diệu xảy ra tại nơi tiếp xúc giữa một người và một trứng. Nguyệt Băng như đi vào một cảnh giới kì lạ. Xung quanh đây đều là nước. Từng giọt nước trôi nổi trên không trung, chúng như có sinh mạng mà bay quanh nàng.
Nguyệt Băng kinh ngạc phát hiện hình như nàng cảm nhận được cảm xúc, suy nghĩ của bọn chúng. Những giọt nước này lại đang muốn nàng hấp thu. Hơn nữa có vẻ rất vui mừng, muốn được thuần phục nàng. Có vẻ như không hấp thu, nàng sẽ không thoát khỏi nơi này. Vì thế, Nguyệt Băng ngồi xuống, tĩnh tâm tu luyện.
Nàng không biết lúc này, Chu Tước ở trong không gian rất kinh ngạc:
\- Sinh Thủy. Không, nó không hoàn thiện. Đây mới chỉ là một phần của Sinh Thủy. Tại sao nó lại có thể xuất hiện ở đây? Không phải Sinh Thủy đang được Thanh thủ hộ sao? Cũng may là nó vẫn trở về bên Vương.
Tu luyện vô năm tháng, một khi tu luyện là không có khái niệm thời gian. Lần nữa mở mắt đã là 1 năm sau đó. Nguyệt Băng không biết rằng bên ngoài đã truyền ầm lên truyền kì của nàng. Khắp các ngõ ngách đường phố đều nghe thấy tiếng ca ngợi Đại tiểu thư Huyết gia kì tài ngút trời, chưa đầy 30 tuổi đã độ tâm kiếp chuẩn bị phi thăng. Huyết gia quả nhiên không hổ là gia tộc đứng đầu ngũ gia, thiên tài lớp lớp. Huyết Nguyệt Băng tiểu thư là người đầu tiên trong sử sách tuổi còn nhỏ mà đã độ kiếp. Nếu độ thành thì chắc chắn sẽ được tôn làm nữ thần.