Nghỉ hè rất nhanh chấm dứt, bắt đầu lớp mười một.Sau chuyện đó độ thân mật của hai người càng tăng thêm, Diệp Miêu đi học đều không có tâm tư, nghĩ tới ca ca mặt liền không tự chủ được đỏ lên.Nữ sinh ngồi cùng bàn tò mò hỏi: “Ngươi quen bạn gái rồi? Ngươi như thế nào một mình ngẩn người cười trộm?”
“Không có a. ” Diệp Miêu nhanh lắc đầu: “Đương nhiên không có.”
Nữ sinh nâng cằm: “Thật vậy sao, bất quá cũng bình thường, nam sinh như ngươi là rất khó quen bạn gái rồi.”
“Ân?” Bị đả kích trắng ra như vậy, ai cũng chịu không nổi.
“Nam nhân không xấu nữ nhân sẽ không thích thôi. ” Nữ sinh mười sáu tuổi ngồi cùng bàn làm ra vẻ nói: “Ngươi như vậy thành thành thật thật, lại hướng nội, khô cằn, một chút tình thú đều không có, nữ sinh sẽ thích a.”
Diệp Niêu nghe xong,đồng thời cũng nghĩ may mắn một chút, người mình thích tất nhiên là ca ca, may mắn ca ca cũng thích chính mình,không chê chính mình khô cằn, một chút tình thú đều không có, may mắn may mắn a.
Nữ sinh nói tiếp: “Bất quá có thể có nữ nhân sẽ thích ngươi loại này đi, chính là nữ nhân thuộc tính S.”
Diệp Miêu hỏi một chút: “Thuộc tính S là cái gì?”
“Đơn giản mà nói, ngươi loại này hẳn là sẽ hấp dẫn đến quỷ súc hoặc phúc hắc đi… Ai! Ngươi cái gì cũng đều không hiểu, ta không thèm nói với ngươi nữa, miễn cho giải thích càng nhiều.”
Diệp Miêu tan học, nhắn tin cho ca ca: “ ta có phải hay không khô cằn, không có tình thú?’.
Vu Nhất Xuyên đang ở trong phòng vẽ thí nghiệm, mở di động ra vừa thấy, không khỏi cười, trả lời: ‘cảnh giới tu hành cao nhất là vô chiêu, Miêu Miêu chính là tu luyện tới tình độ này ‘
Cốc Sam cũng ở một bên vẽ, nói: “Yêu, nhắn tin cho ai mà ngọt ngào như vậy, băng nữ thần a?”
“Bạn gái.” Vu Nhất Xuyên nhét điện thoại vào túi.
“Băng nữ thần không phải là bạn gái của ngươi sao, nhìn hai ngươi tốt như vậy, mỗi ngày cùng nhau ăn cơm,cùng nhau hoạt động xã đoàn, nàng còn đem xe cho ngươi dùng.”
“Nói bậy bạ gì đó a, nàng cho ta mượn xe dùng còn không phải bởi vì xã đoàn thường xuyên muốn chuyển đồ vật này nọ sao, ta đây là cấp dưới hảo sai thôi.”
Cốc Sam lấy thước trên bàn: “Ngươi lừa ai đó, băng nữ thần đến năm bốn sẽ đem vị trí hội trưởng cho ngươi ngồi, trường học của chúng ta coi ngươi như hội trưởng cũng không phải vài người, huống chi Chí Nguyện Giả hiệp hội là phía chính phủ tổ chức, nghỉ hè các ngươi còn cùng đi thiết kế viện thực tập, không biết có bao nhiêu ngươi đố kỵ,con mắt đều phải rớt xuống!”
Vu Nhất Xuyên cười cười: “Xã đoàn thôi mà, thực tập thôi mà.”
“Ngươi đừng đang ở trong phúc mà không biết hưởng, ta dám đánh cuộc, băng nữ thần nhất định thích ngươi vô cùng, dáng vẻ nàng nhìn ngươi bao nhiêu tình ý, ngươi nhìn không thấy mới là mù!”
“Đúng vậy a,ngươi thật đa tâm, ta không biết.”
“Băng nữ thần là dạng nữ nhân gì a, ngươi còn trông cậy nàng giống như tiểu nữ sinh, lôi kéo tay ngươi làm nũng a, nàng có thể như vậy cũng đã tỏ vẻ nàng thực thích ngươi rồi!”
“Ta cùng nàng không có gì ” Vu Nhất Xuyên một lần nữa nhìn về phía bản vẽ: “Ta có bạn gái.”
Cốc Sam không tin: “Thiệt hay giả, băng nữ thần bề ngoài xinh đẹp,tính tình thoải mái, trong nhà điều kiện hảo, tâm ngươi cũng không động?”
Vu Nhất Xuyên so hướng bản vẽ: “Nói thẳng ra, ta đối nữ sinh lớn hơn không có hứng thú.”
————————————————–
Vu Nhất Xuyên đại học năm hai so với năm nhất còn rảnh hơn một ít, hơn nữa hắn cùng Diệp Miêu đã đột phá tầng mấu chốt kia, số lần hắn về nhà cũng nhiều lên, không có khóa liền ở nhà, không trở về ký túc xá.
