Ở chỗ Hàn Mẫn, Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn kể lại chuyện lúc nãy cho Hàn Mẫn cùng Bạch Viên nghe
Hàn Mẫn và Bạch Viên mặt không đổi sắc cũng không hề tức giận nhưng Lý Viên Kỳ hiểu rõ phụ thân mình, người nhất định không bỏ qua như vậy
“Phụ thân bọn ta muốn xử tội hắn nhưng Kỳ nhi can ngăn nên đã không xử tội hắn ta được”
“Kỳ nhi can ngăn đúng đắng, lần sau nếu thấy hai người bọn họ như vậy Kỳ nhi cứ trực tiếp mà mắng chúng nó, yên tâm có ta ở phía sau chống lưng cho ngươi”
Hàn Mẫn xoa đầu Lý Viên Kỳ mà nói, Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn liền có cảm giác mình là con ghẻ mất rồi, phụ thân yêu thương Kỳ nhi còn hơn họ nữa
Bạch Viên và Hàn Mẫn tiếp tục trò chuyện cùng nhau, Lý Viên Kỳ và Trình Hàn Nhất cùng Trình Hàn Tuấn ở bên ngoài sân chơi đùa
“Kỳ nhi nếu như sau này có kẻ nào nói đệ hoặc phụ thân đệ thì đừng nhịn chúng, cứ mắng chúng đánh chúng, yên tâm ở phía sau có ta và ca ca bảo vệ ngươi”
Trình Hàn Tuấn nói, Lý Viên Kỳ gật đầu
“Kỳ nhi của chúng ta đáng yêu như vậy nếu không có bọn ta bên cạnh nhất định sẽ bị người khác ức hiếp, cho nên Kỳ nhi đừng rời xa bọn ta biết không, nếu như rời xa bọn ta thì sau này ai ức hiếp Kỳ nhi bọn ta làm sao bảo vệ Kỳ nhi được”
Trình Hàn Nhất bộ dạng uỷ khuất nói
“Ta….ta có thể tự bảo vệ mình được mà, ta cũng là nam nhân chứ bộ”
Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn cười rộ khi thấy vẻ mặt phụng phịu của Lý Viên Kỳ
“Được rồi, được rồi vậy thì Kỳ nhi bảo vệ hai bọn ta được chứ”
Lý Viên Kỳ lại lắc đầu
“Hai huynh lớn hơn ta phải là hai người bảo vệ ta chứ”
Cả hai người liền cười không ngừng, Kỳ nhi từ khi nào bắt đầu biết trả treo như vậy, nhưng Kỳ nhi như vậy bọn họ lại càng yêu thích hơn
Cả ba người cùng nhau chơi đùa đến khi Bạch Viên bước đến gọi Lý Viên Kỳ trở về
Lý Viên Kỳ cáo từ hai người kia sau đó ngoan ngoãn theo phụ thân trở về, trước khi về còn được Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn tặng cho vô số vật báo trong cung, hai người lần nào cũng mang tặng cho y vô số thứ chỉ trong hoàng cung mới có, đến tận bây giờ ở phủ của Lý Viên Kỳ có hẳn một phòng riêng chỉ để những thứ mà cả hai người tặng
Bạch Viên trên đường đưa cả hai huynh muội Lý Viên Kỳ trở về phủ liền dò hỏi
“Kỳ nhi, ngoài tên khi nãy dãm nói những lời kia ra còn có ai nữa hay không”
“Hài nhi không biết, nhưng có vẻ bọn họ không thích hài nhi phải”
Bạch Viên nhìn Lý Viên Kỳ sau đó nhẹ nhàng ôm lấy y vào lòng
“Cứ mặc kệ họ, chỉ cần Kỳ nhi không uỷ khuất là được, nếu như còn có kẻ dám nói như vậy Kỳ nhi cứ nói với phụ thân, phụ thân xử hắn cho ngươi, ngay cả là hai vị hoàng tử nếu bọn họ ức hiếp ngươi phụ thân cũng xử trí bọn họ”
“Vâng ạ, phụ thân đừng lo lắng Hàn Nhất ca và Hàn Tuấn ca đối xử với ta rất tốt”
Lại trôi qua thêm hai năm, lúc này trong triều đang lo lắng về việc biên cương không có ai canh giữ cho nên đề xuất một trong các vị tướng quân đến trấn thủ biên cương, đương nhiên người nằm đầu danh sách kia không ai khác là Lý Nguyên
