Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 774



Chương 775

 

 Tất cả mọi người đều khiếp sợ khi ngân châm không hề đổi màu, trắng như tuyết! 

 “Không có độc!” 

 Chu Bá Vị trong giọng điệu hưng phấn nói: “Một trăm con cá heo độc Thiên Hà, tổng cộng 360.000 cái tuyến độc mà Kỷ Tiêu lại chỉ dùng tới năm hơi ngắn ngủi để hoàn toàn loại bỏ nó.” 

 “Chỉ riêng chiêu này đã vô địch thiên hạ, ít người sánh bằng!” 

 Hắn vừa dứt lời, Thẩm Lưu Hương liền thở dài một hơi, bước tới cúi chào Kỷ Tiêu: 

 “Kỹ năng của Kỷ huynh tinh xảo thành thạo, có thể sánh ngang với thiên hân.” 

 “Thẩm mỗ ta thật sự cảm thấy không sánh bằng, cam tâm nhận thua!” 

 Chưa kể màu sắc và mùi hương canh của Kỷ Tiêu đều đỉnh cao, chỉ cần xem kỹ năng dùng dao của hắn, Thẩm Lưu Hương liền biết mình khác biết mình khác hắn một trời một vực với hắn. 

 Làm “Phong Lưu Nhất Thược” của thời đại, hắn cảm thấy chủ động nhận chịu thua càng tốt hơn. 

 Thấy Thẩm Lưu Hương tự động nhận thua, trên khán đài lập tức bùng nổ những tiếng cảm thán như sấm sét. 

 Ánh mắt mọi người nhìn Kỷ Tiêu, một thời đại thiên hạ Trù Thần mới ra đời! 

 "Đa tạ Thẩm huynh đã nhường! " Kỷ Tiêu lễ phép đáp lễ. 

 Thẩm Lưu Hương một hơi liên tiếp đánh bại ba mươi thiên kiêu trù đạo, mà ván này hắn nghiền áp Thẩm Lưu Hương, đưa đến Thẩm Lưu Hương chủ động nhận thua. 

 Danh hiệu Thiên hạ Trù thần đã thuộc về Kỷ Tiêu! 

 Nhưng Kỷ Tiêu đối mặt với trăm vạn người sùng bái và tán dưỡng, vẫn lộ vẻ hết sức lạnh nhạt. 

 Thực lực của hắn đã vượt xa hơn thế, so với đạt được thắng lợi trong đại hội này, hắn chú ý đến bóng hình xinh đẹp đứng trên đài cao kia hơn. 

 Thấy Kỷ Tiêu một ván đánh bại "Phong lưu nhất chước", giành được tán dương thiên hạ trù đạo cao thủ, Ngụy Nghi hưng phấn nhảy lên: "Kỷ đại ca thắng!" 

 Ngụy Bân thầm lắc đầu thở dài: "Cuối cùng là ta nhìn lầm rồi!" 

 Không đợi hắn lấy lại tinh thần, Ngụy Nghi vận chuyển chân nguyên, ngự phong nhanh chóng xông về phía Kỷ Tiêu ở giữa quảng trường. 

 "Kỷ đại ca, ta biết ngươi nhất định sẽ tới !" 

 "Hơn nữa, ta còn biết ngươi nhất định sẽ thắng!" 

 "Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng!" 

 Dưới sự chú ý của trăm vạn người. 

 Ngụy Nghi kéo tay Kỷ Tiêu lắc lắc, hoàn toàn phát tiết tình cảm đè nén của mình. 

 Nàng không chú ý tới, một màn này đã khiến cho Đại Ngụy quốc quân, Ngụy Trường Thiên, và rất nhiều quốc quân của Thương Long đại lục trên đài cao hoàn toán hóa đã. 

 Trong đó một vị quốc quân lấy lại tinh thần đầu tiên hỏi Ngụy Trường Thiên: 

 "Đại Ngụy Quốc quân, chẳng phải ngươi nói công chúa quý quốc trước giờ không nơi gửi gắm tình cảm sao?" 

 "Vì sao nàng hiện tại..." 

 Vị quốc quân này vừa nói như thế, mấy vị quốc quân còn lại cùng với đám Thái tử đứng bên đều lộ vẻ ngờ vực bất mãn. 

