"Các trưởng lão của tổng hội rất cố chấp, chuyện này ý kiến của mọi người đều khác với cậu, phỏng chừng khó có thể làm được." Lý Hà Đồ nói.
"Không làm được thì quên đi! Khi Du Dương Tư một bước khó đi, bọn họ sẽ biết mình sai." Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói.
Du Dương Tư cũng vừa đi ra, tình cờ nghe được lời này, sau đó cười nói: "Tề sư phụ, trên đời này không chỉ có ăn miếng trả miếng mà còn có rất nhiều trao đổi lợi ích! Nếu ngay cả trao đổi lợi ích mà còn không hiểu thì chắc chắn sẽ khó làm được chuyện lớn."
Tề Đẳng Nhàn nghe được lời này, ánh mắt trở nên lạnh lùng, liếc nhìn sang, nói: "Hả? Cậu nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ cậu đang tính toán chống lại tôi!"
Du Dương Tư bình tĩnh nói: “Tôi đã trở thành đà chủ Long Môn, tất nhiên sẽ có rất nhiều quân bài để đánh. Khi đó, tôi sẽ đánh bài với Triệu gia, Hồng bang, thậm chí là Diệp gia hoặc là Quý gia. Điều đó không phải là không thể."
Lý Hà Đồ không khỏi cau mày, ông ta không muốn đà chủ Hương Sơn Long Môn mắt đi mày lại với thế lực nào đó.
"Rất tốt!" Tề Đẳng Nhàn gật đầu với Du Dương Tư: "Tôi chỉ mong lúc cậu chơi bài cẩn thận một chút, đừng để mình bị thua đến phá sản. Càng không cần tìm cách lừa gạt, kẻo có người chặt ngón tay của cậu đấy."
Du Dương Tư cũng không nói chuyện đưa đẩy với Tề Đẳng Nhàn nữa, cậu ta lạnh lùng nói: “Tôi, Du Dương Tư, đã học tập khổ luyện chăm chỉ trong Vọng Nguyệt Các trong hai mươi năm, bây giờ đến lượt tôi đảm nhận vị trí này, bất cứ ai dám cản đường tôi thì chính là kẻ địch của tôi! Chỉ cần là kẻ địch của tôi, tôi sẽ khiến hắn tan xương nát thit. Cho nên Tề sư phụ, ngài tốt nhất đừng tìm tôi gây phiền phức."
Tề Đẳng Nhàn cười nhạo hai tiếng.
Lý Hà Đồ lại tiến một bước tới trước mặt hắn ta, cho người ngăn lại. Sau đó quay đầu lùng nói với Du Dương Tư: "Nói chuyện chú ý một chút!"
Du Dương Tư chắp tay với vị hội trưởng tổng hội Lý Hà Đồ này sau đó quay người rời đi.
"Có thể thấy, thái độ hiện tại của Long Môn đối với cậu cũng không nhiệt tình cho lắm, suy cho cùng là bởi vì cậu quá phiền phức."
“Trước đây cậu đã khiến toàn bộ Long Môn ở Ma Đô trở nên hỗn loạn, nhưng cũng may cuối cùng cũng ổn định lại, mọi người cũng không thèm nhắc tới cậu.”
"Nhưng trong cơn tức giận cậu lại đi cướp xe tù, thậm chí còn giết chết Tạ Cuồng Long, lập tức bị tuyên bố là kẻ phản quốc..."
“Cậu làm phản thì không sao, nhưng cậu có gan to đi tới Tam Phiên Tái Tư khoa giết chết mấy nhân vật quan trọng của Thượng Quan gia, đẩy mâu thuẫn giữa Long Môn chúng ta và Hồng bang lên đến đỉnh điểm.”
"Hơn nữa, cậu giết chết thành viên của Thượng Quan gia thì cũng thôi, thậm chí còn bắn vào đầu thiếu gia của Rothschild gia tộc, biến mình thành kẻ khủng bố!"
"Long Môn chúng ta vì hành động khốn kiếp đó của cậu đã chịu rất nhiều tổn thất!"
Lý Hà Đồ thở dài nói, bây giờ ông ta cũng cảm thấy đau đầu khi nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, anh chàng này thật có khả năng gây ra chuyện.
Tề Đẳng Nhàn vỗ vỗ vai Lý Hà Đồ Đồ nói: “Hội trưởng tổng bộ rộng lượng, cũng không thèm so đô với tôi những chuyện này khiến, tôi thực sự rất cảm kích! Đừng lo lắng, chỉ cần Du Dương Tư này không nhắm vào tôi là được. Tôi quá lười để đối phó với cậu ta."
Lý Hà Đồ gật đầu nói: "Ừ."
La Lôi đồng ý: "Cháu làm như vậy là đúng. Muốn làm đà chủ của Hương Sơn Long Môn, cháu phải tỏ ra đủ cứng rắn! Làm cho người ta sợ cháu, không dám tranh với cháu."
“Chờ tên họ Hứu này rút lui thì dù cho tên họ Tề kia có muốn đẩy cậu ta lên vị trí cũng là điều không thể”.
"Tuy nhiên, hãy cẩn thận đừng lạm dụng quá mức."