29, Xuất chinh
Trong hoàng cung Thiên Lang quốc, Hoa Thiên Lang ngồi ở ngự thư phòng có chút đăm chiêu.
“Hoàng Thượng.” Lâm Hạo Dương đẩy đẩy y:“Tin vừa rồi đại ca thông báo, người có ý kiến gì không?”
Hoa Thiên Lang đứng lên nói:“Mạc Bắc dã tâm lớn, Phụ hoàng lúc tại vị vẫn luôn muốn tiến công cho bọn họ xem mặt mũi, lại thủy chung do do dự dự, mới bỏ lỡ thời cơ tốt nhất, lần này trẫm nhất định phải cho bọn họ nhìn thấy!”
“Thay vì đợi bọn chúng xâm lược, không bằng chúng ta chủ động xuất binh, dù sao chúng ta cũng đã sớm chuẩn bị trận chiến này.” Lâm Hạo Dương cũng gật đầu, đi đến bên cạnh y nói:“Hoàng Thượng, ta muốn lập tức mang binh đi chinh chiến Mạc Bắc!”
Hoa Thiên Lang đáp ứng, nói:“Ngươi là tướng quân tài giỏi nhất của trẫm, đương nhiên là ngươi đi. Mạc Bắc nhất định phải đánh, hơn nữa càng nhanh càng tốt, bất quá lần này không phải chỉ có một mình ngươi đi.”
“Đương nhiên, trong quân đội có nhiều người mới thiếu kinh nghiệm…… Lần đánh Mạc Bắc này ta muốn đưa Phó tướng Ngô Uy theo, là nhân tài mới, chỉ là còn khuyết thiếu chút kinh nghiệm.” Lâm Hạo Dương chân thành nói.
Hoa Thiên Lang sờ sờ cằm, nói:“Ngô Uy…… Là nhi tử của Ngô Thị Lang đúng không? Không tệ, bất quá trừ bỏ hắn còn có một người.”
“Ai?” Lâm Hạo Dương nhíu mày.
“Ta.” Hoa Thiên Lang nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt kiên định, nói:“Lần này trẫm phải ngự giá thân chinh!”
“Cái gì?” Lâm Hạo Dương sợ hãi:“Việc này không được.”
“Có cái gì không được!” Hoa Thiên Lang quay đầu nhìn hắn:“Việc trong triều có nhóm đại thần giúp trẫm xem xét, phía nam phía bắc cũng không có uy hiếp gì quá lớn, mưa thuận gió hoà cũng không có thiên tai, trẫm lần này cần tự tay làm thịt Tây Bắc Lang kia, xem như thỏa mãn nguyện vọng phụ hoàng!”
“Nhưng là……” Lâm Hạo Dương còn muốn khuyên can, còn chưa nói xong đã bị Hoa Thiên Lang hung hăng ôm vào trong lòng:“Mỗi lần ngươi vì trẫm xuất chinh vào sinh ra tử…… Trẫm cũng là nam nhân, cũng muốn vì giang sơn mình một lần chinh chiến sa trường, nếu ngay cả ngươi cũng phản đối trẫm, trẫm còn lấy lý do gì để đi thuyết phục mấy lão nhân trong triều kia đây?”
Lâm Hạo Dương ngẩn người, đưa tay ôm lấy Hoa Thiên Lang, trong lòng thở dài —– Thôi, mình ở trên chiến trường cẩn thận bảo hộ y là được, vì thế rầu rĩ “Ân” một tiếng, xem như đáp ứng.
Ba ngày sau, giữa văn võ bá quan hô ba lần vạn tuế, Hoa Thiên Lang cưỡi chiến mã mang theo đại quân Thiên Lang chậm rãi từ Hoàng cung xuất phát, hoàng sắc chiến y dưới ánh mặt trời rạng rỡ sinh huy, mũi giày thêu móng vuốt bàn long, tuổi trẻ khí phách ánh mắt kiên định, kiêu ngạo, quanh thân đều là đế vương khí không thể kháng cự. Lâm Hạo Dương cưỡi ngựa đi phía sau y, ngân sắc chiến giáp hoà lẫn cùng cùng Hoa Thiên Lang, tay cầm trường kiếm, anh khí tung bay. Toàn dân chúng trong thành ở hai bên đường nhất tề quỳ xuống, bọn họ đưa mắt nhìn vị đế vương trẻ tuổi nhất của quốc gia từ trước tới nay và Chiến thần Thiên Lang cùng nhau chậm rãi rời khỏi Thịnh Kinh, bước trên con đường chinh chiến Tây Bắc.
Sách sử ghi lại trận chiến lớn này, danh tự của Hoa Thiên Lang và Lâm Hạo Dương bởi vì vậy mà trở thành thần thoại, nhóm sử quan phụ trách ghi lại dốc hết toàn lực nhân tính hóa cho trận chiến đó hơn một chút, song sự thật đích xác vẫn rất đẫm máu tàn khốc, và vô luận thế nào cũng không thể che dấu, bao nhiêu sinh mệnh vì chiến dịch kia mà thay đổi, la bàn vận mệnh lặng yên chuyển động, tinh tượng bị máu tươi Mạc Bắc đả loạn, thăng trầm sai sót. Rất nhiều năm sau, người đã từng trải qua chiến dịch kia vẫn còn có thể nhớ lại một màn thảm thiết ấy, ở trận chiến cuối cùng liều chết, đao quang kiếm ảnh, người ngưỡng ngựa hí, chiến kỳ Thiên Lang tổn hại ở đại mạc tây bắc, gió mạnh phấp phới thê lương. Hoa Thiên Lang một tay chấp kiếm, phía sau là đại mạc rướm đậm màu đỏ tịch dương dài vô tận, không nói một lời đứng trên tường cao, cúi đầu xuống nhìn thần dân và lãnh thổ dưới chân, vẻ mặt uy nghiêm không ai sánh bằng.
