Ai từng gặp bản chóa đều biết bản chóa là một con chó có nghĩa, và cũng biết nó có một con sen xúc kít vô tình nhẫn tâm.
Chó cưng đói bụng, con sen chỉ biết cho ăn thức ăn cho chó.
Chó cưng mệt nhọc, con sen cho nó ngủ trong cái ổ chó bừa bộn.
Chó cưng không vui, con sen mặt lạnh càng thêm lạnh, thặc khó coi.
Quá đáng hơn là chó cưng trèo lên nóc cây leo trèo còn con sen thì ăn ngon ngủ ngon, không chút tình cảm gì với cục cưng của cái nhà này!
Tôi lạnh lùng nhìn Tình Địch đi tới đi lui trong nhà.
Hừ, ăn mặc đẹp như vậy là lại muốn đi hẹn hò với tên đàn ông ngoại lai nào.
Không nhìn thấy chó cưng bé nhỏ... cả đêm nằm trên kệ chờ đợi anh sao!
Anh mau nhìn bản chóa một chút đi, gầy trơ xương dòi!
Ê?
Đợi đã! Tình Địch anh đi ra ngoài??? Anh không đưa theo bản chóa!
Mắt thấy Tình Địch mở tủ thay giày.
Bản chóa mặc dù không vui nhưng trong lòng lại âm thầm mừng rỡ ~
Đi đi đi đi ~
Anh đi rồi bản chóa phải tìm Chris làm món ăn ngon ~
"Cười thầm cái gì?"
Tình Địch bất thình lình đứng trước mặt tôi.
Tôi nhanh chóng hold lại đống nước bọt đang chả trong miệng trách móc nhìn người ấy.
"Gâu!"
Bản chóa có cười đâu, rõ ràng đây là ánh mắt u buồn khiến lòng người tan vỡ!
"Còn dám giận, Tiểu Hạch Đào, tao thật sự không biết cái gì đã thổi phồng lòng can đảm trong chó của mày, giờ còn biết được voi đòi tiên luôn rồi."
Hừ!
Bản chóa sẽ không sợ anh như trước nữa đâu!
Bây giờ anh đã không thể rời khỏi bản chóa ~ bản chóa phải dùng tới...
Thân thể đột nhiên nhẹ bẫng.
Anh làm gì? Con sen kia, mau thả chân bản chóa ra!!!
Tình Địch anh là đồ gian trá!!!
Dám đánh lén ngay lúc người ta không đề phòng.
Vớt bản chóa lên xong liền đi ra cửa.
Trải nghiệm đau thương nói cho bản chóa biết...
Hiện tại không thể ngang ngược!
Làm nũng một chút vậy, bản chóa vẫn là một chú chó ngoan.
Nếu như bị vứt đi, Tình Địch nhớ tôi lại hối hận thì phải làm sao bây giờ!
Tôi chỉnh lại vẻ mặt đang chuẩn bị hức hức...
Cửa mở.
Người ngoài cửa chặn hết mọi âm thanh của bản chóa lại.
Thật ngại quá, dù bản chóa bị ném đi cũng không có tâm trạng nũng nịu nữa!
"Không phải nói ra ngay à, sao cậu lại vào đây?"
Tình Địch nở nụ cười dịu dàng với Người Yêu.
Bản chóa không cần nhìn cũng biết khóe mắt Tình Địch có bao nhiêu đẹp!
Hu hu hu...
Tôi đau lòng ngả đầu lên cánh tay Tình Địch.
"Lâu rồi không gặp anh em có hơi gấp, nhớ anh lắm."
Người yêu của tôi tình thâm ý trọng, giang hai tay bước tới ôm Tình Địch.
Sao tôi có thể để em được như mong muốn? Tôi quay đầu sủa lên với em ấy.
Vừa hung dữ vừa ngầu.
"Gâu gâu gâu ẳng!!!"
Quả nhiên người yêu của tôi dừng tay lại, có lẽ đang ở trước mặt Tình Địch nên em chỉ có thể dằn lại vẻ mặt khó ở.
Tình Địch nhẹ nhàng vuốt ve tôi.
"Tiểu Hạch Đào vẫn không thay đổi gì, vẫn hung hăng như trước."
