Cái tên này......
Nhìn quen quá!
Ánh mắt Triệu Lâm lộ vẻ suy tư, trong lúc nhất thời không nhớ ra được mình hình như đã gặp qua ở đâu, hoặc là đã nghe qua ở đâu.
Chẳng lẽ mình đã đến khách sạn này ăn cơm? “Đây là cái gì?”, Triệu Lâm khó hiểu hỏi.
Về phương diện y thuật, anh miễn cưỡng còn hiểu được một chút.
Nhưng về phương diện tài sản, Triệu Lâm chắc chắn là một người mới, không biết gì.
Khóe miệng Lý Thanh Nham giật giật.
Đứa con rể này của ông ấy sao lại thật thà chất phác như vậy?
Lý Thanh Nham vốn tưởng rằng sau khi mình lấy ra bản thoả thuận này, vẻ mặt của Triệu Lâm sẽ kích động hoặc là sung sướng tột đỉnh, nhưng tuyệt đối không ngờ rằng anh sẽ có phản ứng này.
Lý Thanh Nham trong lòng bắt đầu cân nhắc.
Sở dĩ ông ấy chuyển nhượng khách sạn Thanh Ca cho Triệu Lâm là đã suy nghĩ cặn kẽ.
Một, khách sạn Thanh Ca là một trong những tài sản chất lượng tốt của nhà họ Lý, giá trị mấy tỷ, tặng món quà này cho Triệu Lâm coi như là biểu lộ thành ý kết hôn của nhà họ Lý và nhà họ Triệu.
Hai, nơi mà Lữ Nam Nam bọn họ sắp đính hôn chính là ở chỗ này, giao khách sạn Thanh Ca này cho Triệu Lâm, cũng tiện để cho anh đi giải quyết ân oán cá nhân.
Thay vì để cho nhà họ Lý giúp Triệu Lâm giải quyết ân oán này, không bằng giao cho Triệu Lâm tự mình xử lý.
Lý Thanh Nham vốn định mở miệng nhắc khách sạn Thanh Ca là nơi Lữ Nam Nam bọn họ đính hôn.
Nhưng sau khi lời nói đến bên miệng, lại cảm thấy điều này không thích hợp lắm.
Dù sao thì... Đây là việc riêng của Triệu Lâm.
Nếu như ông ấy nói ra, khác nào nói cho Triệu Lâm biết đã điều tra qua chuyện của cậu ấy sau lưng cậu ấy.
Vì thế Lý Thanh Nham bèn uyển chuyển giải thích: 'Khách sạn Thanh Ca là một trong những tài sản quan trọng của nhà họ Lý ở thành phố Trung Châu, cũng là một trong những khách sạn tốt nhất ở thành phố Trung Châu.
Giá trị của nó hiện nay ít nhất là khoảng hai tỷ.
Dự định chuyển nhượng nó lại cho cậu”.
“Bao...... Bao nhiêu?”, Triệu Lâm ngây ngẩn cả người.
Hai tỷ?
Thân là bác sĩ bác sĩ với tháng lương ba nghìn tệ, Triệu Lâm không ăn không uống thì vẫn cần tích góp hơn hai mươi bảy nghìn năm mới có thể có được số tiền này.
Nhưng Lý Thanh Nham cứ như vậy mà tặng cho mình?
Những đại lão xã hội đen trong phim truyền hình vì mấy trăm mấy chục triệu đã liều chết liều sống.
Nhưng nhà họ Lý lại tặng cho mình tài sản trị giá mấy tỷ này?
Triệu Lâm nhất thời cho rằng mình có thể đang bị sốt nên nghe lầm, anh sờ trán mình một cái, vẫn lạnh như cũ.
Nếu không phải mình bị sốt, vậy chắc chắn chính là Lý Thanh Nham đanh bị sốt!
Lý Thanh Nham rất hài lòng với phản ứng của Triệu Lâm, khóe miệng theo bản năng giương lên.
Bởi vì cái gọi là, có tiền có thể sai ma sai quỷ!
Triệu Lâm là một người liêm khiết, anh không chịu nổi người khác cho mình cho quá nhiều.....
Nhưng mà ngay sau đó, Triệu Lâm trực tiếp đẩy bản thoả thuận này về, nói: "Chủ tịch Lý, món quà này hơi quá, quên đi, tôi không dám nhận!"
“Hả?”, Lý Thanh Nham trợn tròn mắt.
Đây là hai tỷ đó!