 Bọn họ lần này đến Đại Ngụy đế quốc tham gia đại hội Trù thần. 

 Thứ nhất là xem xét đại hội, tăng nhân khí cho Đại Ngụy đế quốc. 

 Thứ hai, cũng là chủ yếu nhất, là để cạnh tranh công bằng định ra hôn sự cho Thái tử nhà mình và công chúa Đại Ngụy. 

 Mà hiện tại, Ngụy Nghi rõ ràng đã sớm có người trong lòng, những quốc quân và Thái Tử ở đây đều cảm thấy mình bị Ngụy Trường Thiên đùa bỡn. 

 Ngụy Trường Thiên nghe vậy nhướng mày, trong mắt hổ hiện lên tia giận dữ, quát lớn: 

 "Nghi nhi, ngươi đang làm gì hả?" 

 Ngụy Nghi nghe vậy thân thể yêu kiều khẽ run lên. 

 Lúc này mới nhớ tới mình nhất thời kích động, quên mất phụ hoàng và trăm vạn người đang nhìn. 

 Kỷ Tiêu thấy Ngụy Nghi hoảng sợ, liền hít sâu một hơi, tiến lên hành lễ, nói: 

 "Bệ hạ, ta và Ngụy Nghi tình cờ gặp nhau, hai bên đều có tình cảm với nhau, van xin bệ hạ thành toàn!" 

 Ngụy Nghi vừa nghe, thân thể run lên, viền mắt trong nháy mắt đỏ bừng. 

 Kỷ đại ca, ta đợi chính là những lời này của ngươi! 

 "Hừ, hoang đường!" 

 Ngụy Trường Thiên long nhan đại nộ, mắt hổ phóng hỏa, một chưởng đánh nứt bảo tọa kim thạch dưới thân. 

 "Ngụy Nghi đường đường là công chúa của Đại Ngụy đế quốc, ngươi nói một câu liền bảo cô gả nàng cho ngươi, ngươi xem nàng là gì? Lại xem Địa Ngụy đế quốc chúng ta là gì?" 

 Ngụy Bân ở bên cạnh nghe vậy không khỏi đổ mồ hôi lạnh. 

 Hắn cảm thấy Phụ Hoàng Cực vì coi trọng thể diện, rất có thể sẽ nặng tay trừng trị Ngụy Nghi và Kỷ Tiêu. 

 Nếu như vậy thì nguy rồi! 

 Hoàng hậu vội nhỏ giọng khuyên nhủ: "Bệ hạ, sao có thể tức giận thất lễ trước mặt đế phu?" 

 "Hơn nữa ngươi vốn cưng chiều Nghi nhi, hôm nay nàng có người trong lòng, lại còn là Kỷ Tiêu tuấn tú lịch sự, rất có thực lực, ngươi nên cao hứng mới đúng nha!" 

 Ngụy Trường Thiên nghe vậy im lặng. 

 Thật ra hắn đã sớm biết chuyện Ngụy Nghi lén chuồn đi, cũng phái người đi tìm hiểu bối cảnh Kỷ Tiêu. 

 Thông qua đủ loại tình báo, hắn cảm thấy Kỷ Tiêu rất có thể che giấu chuyện gì đó. 

 Cho nên quyết định không nóng vội đả thảo kinh xà, trước không quấy nhiễu hai người Ngụy Nghi và Kỷ Tiêu. 

 Dù sao Ngụy Nghi và Kỷ Tiêu cũng không làm ra chuyện gì khác người, tất cả đều trong kiểm soát. 

 Nếu không phải hôm nay là đại hội Trù thần, còn có nhiều quốc quân và thái tử đến đây bàn định chuyện hôn sự của Ngụy Nghi, hắn cũng không vội để Ngụy Bân đưa Ngụy Nghi trở về. 


 "Cho nên cô cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể làm ra Thiên Bảo bát trân trong vòng một nén nhang, cô sẽ gả Nghi nhi cho ngươi!" 

 Xôn xao! 

 Một câu Thiên Bảo bát trân khiến cao thủ trù đạo có mặt ở đây khiếp sợ. 

 Cái gọi là Thiên Bảo bát trân, chính là món ăn nổi tiếng cực kỳ xa hoa và cầu kỳ .


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv