Haizz, lão Chu ngươi làm cái gì vậy hả? Sẽ dọa chết người đó.
Các người làm điều xấu quá nhiều nên sợ sao?
Một người trong số lên tiếng ngăn cuộc tranh luận.
Mau nói chuyện quan trọng trước đi.
Nghe đến chuyện quan trọng, Chu Ân lập tức kéo ghế làm như vẻ đang bàn đại sự.
Các ngươi như hai người họ vậy, đều đầu gỗ như nhau. Chu Ân chỉ Lưu Khắc Huân và Cao Việt nói.
Không phải lúc ở trước khách điếm, nữ tướng quân gì đó muốn đưa lão đại về làm nam sủng đó sao. Các ngươi nghĩ xem, nếu hôm nay để lão đại đến hang ổ của cô ta, cô ta có tha cho lão đại không.
Cả đám người quay đầu ánh mắt sâu xa cùng đồng cảm nhìn Lưu Khắc Huân. Họ lúc này có cùng một suy nghĩ: lão đại đúng là 'lam nhan đa truân'.
Đợi đến khi Tư Uyển về thì quá trình đồng cảm đã kết thúc từ lâu.
Vừa nhìn thấy Tư Uyển bước vào cửa khách điếm, Lưu Khắc Huân đã vội bước đến. Làm Tư Uyển nghĩ có chuyện gì quan trọng xảy ra.
Theo như lời Tư Uyển kể lại. Yun Phong sau khi biết bọn họ buôn hương liệu thì muốn hợp tác làm ăn, hương liệu ở Hải quốc rất có giá trị nên chắc chắn kiếm được không ít.
Trước mắt, hợp tác với cô ta rất có lợi cho chúng ta thâm nhập vào nội bộ Hải quốc. Lưu Khắc Huân nói.
Số hương liệu chúng ta đem theo có đủ không.
Dạ công tử, hương liệu chúng ta mang theo tạm thời vẫn đủ dùng. Đại phu nhân có nói sẽ vận chuyển thêm một chuyến nguyên liệu khác đến.
Thì ra mẫu thân cũng đã có sắp xếp từ trước: Lưu Khắc Huân nghĩ.
Những ngày tiếp sau đó, Yun Phong sắp xếp cho họ một tiểu viện để Tư Uyển thuận lợi điều chế hương liệu.
Hương liệu sau khi được điều chế, sẽ do Yun Phong tìm nguồn mua, còn ai mua thì Tư Uyển không được biết. Yun Phong là người đa nghi, dù việc nhỏ đến đâu, cô ta cũng muốn đề phòng.
Nhưng cũng không thể ngồi chờ mãi được.
Hôm nay, Tư Uyển một mình đến tìm Yun Phong.
Lưu nữ lang đến tìm ta có chuyện gì sao?
Cũng không phải việc quá quan trọng.
Tư Uyển ánh mắt sâu xa nhìn Yun Phong đang hưởng lạc, xung quanh là một đám thiếu niên da trắng môi hồng xinh đẹp, vừa đấm bóp, vừa đút rượu.
Chỉ là Tư Uyển vừa điều chế được một loại hương đặc biệt, nên muốn mang đến cho Yun tướng quân dùng thử.
Tư Uyển đưa ra một hộp gỗ chạm khắc tỉ mỉ, bên trong là một loại bột hương có màu đỏ bắt mắt.
Đây là loại hương gì? Chỉ vừa mở nắp hộp đã tỏa ra một mùi hương khiến người ta say mê như vậy. Một thiếu niên vẻ ngoài mi thanh mục tú ngồi bên cạnh Yun Phong lên tiếng.
Yun Phong sờ sờ gương mặt thiếu niên cười nói. Ngôn Tình Tổng Tài
Ngươi mau nói cho ta biết, đây là thứ gì?
Loại hương này được điều chế từ hoa U Lan Tây Vực, có mùi hương quyến rũ mê người. Tư Uyển đặc biệt điều chế cho tướng quân.
Hửm, đặc biệt điều chế. Thật sao?
Tư Uyển hơi cúi người muốn che đi ánh mắt nhưng vẫn đủ để Yun Phong nhìn thấy được sự lo lắng.
Tư Uyển thật lòng dâng loại hương quý giá này cho tướng quân. Tư Uyển không dám có ý gì khác.
Yun Phong thấy Tư Uyển như vậy thì nhếch môi cười, lớp phòng bị cũng kéo xuống mấy tầng.
Lưu nữ lang, loại hương này có tác dụng gì?
Như được ân xá, Tư Uyển nhanh chóng trả lời.
Nếu nói không, sẽ không cảm nhận hết công dụng của nó. Hay là để Tư Uyển đốt hương cho tướng quân cảm nhận thử.
Yun Phong phất tay kêu người hầu mang dụng cụ xông hương đến.
Dùng muỗng nhỏ múc bột hương để vào khuôn tạo hình họa tiết hoa sen đặt trong lư đồng. Sau đó dùng cọ mềm quét đi phần bột vươn trên lư đồng. Châm lửa.
Mùi hương lúc đầu nhè nhẹ, phảng phất chút vị ngọt.
Yun Phong nhắm hai mắt tận hưởng cảm giác mùi hương mang lại.
Nhìn thấy mấy thiếu niên bên cạnh Yun Phong trở nên mơ màng, cử động người cọ cọ y phục. Khóe môi Tư Uyển hơi nhếch lên.
Không làm phiền tướng quân thưởng hương nữa, Tư Uyên xin cáo lui trước.
Đứng ngoài cửa vẫn có thể nghe thấy chút âm thanh ám muội bên trong phòng.
Hoa U Lan Tây vực mặc dù không giống như hợp hoan tán, cái thứ thuốc bàn môn tả đạo trên giang hồ nhưng cũng sẽ khiến người ta hỏa khí dâng cao. Nếu bình thường thì cũng không có công dụng lớn gì mấy, người ngửi được hương sẽ cảm thấy hơi nóng trong người một chút. Nhưng đám người Yun Phong trước đó uống không ít rượu, cộng thêm hương hoa U Lan thúc đẩy nên mới có cộng dụng trong chuyện phòng the.
Trên đường trở về tiểu viện.
Nghĩ tới việc lúc nãy ở phủ tướng quân, Tư Uyển cười nhạt: lần này là muốn lấy lòng Yun Phong, cô ta chắc sẽ không phòng bị mình như trước.
Phải nhanh chóng về nói với công tử thành quả hôm nay mới được: Tư Uyển nghĩ, nhưng rồi lại cảm thấy không ổn lắm.
Mình chỉ nói đến đưa hương liệu cho Yun Phong, còn về hương hoa U Lan thì vẫn chưa có nói với công tử, nếu không phải bất đắc dĩ bản thân cũng sẽ không làm. Nhưng dù lý do gì thì việc này không quan minh chính đại chút nào, còn có chút...haizz, công tử sẽ nghĩ sao về mình đây: Vừa cảm thấy có ít thành quả, bây giờ Tư Uyển đầu óc rối loạn cả lên, bản thân lúc nãy vì sao cảm thấy cao hứng, lại còn cười nham hiểm đến vậy nữa chứ.