Ánh mắt người yêu của tôi sáng lên.
"Để Tiểu Hạch Đào ở nhà ngủ đi, đến Tây Lĩnh nó cũng không bơi được, kiểu gì cũng sẽ buồn chán."
Tây Lĩnh??? Các người định đi Tây Lĩnh mà không đưa bản chóa theo!
Tôi ngọ nguậy sủa lên với Tình Địch.
"Áu áu áu!"
Không được, các người phải đưa bản chóa theo.
Cái suối nước nóng (?) kia chính là thánh địa yêu đương vụng trộm... Bản chóa nhất định phải trông chừng các người!
"Nếu để Tiểu Hạch Đào ở nhà thì không thể ở đó qua đêm được."
Tình Địch từ chối.
Cái gì? Các người còn định ở lại qua đêm!!!
Tình Địch, anh mau nhìn đầu bản chóa xem, có phải màu xanh lá thấm sâu vào tận lỗ chân lông rồi khum.
"Em có thể cho người chăm sóc nó."
Mặc dù Người Yêu đã nói như vậy nhưng Tình Địch vẫn kiên trì như cũ.
Thật tốt quá ~
Sau khi lên xe tôi nghiêm mặt ngồi giữa hai người họ.
Hừ, Tình Địch, anh đúng là hư tình giả ý.
Chỉ lúc hữu dụng mới đối xử tốt với bản chóa!
Dọc đường nhờ mấy lần cản trở của tôi...
Người Yêu cuối cùng cũng dừng mấy suy nghĩ gây rối lại.
Nói chuyện là được rồi!
Hừ!
"Lần này anh không đi Thụy Điển, em cũng không biết tranh của anh đẹp như vậy."
Bản lĩnh nói mò đúng đỉnh, tôi khách sáo lườm em ấy một cái.
"Chỉ vẽ tùy tiện chút thôi."
Đúng vậy, vô cùng tùy tiện.
Bản chóa cũng có thể quẹt bừa một đống màu mè.
"Em đã biết về Hiệp hội họa sĩ Thụy Điển, các thành viên đều là họa sĩ với kỹ năng hội họa tuyệt vời, anh khiêm tốn quá."
Hử? Em có biết cái hội đó đang đào hết vốn liếng của mình không ~
"Tuy tôi là thành viên nhưng cũng chỉ làm mấy việc hành chính thôi."
Tình Địch càng thêm khiêm tốn, sau đó ngáp một cái.
Người yêu của tôi vội vã săn sóc nói.
"Vừa về nước đã bắt anh ra ngoài rồi, có muốn ngủ trước không?"
Tình Địch gật đầu tựa lưng vào ghế rồi nhắm mắt lại.
Tôi đương nhiên phải trông Tình Địch.
Mặc dù người ấy là một con sen xúc cớt rác rưởi.
Nhưng không thể để người ấy bị người yêu của tôi nhúng chàm được.
Thực đáng ghét.
Người yêu của tôi không biết xấu hổ nhìn chằm chằm Tình Địch.
Tình Địch của tôi đương nhiên rất đẹp, nhưng đẹp cũng không phải cho em nhìn! Nhìn cũng không thích em đâu!
Tôi hung hăng lườm em ấy.
Có giỏi thì nhìn bản chóa đây này.
Tôi thè lưỡi với ẻm.
Ê! Em nhìn thật à! Tôi sợ đấy.
Người Yêu của tôi nhìn sang thật, còn cười với bản chóa.
!
Đm, bỗng nhiên bản chóa rất lo lắng cho Tình Địch.
Em ấy như vậy một là tâm trạng tốt, hai là đã nghĩ cách khiến mình vui vẻ.
Sẽ không làm điều gì ngu ngốc, phải không?
Nghĩ vậy tôi lại lườm Tình Địch đang ngủ.
Anh đồng ý cái gì mà chẳng được, mắc gì lại muốn đi qua đêm với người khác, anh đúng là cái đồ không trong sáng chút nào!
Tây Lĩnh là một khu nghỉ mát suối nước nóng nổi tiếng bên cạnh thành phố.
Rất nhiều người có tiền đều mua nhà ở đây để nghỉ dưỡng.
