- Nói tiếp đi.....
Lý Vân nói:
- Ngươi còn chưa nói về bản chất của vấn đề.
- Hắc hắc!
Trên mặt lão hòa thượng lộ ra chút hèn mọn, khẽ cười một tiếng nói:
- Ta nói rồi, đối thủ của ngươi rất lợi hại..... đó là lí do mà ta phải lo trước tính sau, ngay thời điểm ngươi mai phục trong nhà Nhâm Cường thì ta đã sớm dùng Phật gia bí pháp đánh thức Viễn Cổ huyết mạch của nàng, làm cho nàng sớm thức tỉnh.
- Vận khí đúng là không tệ..... Cửu vĩ hồ sau khi biết được phải chữa thương cho ngươi, cũng không có quấy rầy ta nữa, rất thản nhiên tiếp nhận thân phận của mình.
Trí Hoằng đại sư vừa cười vừa nói:
- Đúng là đệ tử của Thần Nông hạ thế có khác, không giống với yêu quái bình thường chút nào, mặc dù huyết mạch thức tỉnh nhớ tới chuyện cũ, cũng không kinh hoảng, không ngỡ ngàng, rất bình tĩnh, lại còn tỉnh táo... Tiểu tử, ta cảm thấy ngươi nên kéo gần quan hệ với cửu vĩ hồ lại một chút, mai sau còn có chỗ để nhờ…
- Ngươi có ý tứ gì?
Lý Vân trừng mắt hỏi.
- Tiểu tử, ngươi không phải vẫn muốn tìm bạn gái là Yêu tộc hay sao? Cửu vĩ hồ là lựa chọn tốt nhất của ngươi đó.
Lão hòa thượng như một bà mối nói:
- Mặc dù đang ở trong thế giới hiện thực, cửu vĩ hồ Vương Trân Trân so về tuổi tác lớn hơn ngươi một chút, nhưng cái này không phải vấn đề. Các ngươi cũng không phải người, hà tất phải quan tâm chuyện tuổi tác, thân phận…
- Còn có... Với thế cục bất ổn như hiện nay, phiền toái giống như Tất Phong phỏng chừng sau này còn có thể nhiều hơn. Nếu ngươi muốn bình an vượt qua kiếp cuối cùng này. Trong lúc ngươi mau chóng học tập thì càng phải đề cao lực lượng vận dụng pháp môn, về phương diện khác, có cửu vĩ hồ bên cạnh chăm sóc ngươi, hơn nữa ngươi lại có năng lực chữa lành vết thương siêu cường, cho dù ngươi gặp phải Yêu tộc, tiên tộc cường đại cỡ nào, chỉ cần thân thể ngươi không bị nát vụn, ta dám bảo đảm ngươi không chết...
Trí Hoằng đại sư vừa cười vừa nói:
- Như thế nào đây? Rất nhiều chỗ tốt đúng không..... Ta kiến nghị ngươi, nên mạnh dạn theo đuổi cửu vĩ hồ Vương Trân Trân đi...
- Vô sỉ hòa thượng...!
Lý Vân cho hắn một cái đánh giá.
Dừng một chút, Lý Vân mở miệng hỏi:
- Nhâm Cường cùng Nhâm Hiểu Nguyệt không sao chứ...
- Không có việc gì... Bọn họ rất tốt, Tần Suất đang âm thầm bảo vệ bọn họ. Nếu có chuyện, Tần Suất sẽ lập tức thông báo cho ta và ngươi.
Trí Hoằng lão hòa thượng nói tiếp:
- Bọn họ cũng cũng biết ngươi bị thương, nhưng lại bảo ta chăm sóc tốt cho ngươi.
- Đúng, còn có một vấn đề, Trân tỷ cùng Tần Suất biết thân phận thật của ta chưa?
Lý Vân hỏi.
- Không biết...!
Trí Hoằng đại sư lắc đầu nói:
- Tình huống của ngươi rất đặc biệt, Yêu tộc, tiên tộc bình thường rất khó chấp nhận thân phận của ngươi... Từ nay về sau, ngươi cũng không thể tùy tiện hướng người khác tiết lộ thân phận thật của mình. Đối ngươi như vậy mới có lợi.
- Kế tiếp ta nên làm gì bây giờ?
Lý Vân hỏi.
- Ở chỗ này dưỡng thương, sau đó quay trở lại trường học.....
Lão hòa thượng nói:
- Thế cục bây giờ thực sự rất loạn, nhưng nói như thế nào thì cuộc sống vẫn phải tiếp tục.
…
Thương thế của Lý Vân vì được Vương Trân Trân hết lòng chăm sóc nên rất nhanh khỏi hẳn, lực lượng trong cơ thể đã chậm rãi khôi phục. Cứ theo tình huống bây giờ mà nói, không đến vài ngày nữa là hoàn toàn khôi phục.
Mấy ngày nay, sinh hoạt của Vương Trân Trân có chút giản đơn.
Thậm chí so với thời điểm huyết mạch không có thức tỉnh còn muốn giản đơn hơn. Phần lớn thời gian cô đều trầm tư. Tự hỏi về kí ức của một vạn năm trước, đồng thời từ trong trí nhớ lấy ra phương pháp trị bệnh cứu người.
Trong lúc biết mình là hồ ly tinh, lúc mới đầu Vương Trân Trân còn có chút sợ hãi, cũng có một chút hiếu kỳ. Dù sao trong nhận thức của cô, hồ ly tinh chỉ là nhân vật thần thoại có trong truyền thuyết.
