Tối hôm sau
Tô Hoàng Hậu đang ra sức khuyên can Thịnh Long Đế. Hai người ngồi ở trên ghế , Tô hoàng hậu đang mặc đồ ngủ còn Thịnh Long Đế vẫn mặc thường phục.
" Hoàng Thượng , người sủng ái Cẩm Nhi rất nhiều. Cẩm nhi rất vui...nhưng người hãy nghĩ đến các tỷ muội phi tần khác. "
" Nàng muốn đuổi trẫm sao ? "
" Thần thiếp không có ý đó , đối với người họ có thể là phi tần. Nhưng đối với họ người chính là phu quân , cả đời họ trong chốn cung cấm tranh đấu đem về vinh quang cho gia tộc. Nếu họ cả đời không được người để ý tới , vậy họ phải làm sao ? "
Cảm thấy Tô Hoàng Hậu khuyên nhủ cũng đúng , Thịnh Long Đế mới gọi Triệu Tổng Quản.
" Hay là...di giá đến Phù Uyên Cung của Vương Chiêu Nghi vậy ! Cẩm nhi ngủ sớm một chút , trẫm thấy nàng độ này tiều tụy đi nhiều. "
Tô Hoàng Hậu mỉm cười gật đầu , Thịnh Long Đế rời đi.
" Di Huệ , tắt nến đi ngủ thôi ! "
" Dạ ! "
Tại Phù Uyên Cung
Đã lâu Thịnh Long Đế không ghé tới , Vương Chiêu Nghi đặc biệt chuẩn bị rượu ngon ẳm thực đặc sắc. Có câu : con đường ngắn nhất để đi đến trái tim của một người đàn ông là thông qua dạ dày.
Vương Chiêu Nghi đàn khúc nhạc nồng nàn tình ý , Thịnh Long Đế cũng bị cô ta chuốc say. Thịnh Long Đế tửu lượng không tồi , nhưng chính vụ quá đỗi mệt mỏi nên ông ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau thấy Vương Chiêu Nghi đang nằm trên lòng ông mỉm cười hạnh phúc. Thịnh Long Đế làm bộ mặt ghét bỏ khẽ đẩy cô ta ra.
Hôm qua cô ta cũng không uống thuốc , nên Thịnh Long Đế ghét bỏ ra mặt. Vội rời Phù Uyên Cung về Long Tâm Điện chuẩn bị bàn chính sự với các đại thần.
Tại Phụng An Cung
Hôm nay Diễm Hạnh cùng dùng bữa sáng với Tô Hoàng Hậu , thấy mẫu hậu vừa dùng bữa vừa sắp xếp công vụ ở Nội Vụ Phủ , Diễm Hạnh cũng cầm lên một quyển sổ sách.
" Mẫu Hậu xử lý nhiều chuyện như vậy , hay là để Hạnh nhi giúp người ! "
" Ừm..vậy cũng được ! Phụ Hoàng con nói phía Đông Bắc đang có chiến tranh , nói ta nên chủ trương tiết kiệm làm đầu. "
" Bình thường các cung tiêu bạc và vàng cũng không quá nhiều , nhưng đèn dầu ở các cung cũng quá nhiều rồi. Khoản thực phẩm , thức ăn này Ngự Thiện Phòng dùng để chế biến sản phẩm cũng quá nhiều. "
" Ta đang đau đầu mấy ngày hôm nay về vấn đề này. Hạnh nhi , có thể giúp mẫu hậu không ? "
" Sắp tới hay là nhi thần nói cho phụ hoàng , hay là chúng ta chuyển sang ăn chay đi. Giá thịt đang tăng cao , rau thì lại rẻ. Nói Ngự Thiện Phòng làm chay giả mặn vậy ! "
" Ừm...nói là ăn chay cầu phúc cho phía Đông Bắc , buổi tối ta cũng sẽ gọi các phi tần đến Tĩnh Hoàng Điện để cầu phúc. Rồi khoảng 1- 2 canh giờ cho họ về cung , e lúc đấy trời cũng tối muộn , họ về sẽ ngủ luôn ! "
" Phải ! Trong cung của họ khi chủ tử ra ngoài buộc phải tắt đèn đi cho đỡ tốn ngân lượng mua dầu "
" Ta và con cũng nên ăn mặc tiết kiệm lại một chút ! "
" Nhi thần cũng chỉ dùng những thứ phụ hoàng ban cho , không có dùng bạc mua các món trang sức khác ! "
" Ừm..."
Vài tuần sau , Diễm Hạnh cũng nói ý kiến của mình cho Thịnh Long Đế , Tô Hoàng Hậu cũng gọi chủ tử các cung đi cầu phúc.
Rồi bỗng một ngày Vương Chiêu Nghi đến nói với Thịnh Long Đế.
" Hoàng thượng...thần thiếp đã có thai rồi ! "
" Hả ? "
" Thần thiếp nói thần thiếp đã có thai rồi ! "
" Thái y nào bắt mạch cho nàng vậy ? "
" Là Điền Thái Y ! "
" Triệu Bảo ( là tên của Triệu Tổng Quản nha ) ! "
" Có thần ! "
" Gọi Lý Thái Y đến đây , nàng đến nói cho hoàng hậu vậy ! "
" Thần thiếp cáo lui "
Vương Chiêu Nghi vừa đi , Thịnh Long Đế không nhịn được mà nói.
" Rõ ràng tối hôm đó trẫm mệt quá nên ngủ thiếp đi ! "
" Vương Chiêu Nghi không cho chúng thần vào nên thần không rõ nương nương có uống thuốc hay không ! "
" Đáng chết ! "
Lý Thái Y vừa đến cửa liền bị Thịnh Long Đế ném tách trà xuống chân , Lý Thái Y vội quỳ xuống.
" Triệu Bảo , ngươi ra ngoài canh chừng cho trẫm. Có người phải nói ngay ! "
" Dạ ! "
Triệu Tổng Quản ra ngoài Thịnh Long Đế khẽ nhắm mắt lại nói với Lý Thái Y.
" Thuốc trẫm nói ngươi điều chế cho Vương Chiêu Nghi ! Chỉ có công dụng 1 đêm thôi sao ? "
" Dạ phải ! hoàng thượng nói không được ảnh hưởng sức khỏe sinh sản...nên thần chỉ có thể làm vậy mà thôi ! "
" Giờ Vương Chiêu Nghi đã có hỷ , ngươi nói xem có cách nào không ? "
" Chỉ có thể...tác động qua vật dụng thường ngày ! "
" Vậy sao...hay là thôi đi , dù gì Vương Chiêu Nghi hầu hạ trẫm cũng đã lâu , cho nàng ấy một đứa con cũng không có gì to tát. "
Tại Phù Uyên Cung
Phi tần người ra kẻ vào vội chúc mừng , nhưng cũng chỉ có Vương Chiêu Nghi biết. Cái thai trong bụng ả sự thật là như thế nào.
Tô Hoàng Hậu miễn cho ả đi cầu phúc , thức ăn cung Phù Uyên dĩ nhiên là đồ mặn. Nhưng vàng bạc châu báu ắt phải bớt đi !