Chương 742
Mấy người Tuyền Châu nghe được động tĩnh vội vàng nhìn về phía Đông Hoàng Tử U, thấy khóe miệng nàng có máu thì lập tức giật nảy mình.
"Khóe miệng mẫu thân có máu!"
"Ai nha! Mẫu thân là sinh bệnh sao?"
"Thật là nhiều máu, sao lại như vậy?"
"Mẫu thân không có sao chứ!"
...
Bọn nha đầu lập tức thả bát đũa xuống, bổ nhào vào trong ngực Đông Hoàng Tử U. Bốn đôi mắt đen nhánh tràn đầy lo âu và đau lòng.
"Mẫu thân không sao!"
Đông Hoàng Tử U vội vàng nâng ngọc thủ lên, bóp ra một đạo linh khí lau đi vết máu ở khóe miệng. Đồng thời, nàng vận chuyển chân nguyên, tiên pháp ma công sát nhập cùng thi triển, muốn muốn mạnh mẽ ngăn chặn thương thế trong cơ thể.
Thương thế là Cửu Đỉnh Đại Đế Tư Mã Vô Tướng để lại. Trận chiến ở Phong Hàn Cốc, Tư Mã Vô Tướng diễn biến ra Cửu Châu Thần Đỉnh pháp tướng, có lực lượng pháp tắc siêu cấp kinh khủng. Khi Đông Hoàng Tử U hóa thành Hỏa Phượng Hoàng cứng đối cứng chạm vào Cửu Châu Thần Đỉnh, không ngừng bị lực lượng pháp tắc của Thần Đỉnh công kích.
Chín lần giằng co. Mặc dù Đông Hoàng Tử U đánh tan Thần Đỉnh pháp tướng của Tư Mã Vô Tướng nhưng cũng bị tổn thương. Mà tổn thương này khó trị nhất chính là mười hoàng kim khiếu huyệt ở đan điền. Mười hoàng kim khiếu huyệt này lấy huyệt Khí Hải làm chủ.
Chính là Đông Hoàng Tử U dung hợp rất nhiều công pháp tu tiên và tu ma, xây dựng ra khiếu huyệt một lần nữa. Bọn chúng cứng cáp mạnh mẽ hơn so với ba trăm sáu mươi khiếu huyệt của người tu đạo bình thường, có thể dung nạp Tiên Ma chi khí đồng thời vận hành. Có thể thu nạp nhiều linh khí hơn, chuyển vận đến toàn thân trong nháy mắt.
Tầm quan trọng không cần nói cũng biết!
Cửu Châu Thần Đỉnh của Tư Mã Vô Tướng đáng sợ ở chỗ lực lượng pháp tắc nó thả ra như giòi trong xương. Một khi bị lực lượng pháp tắc này gây thương tích thì vết thương không ngừng bị lực lượng pháp tắc xâm nhập, khó mà chữa trị.
Với tu vi và công pháp trước mắt của Đông Hoàng Tử U, hoàn toàn không thể trừ tận gốc lực lượng pháp tắc này ra khỏi cơ thể. Cho nên nàng chỉ có thể cưỡng chế áp chế, đồng thời nhịn cảm giác đau đớn do bị thương mang đến.
"Mẫu thân, để cha xem cho ngươi một chút đi!"
"Đúng đó, cho dù chúng ta bị thương như thế nào thì cha đều có thể nhanh chóng trị tốt cho chúng ta!"
"Ừm, lần trước ta đá chân sưng lên, cha giúp ta chữa rất nhanh, mẫu thân, ngươi cũng nhìn thấy nha!"
Mặc dù Đông Hoàng Tử U nói không có sao nhưng các nha đầu vẫn rất lo lắng. Các nàng biết mẫu thân của mình là một nữ hài cực kỳ mạnh mẽ, cho dù bị thương cũng sẽ không nói cho người khác biết. Cho nên bọn họ đều ra sức thuyết phục Đông Hoàng Tử U nhờ Lâm Hiên chữa bệnh. Hơn nữa các nàng tin chắc với năng lực của cha mình thì chắc chắn có thể trị cho mẫu thân rất nhanh.
Lâm Hiên nhìn Đông Hoàng Tử U một chút: "Ta bắt mạch cho ngươi."
Hắn vừa mới phát hiện tư thế đi đường của Đông Hoàng Tử U hơi cứng ngắc, cho nên đoán có thể là nàng bị thương. Bây giờ Đông Hoàng Tử U thổ huyết, hắn biết nàng bị trọng thương, đương nhiên phải giúp nàng chữa khỏi triệt để. Mà trong y đạo hắn biết có một loại huyền thuật tên là "Đọc Mạch Thuật".
Dựa vào huyền thuật này thì có thể căn cứ tình huống nhân thể kinh mạch mà nhìn ra tất cả tật bệnh trên người. Loại huyền thuật này còn chuẩn hơn dùng linh khí điều tra. Nếu ở kiếp trước thì là kỹ thuật chụp cộng hưởng từ.
"Ừm!" Đông Hoàng Tử U duỗi ra cổ tay trắng như tuyết.
Lần trước thấy Lâm Hiên giúp Tuyền Ấu chữa mắt cá chân, Đông Hoàng Tử U cảm thấy hẳn là Lâm Hiên hiểu một chút tri thức y đạo cơ sở. Mà y đạo chẩn bệnh, quan trọng vọng, văn, vấn, thiết.
Lâm Hiên muốn bắt mạch giúp mình, thoạt nhìn đúng là có chút ý như vậy. Nhưng mà Đông Hoàng Tử U bị Tiên Khí gây thương tích, không như chứng bệnh bình thường. Nàng cũng không tin Lâm Hiên dùng thủ pháp y đạo cơ sở là có thể trị cho mình được.
Nhưng ở trước mặt chúng nữ nhi, nàng không thể cự tuyệt hảo ý của Lâm Hiên, đành phải phối hợp.
Lâm Hiên khoác ngón tay lên trên cổ tay Đông Hoàng Tử U, cảm nhận được cảm xúc tinh tế tỉ mỉ.
Nhưng mà giờ phút này hắn không rảnh thưởng thức da thịt trơn nhẵn của Đông Hoàng Tử U mà âm thầm vận dụng "Đọc Mạch Thuật" nhìn trộm kinh mạch của Đông Hoàng Tử U.
Đông Hoàng Tử U sau khi nghe xong yên lặng cười một tiếng. Lâm Hiên nói như vậy cũng có chút đúng. Ví dụ như là khí huyệt dồn ứ, đan khiếu bị cắt đứt cũng phù hợp thương thế của Đông Hoàng Tử U.
Nhưng nghĩ kĩ lại thì loại thuật ngữ này trong sách thuốc nào cũng có, cũng không có chỗ đặc biết gì. Dựa vào chẩn bệnh như thế này thì có thể trị hết thương thế của mình sao?
Đông Hoàng Tử U âm thầm lắc đầu không thôi. Nhưng mà nàng cũng không muốn đả kích lòng tự tin của Lâm Hiên, tiếp tục hỏi: "Như vậy phải nên làm như thế nào mới có thể trị?"
Lâm Hiên: "Lấy chỉ ấn huyệt vị mấu chốt hẳn là có thể khơi thông."