Về sau, ký ức như nước thủy triều, một đoạn kí ức ngắn của vạn năm trước không ngừng xuất hiện trong đầu óc cô, khiến cô thoải mái không ít. Hơn nữa còn rất nhanh chấp nhận thân phận mới của bản thân.
Có những đêm bị mất ngủ, cô liền ngồi dậy cầm cái gương nhìn mông của mình, nghĩ thầm, làm như thế nào đem cái đuôi kia lôi ra.
Đáng tiếc, làm cho cô thất vọng, Viễn Cổ huyết mạch trải qua một vạn năm truyền thừa, rất nhiều chức năng đã bị mất đi hiệu lực. Vương Trân Trân thức tỉnh, mang lại cho cô chỉ là ký ức cùng một chút yêu lực.
Không hơn.
Hoàng hôn buông xuống, cũng là lúc Vương Trân Trân kết thúc công việc bận rộn của mình, cô tại cửa hàng thuốc Đông y mua một ít thang thuốc bổ tốt, để tẩm bổ cho Lý Vân. Thời điểm cô đẩy cửa phòng ra, bưng bát thuốc đen sẫm xuất hiện tại trước mắt Lý Vân, Lý Vân đã xuống khỏi giường đứng ở trước cửa sổ hít thở không khí trong lành.
Cơ thể Lý Vân khôi phục rất nhanh. Hơn nữa, hắn phát hiện sau khi cùng Tất Phong đánh một trận, tính linh hoạt của cơ thể được tăng cường rất nhiều. Có thể nói có rất nhiều chỗ bổ ích. Chiến đấu quả nhiên là phương pháp tăng thực lực tốt nhất.
- Tiểu Lý, đến đây, đem chén thuốc này uống hết đi... Đây là phương thuốc mới ta vừa sắp, rất bổ đó. Tin rằng đối với thân thể của cậu sẽ có trợ giúp rất lớn.
Vương Trân Trân đem chén thuốc đặt ở trên bàn, đi qua bắt chuyện với Lý Vân.
Lý Vân ngửi ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên người Vương Trân Trân, khóe miệng hiện lên một tia tươi cười mập mờ, ánh mắt không ngừng quan sát trên người nàng.
Đây chính là nữ yêu quái đầu tiên hắn gặp qua từ trước tới nay. Hơn nữa còn là hồ ly tinh.
Vương Trân Trân bị Lý Vân dùng ánh mắt nóng rực nhìn làm cho xấu hổ, lập tức khẽ cáu một tiếng, nói:
- Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua mỹ nữ à?
Mỹ nữ thì gặp nhiều rồi. Nhưng hồ ly tinh vẫn là lần đầu. Lý Vân trong lòng do dự, có nên cùng nàng nói chuyện yêu đương không đây. Tìm nữ yêu quái làm người yêu, mới phù hợp với thân phận của hắn.
Bây giờ nữ yêu quái đang ở ngay trước mắt. Cơ hội ngay trước mắt.
Nên, hay là không nên? Đây đúng là một vấn đề.
- Đáng ghét... tiểu tử cậu như thế nào bị thương xong, thì lại trở nên không thành thật vậy.
Vương Trân Trân bây giờ còn bị đoạn ký ức của hai đời làm khổ, trạng thái có chút không ổn định, cho nên rất dễ xấu hổ.
Lý Vân sau khi do dự một chút, lớn mật đưa tay ra ôm chặt lấy chiếc eo thon nhỏ của nàng. Sau khi chạm tay vào, cảm giác như có thể xuyên thấu qua quần áo, như trước cảm nhận được chiếc eo nhỏ nhắn tinh tế của nàng, cùng bờ mông ưỡn lên ngạo nghễ.
- Tiểu Lý, cậu làm cái gì đấy?
Vương Trân Trân trong lòng căng thẳng.
Yêu.... Lý Vân rất muốn nói với Vương Trân Trân chữ này. Bất quá hắn nghĩ có chút đường đột, mặc dù mọi người đều là yêu quái, nhưng người ta dù sao cũng là đệ tử của Thần Nông, phỏng chừng không phải cái loại yêu quái tùy tiện. Không nên nóng ruột ăn đậu hũ nóng, việc này có lẽ cứ để phát triển tuần hoàn thì tốt hơn.
Lý Vân ôm cái eo nhỏ nhắn của cửu vĩ hồ, bàn tay to chậm rãi di chuyển xuống dưới, thỉnh thoảng khẽ vuốt qua kiều đồn của người phụ nữ. Cảm giác co dãn mười phần. Không hổ là mông của nữ yêu quái.... Đủ vị, có lực...
- Đừng giở trò xấu, mau uống thuốc...!
Vương Trân Trân hô nhỏ một tiếng, vội vàng lui về phía sau, thế nhưng thân thể Lý Vân lại sít sao chặn lại đường lui của nàng.
Lần này hắn đã hạ quyết tâm, phải bắt đầu cơ hội lại từ đầu, tiếp đó tìm hiểu chi tiết về hồ ly tinh này. Nếu như yêu quái thưởng thức không tệ, thì tìm nàng làm bạn gái trong một đoạn thời gian.
Lý Vân nhẹ nhàng tại bên tai nàng nói:
- Trân tỷ, chúng ta làm bạn đi?