Trước đây tôi cũng tới đây nhiều lần, dù gì tắm suối nước nóng cũng là việc tôi yêu nhất ~
Xe dừng lại tôi lập tức nhào vào lòng Tình Địch đánh thức người ấy.
"Gâu gâu gâu!"
Lúc trước là chúng ta chưa đủ cố gắng, hôm nay bản chóa nhất định sẽ bảo vệ anh!
Tình Địch mở mắt ra xoa bóp gáy tôi.
"Sao thế?"
Tôi quay đầu nhìn sang Người Yêu sau đó quay lại cọ lên tay Tình Địch.
"Không có gì."
Nghe người yêu của tôi giải thích Tình Địch bất đắc dĩ gật đầu.
"Dạo này Tiểu Hạch Đào rất không nghe lời."
Tình Địch, anh thay đổi rồi!
Con sen không cưng chiều tôi nữa rồi!
Tôi tức giận gặm áo người ấy.
Hai tay Tình Địch nhéo mặt tôi rồi kéo sang hai bên, cảnh cáo:
"Tiểu Hạch Đào, chờ quay về tao sẽ đưa mày đi gặp nha sĩ, ngứa răng như vậy nhất định là sâu rồi."
"Gấu!"
Bản chóa dùng hàm răng trắng tinh cắn anh á!
Tức giận tức giận.
Xuống xe bản chóa vẫn nhắm mắt theo sau Tình Địch.
Rất nhanh đã tiến vào một căn biệt thự mái cong tường trắng.
Tôi từng cười nhạo Người Yêu, nói biệt thự nhà em ấy không ra làm sao.
Em ấy lại nói tôi không hiểu thẩm mỹ.
Được rồi, không hiểu thì không hiểu.
Lúc này Tình Địch bỗng nhiên dừng lại, người ấy vui sướng nói:
"Thiết kế của ngôi nhà này rất chân thực và sáng tạo, sự kết hợp hoàn hảo giữa phong cách Trung Quốc và phương Tây rất đẹp."
Người Yêu của tôi cũng rất vui.
"Em biết anh biết thưởng thức mà, không như vài người nào đó không bao giờ hiểu được."
Ha ha.
Nói tôi chứ gì, lúc này bản chóa cảm thấy xấu hổ chết đi được.
"Cậu còn dẫn ai đi cùng à?"
Tình Địch đột nhiên hỏi.
Người Yêu lơ đễnh trả lời.
"Vài hồ bằng cẩu hữu lúc trước mà thôi."
Hừ, móng heo bự.
大猪蹄子: /dà zhū tí zǐ/: Móng heo bự: thường được cái cô gái dùng để công kích những người đàn ông hay thay lòng, nói lời không giữ lấy lời.
Suối nước nóng nằm trong khuôn viên biệt thự, khá lớn.
Hệ thống phun sương làm mát được trang bị làm cho nó trông giống như sương mù và cực kỳ mát mẻ ~
Vô cùng muốn xuống!
"Tiểu Hạch Đào, mày chưa tắm đâu."
Không, annh thả bản chóa ra, bản chóa không thể nhịn được nữa!
Tôi giãy dụa giữa không trung.
Nhưng không thể nào thoát khỏi ma trảo của Tình Địch.
Hừ, không phải là muốn tắm với bản chóa à?
Tắm thì tắm!
Tôi bị Tình Địch ném vào phòng tắm.
Một lúc sau người ấy cũng tới.
Một khoảng trắng xóa lọt vào trong mắt.
Ối ~ ngượng quá đi hà ~
"Mày đang nhìn gì hả?"
Chân trần của Tình Địch khẽ chọt lên trán tôi.
Trời ơi! Máu mũi của bản chóa!!
Tình Địch anh siêu cấp đẹp luôn!
Bản chóa thấy cả chít chít òi ~~
Sao anh lại như vậy hả Tình Địch? Có là chó cũng không được tùy tiện cho xem chứ!
Tình Địch vẫn không hề có cảm giác gì với cõi lòng đang rít gào của bản chóa.
Tắm xong còn tắm cho bản chóa nữa.
Mãi tận đến lúc xuống suối nước nóng bản chóa vẫn chưa phục hồi tinh thần.
A a a a a a a a a.
Thực sự là quá ngượng ngùng.