" Ta đã có người trong lòng , sau này sẽ cưới người đó làm phúc tấn. Cả đời trong tim chỉ có một người , vĩnh viễn không có thêm bất cứ ai ở trong lòng , không nạp thêm thiếp. "
" Là vị tiểu thư nhà nào có phúc vậy ? "
" Huynh không nói , sau này muội sẽ biết thôi ! "
" Ayda nói đi mà ! Muội rất tò mò đó ! "
" Đợi sinh nhật năm 18 tuổi ta sẽ nói cho muội biết ! Hôm nay đung bữa trưa ở đây đi ! "
" Trong phủ còn có lão gia và phu nhân. Muội ở lại không tiện , muội về cung trước , hôm khác lại qua thăm huynh... có được không ? "
" Được , cho dù muội không đến. Ta sẽ đi vào cung tìm muội , chẳng qua lúc ở bãi săn Di Thái có việc gấp phải trở về , nếu không ta đã có thể ở bên cạnh muội ! "
" Được rồi , được rồi ! Muội về cung nghỉ ngơi một chút , buổi chiều còn đến thăm Dương Ca ! "
" Ừm ! "
Ở trong cung , Tại Long Tâm Điện.
" Triệu Bảo ! "
" Có nô tài ! "
" Tấu sớ của Lý Phùng Tướng Quân...ngươi đi nói cho Lễ Bộ Thượng Thư phong con trai của Binh Bộ Thượng Thư - Lưu Thành làm...phó tướng đi dẹp loạn đi ! "
" Hoàng thượng...sao tự nhiên người lại sắc phomg cho cậu ấy ? "
" Lần này là nước Cung gây chiến ở biên giới , nước nhỏ này cũng là từ bộ tộc người Di Man mà nên. Lý Phùng Tướng Quân dâng tấu sơ muốn trẫm phái người đi chinh phạt...trẫm muốn nước Cung này sát nhập vào nước ta mở rộng lãnh thổ ! "
" Nô tài đã hiểu , nô tài sẽ đi bảo Lễ Bộ Thượng Thư ! "
" Mời Hoàng Hậu tới đây , buổi tối trẫm sẽ đến Cung Cát Khuê ! "
" Dạ ! "
Một lúc sau Tô Hoàng Hậu đến , Thịnh Long Đế cầm lấy tay Tô Hoàng Hậu.
" Hoàng thượng...không hợp quy tắc ! "
" Trong cung này trẫm chính là quy tắc , sẽ không ai dám nghị luận đâu ! Mau đến đây mài mực cho trẫm ! "
" Mặc dù câu nói của hoàng thượng đều là hàm ý trêu chọc....nhưng sao giọng của người có vẻ có chuyện gì đó ? "
" Nàng đúng là tri kỉ của trẫm...nước Cung làm loạn ở biên giới , vốn là từ một tộc người Di Man thành lập. Lý Phùng Tướng Quân nói rằng nên chinh phạt nước này...Trẫm lại muốn sát nhập nước Cung vào nước ta , mở rộng bờ cõi. "
" Chuyện triều chính thần thiếp không quan tâm....nhưng xin hoàng thượng quyết định thật kĩ , tránh để ảnh hưởng đến nhân dân ! "
" Trẫm biết...ta muốn phong Lưu Thành làm Phó Tướng , ban danh hiệu Lưu Đức ! "
" Người muốn Lý Phùng Tướng Quân đi chinh phạt , Lưu Thành đi phò trợ ? "
" Nó là người có chính kiến , lại có tài có đức. Nên cho nó cơ hội mở rộng tương lai...vả lại..."
" Vả lại gì ? "
" Còn là phò mã tương lai ! "
" Hoàng thượng , Diễm Hạnh còn nhỏ ! "
" Đứa trẻ đã 14 tuổi rồi , trẫm phải chuẩn bị ban hôn thôi ! "
Chiều hôm ấy , lễ sắc phong chức quan của Lưu Thành diễn ra. Cô cùng Thụy Miên và Nguyệt Cầm đến phủ thị về thăm Dương Ca.
Dương Ca quỳ xuống hành lễ.
" Công chúa vạn an ! Thụy Miên công chúa cát tường ! "
Diễm Hạnh vội đỡ Dương Ca đứng dậy.
" Aydo Dương Ca , không cần lễ nghĩa gò bò , đứng lên đi ! Ta và Thụy Miên , Nguyệt Cầm có thêu một tấm chăn từ vải vụn trong cung ta ! "
" chăn vải vụn ? Thật lạ quá nô tì chưa từng nghe qua ! "
" Nguyệt Cầm ! Ngươi nói cho nàng ấy đi ! "
" Dân gian xưa khi nuôi con , thường lấy những tấm vải vụn ra thêu thành chăn để đắp cho con. Đứa trẻ khi được đắp chăn này sẽ dễ nuôi ! "
" Công chúa , nô tì đa tạ người ! "
" Đa tạ làm gì chứ ? Từ khi nào ngươi lại khách sáo như vậy rồi ? Còn nữa...là Thụy Miên học may vá để đích thân may cho ngươi ! "