Vốn dĩ các đại thần trong triều đã lời ra tiếng vào không ít, đa phần đều là lời nói có ý chia rẻ mối quan hệ giữa Trình Minh Thạc và Lý Nguyên vì sau khi đăng cơ, Lý Nguyên có công lớn vô cùng nên nắm giữ binh mã trọng yếu của Thuận An quốc, đối với việc này nhiều kẻ không hài lòng, vốn dĩ bên cạnh Hoàng đế đã có Nam hậu, nhà ngoại của Nam hậu lại chính là Hàn gia nhiều đời làm tướng quân, binh mã vô số, bây giờ lại có thêm Lý Nguyên bọn họ làm sao có thể ngồi yên như vậy được, bên cạnh hoàng đế có quá nhiều binh mã đối với bọn họ không phải điều tốt cho nên bọn họ muốn chia cắt không để hoàng đế có thể nắm toàn bộ binh quyền
Đối với việc này Lý Nguyên và Trình Minh Thạc sớm đã biết qua chỉ là họ có kế sách riêng của họ, lần này nếu để kẻ khác đi trấn giữ biên cương chả khác nào cho bọn chúng lợi dụng thời cơ nuôi binh mã, nhưng nếu để Lý Nguyên đi bên cạnh Trình Minh Thạc lại thiếu đi cánh tay đắc lực suy cho cùng đều là có hại
Nhưng nếu thực sự lựa chọn vẫn là không nên để người khác trấn giữ biên cương, nếu Lý Nguyên đến biên cương trấn giữ trong vòng sáu năm liền sau đó trở về lúc đó ở triều Trình Minh Thach bắt đầu xử trí những kẻ có mưu tính với bản thân cả hai trong ứng ngoài hợp diệt sạch đám người có dã tâm kia
“Lý Nguyên lần này đến biên cương cực khổ cho ngươi và Bạch Viên cùng với hai hài tử của ngươi, nhất định ngươi trở về chức vị đại tướng quân sẽ dành cho ngươi”
“Thần không cần chức đại tướng quân đó, chỉ cần có thể giúp sức cho hoàng thượng, thần xin nguyện lòng”
Lý Nguyên nói
Lúc này Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn vẫn chưa hay biết gì về việc Lý Viên Kỳ sắp rời xa bọn họn
“Kỳ nhi hôm nay học xong chúng ta cùng nhau đến mã trường cưỡi ngựa được không”
“Được a”
Lý Viên Kỳ gật đầu, Trình Hàn Tuấn liền vui vẻ, ở mã trường hắn đương nhiên giỏi hơn ca ca hắn, tức nhiên sẽ có thể thể hiện với Lý Viên Kỳ rồi
Trình Hàn Nhất không thèm nhìn đến, muốn thể hiện hắn chỉ cần giúp Lý Viên Kỳ học những thứ y không biết không phải hơn ai kia nhiều hay sao
Sau giờ học cả ba vui vẻ đến mã trường, Trình Như An lúc này vừa từ chỗ của Hàn Mẫn trở về vội vã chạy đến thông báo tin tức
Cả hai người kia liền bị sốc đến hoá đá riêng Lý Viên Kỳ cũng vô cùng bất ngờ, không nghĩ rằng bản thân cứ như vậy phải rời xa Trình Hàn Nhất và Trình Hàn Tuấn
“Chuyện này là thật sao, Như An muội đừng đùa bọn ta”
“Ta đùa làm gì chứ, phụ thân nói cho ta biết ngày mai phụ hoàng sẽ ban chiếu chỉ ba ngày sau Lý tướng quân cùng với Bạch thúc thúc và Kỳ nhi cùng Viên nhi sẽ đến biên cương trấn thủ trong vòng sáu năm”
Trình Như An nói, lúc vừa nghe tin này nàng liền muốn chạy đến tướng phủ nhưng lại muốn chạy đến đây thông báo cho hai ca ca của mình biết trước rồi mới đến tướng phủ gặp Viên Nhi
“Vậy ta sẽ phải đến biên cương sao”
Lý Viên Kỳ hỏi, ba huynh muội Trình Như An im lặng, chuyện này quá bất ngờ ngay cả bọn họ cũng không biết làm sao để chấp nhận, hơn nữa chẳng ai muốn xa huynh muội Lý gia cả
Vậy là sắp xa nhau rồi không biết sẽ có chuyện gì xảy ra sau sáu năm đây