Y Phân thật cao hứng: “Nhất Xuyên càng ngày càng ngoan.”
Nói đến trong nhà trừ hắn ra còn có hai cái trưởng bối, cũng không thể làm càn, Vu Nhất Xuyên ăn xong cơm chiều tựa vào ghế sa lon xem tv, Diệp Miêu ngồi bên cạnh hắn, ngón tay hai người không tự giác liền quấn quanh cùng một chỗ.
Lúc này,Y Phân đi ra ngoài , Diệp Tự Lập đang tắm rửa trong toilet, phòng khách tạm thời trở thành thiên đường của hai người, Vu Nhất Xuyên ôm đệ đệ ngồi trên đùi: “Nếu làm như vậy, hẳn là cảm giác sẽ rất thích nga.”
Diệp Miêu che miệng ca ca: “Lời như thế tại sao có thể nói ra miệng a!”
Vu Nhất Xuyên lấy tay đệ đệ ra: “Này có cái gì, chúng ta cũng không phải chưa làm qua, ai, vì cái gì ngươi phải ở nhà, chúng ta đi ra ngoài mướn phòng đều không được…”
“Từ từ đi, ta hiện tại lớp 11, chờ ta lên đại học là tốt rồi rồi.” Diệp Miêu trầm mặc, chậm rãi nói: “Hôm nay lớp chúng ta học sinh vật, nói đến đồng tính luyến ái, ta có chút để ý…” Hắn ánh mắt ảm đạm xuống: “Các học sinh cũng cười…”
Vu Nhất Xuyên nhăn lông mi lại: “Bọn họ cười ngươi?”
“Không phải, đương nhiên không phải ta. ” Diệp Miêu nhanh giải thích: “Khi lão sư nói đồng tính luyến ái, các học sinh ở phía dưới đều trộm cười, còn có nam sinh nói ghê tởm… Ca ca, chúng ta như vậy có phải hay không cũng… cũng thực ghê tởm?”
Vu Nhất Xuyên khinh thường nói: “Người có nội tâm ghê tởm nhìn cái gì đều ghê tởm, ngươi để ý đến lời nói của bọn họ?”
Diệp Miêu cúi đầu: “Nếu như ngươi nghe bọn hắn nói đến đồng tính luyến ái, sẽ cảm thấy được…”
Vu Nhất Xuyên nâng mặt đệ đệ lên: “Miêu Miêu, ta hỏi ngươi, ngươi nhìn thấy nam nhân khác sẽ thích sao?”
“Không, ta thích ca ca.”
“Ta cũng giống nhau, ngươi không phải thích nam nhân, ngươi là thích ta, đúng hay không?”
Diệp Miêu dùng sức gật đầu: “Ân.”
“Cho nên ngươi mới không phải đồng tính luyến ái, ta cũng không phải.” Vu Nhất Xuyên bộ dáng giải thích vấn đề: “Thích chính là thích, những thứ khác cũng không quan trọng. Đừng để ý những người khác nói như thế nào, chúng ta cùng một chỗ thì tốt rồi.”
Hai người đang nói chuyện, không chú ý tới cửa phòng toilet mở,DiệpTự Lập đi ra.
Diệp Miêu hoảng sợ, lập tức từ trên đùi ca ca nhảy xuống, Vu Nhất Xuyên cũng lập tức quay đầu, chuyên tâm xem tv.
“Các ngươi vừa mới làm cái gì?! Diệp Miêu, ngươi tại sao ngồi ở trên đùi ca ca!”
Diệp Miêu cho tới bây giờ chưa thấy qua ba ba nghiêm túc như vậy, cũng rất ít nghe được ba ba xưng cả tên họ của mình, chỉ có khi mình phạm sai lầm ba ba mới xưng hô như vậy, hắn luống cuống cả lên.
Diệp Tự Lập nhìn chằm chằm hai huynh đệ: “Hai người các ngươi cũng không còn nhỏ, không phải tiểu hài tử bảy tám tuổi,như thế nào mỗi ngày dính cùng một chỗ. Nhất là ngươi,Vu Nhất Xuyên, ngươi đã qua mười tám tuổi,chính là một người trưởng thành, làm việc phải có trách nhiệm.”
Vu Nhất Xuyên đứng lên, đối diện Diệp Tự Lập: “Chuyện của ta không cần ngươi quản giáo.”
“Đúng vậy, ta không phải ba ba của ngươi, ta không được quản ngươi, nhưng ta là ba ba Diệp Miêu, chuyện của con ta, không thể không quản.” Diệp Tự Lập nắm bả vai Diệp Miêu: “Diệp Miêu, ngươi vào trong phòng cho ta, ta có chuyện hỏi ngươi.”
Diệp Miêu bị phụ thân mạnh mẽ nắm vào trong phòng, hắn nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn Vu Nhất Xuyên, vẻ mặt kinh hoảng.
Vu Nhất Xuyên cơ hồ sẽ lập tức đi qua cướp người, nhưng cuối cùng hắn nhịn xuống.
Nên tới, thủy chung trốn không thoát.
END 23.