Edit: Heo
Quay chụp càng ngày càng bước vào quỹ đạo, cả nhóm đi vào nhịp, tiến độ nhanh dần đều.
Nhưng ngay sau đó, một hot search nổi lên, đà phát tán khá lớn, thậm chí còn ảnh hưởng đến công việc quay phim bình thường của cả đoàn.
“Cái lùm mía, cậu để Lịch Miểu vào phòng mình lúc nào vậy?” Lâm Đông kéo Giản Mộ cho anh xem điện thoại di động.
Giản Mộ rơi vào trong sương mù, cầm điện thoại ra nhìn, kỳ lạ, ảnh chụp màn hình Lịch Miểu gõ cửa phòng anh tối hôm đó được tài khoản marketing po đăng lên Weibo.
Theo lý mà nói, hai diễn viên đến thăm nhau là chuyện bình thường, cũng không phải khác giới, cũng không có nhiều chuyện như vậy, nhưng mà Lịch Miểu cũng không phải là một diễn viên bình thường.
Hai bộ phim văn nghệ mà cậu ta ra mắt kia là phim đồng tính, để quảng bá phim, đoàn phim đã lôi hai diễn viên trong đoàn ra bán hủ, Lịch Miểu bị gắn mác gay vì bị dán lên cái mác đồng tính luyến ái.
Hơn nữa, thời gian gặp gỡ giữa hai người cũng không khéo, trên ảnh chụp đều ghi rõ thời gian, tại sao hai giờ sáng các diễn viên lại ghé qua phòng nhau, đối diễn à?
Vốn dĩ không có chuyện gì, một bức ảnh chụp cũng không giải thích rõ ràng sự tình, nhưng sau đó có người chụp mặt Lịch Miểu đi bệnh viện truyền dịch, để lại quá nhiều suy nghĩ cho mọi người, trên mạng lại bắt đầu dậy sóng.
Kể từ khi Giản Mộ tiến vào trong giới, anh ấy chưa dính scandal với bất kỳ ai, thêm việc nhân khí của anh đang vượng, vấn đề này bắt đầu gây xôn xao, Lâm Đông thậm chí không có nhiều chỗ để thực hiện các hoạt động của mình.
“Xào scandal thôi.” Giản Mộ không cảm thấy có chuyện gì cả. Một vài bức ảnh chụp và một vài thứ không cần thiết thật thái quá và buồn cười, người có đầu óc sẽ không tin, kẻ không có đầu óc có quyền ăn dưa đang hot. Huống hồ, cả hai người bọn họ cùng tham gia <Thiên Hạ>, coi như tuyên truyền miễn phí cho <Thiên Hạ>
“Cậu thật tốt bụng.” Lâm Đông nhìn quanh không thấy đám người của Lịch Miểu, Giản Mộ làm việc với anh ta lâu rồi, tự nhiên nhìn ra tâm tư của anh ta, vì vậy anh chủ động giải thích, “Cậu ta đêm đó sốt, nên cậu ấy đến gặp tôi để lấy thuốc. ”
Lịch Miểu thực sự bị bệnh, tình trạng của cậu ấy vô cùng nghiêm trọng, nghỉ phép vào ngày hôm sau, tình trạng của cậu ấy cũng không cải thiện, suýt nữa thì biến thành viêm phổi. Đạo diễn đã cho cậu ta nghỉ phép vài ngày và để người đại diện của cậu đưa đến bệnh viện.
Cũng may là người không có mặt trên phim trường, nếu không việc này kiểu gì cũng có chút lúng túng.
Bất kể bạn Lịch Miểu như thế nào, hay sự tình bị xào xáo ra sao, chuyện Lịch Miểu đến tìm anh đúng là tình cờ bị chụp lại.
Đoàn phim vốn là một xã hội nhỏ, tất cả đều xông lên đi đầu ăn dưa, đương nhiên khi xảy ra chuyện, bọn họ càng muốn nắm bắt chân tướng hơn những người khác, nhưng Giản Mộ không phản ứng chút nào, trạng thái rất tốt, hoàn toàn không bị scandal ảnh hưởng. Ngoài ra, nhân vật chính khác cũng không có ở trên phim trường, sau một khoảng thời gian ngắn, lòng người táo bạo tự chìm xuống, đoàn phim trở lại trạng thái bình thường.
Lý Chu cùng Giản Mộ giao lưu rất nhiều, diễn xong hiếm thấy lắm miệng một câu, “Cậu và Tiểu Lịch không có gì, đúng không?”
“Không có gì.” Giản Mộ ngồi trên ngựa hít một hơi.
“Bên tuyên truyền cảm ơn cả hai kìa.” Lý Chu cười trêu chọc.
“Vừa vặn tiết kiệm tiền.”
Lịch Miểu ở bệnh viện nhìn thấy hot search chậm một bước, nhưng ngay khi biết được liền vô cùng lo lắng nhanh chóng xin lỗi Giản Mộ. Không lâu sau khi thêm WeChat, họ vẫn chưa chính thức trò chuyện. Lịch Miểu đã biên tập một đoạn văn bản dài lưu loát nói rõ về nơi ở của trợ lý mình vào đêm hôm đó và cậu không biết lại chọc phải phiền phức như vậy, Giản Mộ xem xong chỉ cảm thấy rất buồn cười.
Từ khi vào trong giới, anh hiếm thấy người nào thành thật như Lịch Miểu.
Tin tức giải trí đang thay đổi nhanh chóng, ấp ủ một đêm hầu như đều có thể tự dẹp loạn, vốn tưởng rằng lần này ô long cũng có thể nhanh chóng bỏ qua, nhưng Giản Mộ lại bỏ sót chi tiết, cho nên ngày thứ hai lại lên hot search khiến mọi người trở tay không kịp.
*ô long là chuyện nhầm lẫn xấu hổ