Đại quân đi được nửa tháng, chỉ còn cách Cô Dương Vương thành Mạc Bắc mười ngày lộ trình, đến ngoại ô Lạc Thủy Trấn tạm thời dựng trại nghỉ ngơi, Hoa Thiên Lang và Lâm Hạo Dương đang ngồi ở trong đại trướng xem bản đồ thì nhìn thấy Lâm Hạo Phong đi đến, sắc mặt âm trầm không nói một lời.
“Đại ca sao ngươi lại tới đây?” Lâm Hạo Dương có chút giật mình đứng lên hỏi, ngày đó Lâm Hạo Phong tiến cung truyền xong khẩu tấn cho Hoa Thiên Lang liền vội vàng rời đi, sao hiện tại lại xuất hiện ở đây.
Lâm Hạo Phong không có trả lời vấn đề của hắn, chính là hướng Hoa Thiên Lang nói:“Hoàng Thượng, ta muốn đi theo người đánh Mạc Bắc.”
“Hảo!” Hoa Thiên Lang cũng không có hỏi nhiều, gật đầu đáp ứng: “Nhưng ngươi không thể tùy hứng làm càn, như vậy đi, ngươi đi theo Hạo Dương, nghe hắn điều phối.”
“Tạ Hoàng Thượng!” Lâm Hạo Phong nói xong liền quay đầu rời đi.
“Hoàng Thượng, người sao lại……” Lâm Hạo Dương có chút khó hiểu.
Hoa Thiên Lang cười cười, kéo tay hắn qua:“Ngốc tử, có cái gì hay mà hỏi, còn nhìn không ra? Đánh mất Gia Cát nên trong lòng nghẹn khuất, muốn giết địch cho hả giận.”
Lâm Hạo Dương lắc đầu, nhẹ nhàng thở dài.
Lâm Hạo Phong ra khỏi đại trướng, nhảy lên trên một thân cây ngồi nhìn Tây Bắc, ánh mắt thê lương đầy vẻ mỏi mệt, mình vài ngày trước tiến cung báo tin cho Hoa Thiên Lang xong liền ngày đêm kiên trì chạy tới Tây Bắc Vân Sát Bảo, lại ở khắp nơi ven đường nghe người ta truyền tin Phó bảo chủ Đoạn Tinh và Quân sư Gia Cát Thiên Duyên của Vân Sát Bảo thành thân, trong tửu lâu còn kể chuyện hai người họ ở bên nhau vốn là chuyện thiên kinh địa nghĩa —– “Gia Cát tiên sinh cùng Đoạn phó bảo chủ đều không phải phàm nhân, chính là thiên thượng tinh tú hạ phàm, là tam sinh hữu duyên, ai ngờ khi đầu thai lại cố tình bị tiểu tiên quấy rối, thành ra đều là thân nam nhi.”
“Vậy làm sao bây giờ a?” Dưới có quần chúng ồn ào nói. Bạn đang
âCòn có thá» là m sao? Ngá»c Äế Äá»nh viá»c Äã Äến nÆ°á»c nà y cÅ©ng chá» có thá» Äá» cho hai ngÆ°á»i bá»n há» trÆ°á»c trải qua kiếp nà y, kiếp sau lại tiếp tục tiá»n duyên. Äoạn phó bảo chủ khi còn nhá» gia cảnh bần hà n, Gia Cát tiên sinh lại là thiếu gia nhà già u, hai ngÆ°á»i chÃnh là tám thÆ°á»c sà o tre không gặp nhau. NhÆ°ng Äoạn phó bảo chủ lại cá» tình gặp Äược kỳ nhân, há»c Äược má»t thân võ nghá» cao cÆ°á»ng Äược Thần lão bảo chủ coi trá»ng, tuá»i còn trẻ Äã thà nh nhá» ÄÆ°Æ¡ng gia của Vân Sát Bảo. Gia Cát tiên sinh cÅ©ng là ngÆ°á»i vô tâm vá»i quan vá» triá»u Äình, tuy bụng Äầy kinh luân nhÆ°ng lại tá» vẻ không cần công danh, khÄng khÄng má»t má»±c Äến Vân Sát Bảo, muá»n sá»ng má»t cách tá»± tại! Äúng là duyên pháºn, dù Äã Äá»nh trÆ°á»c, cứ nhÆ° váºy, hắc, hai ngÆ°á»i Äá»i nà y liá»n gặp lại.â
âSau Äó thì sao?â Má»t khách nhân trong tá»u lâu nghe Äến cao hứng, thúc giục hắn ká» tiếp.
âSau Äó dù có trái vá»i thiên má»nh, ngá»c Äế nhìn thấy, a, nếu Äá»i nà y có thá» gặp lại, thì thế nà o? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thà nh thân! Liá»n cứ nhÆ° váºy, Äoạn phó bảo chủ cùng Gia Cát tiên sinh hai ngÆ°á»i,tiếp tục Äem duyên pháºn bá» Äứt Äoạn nà y tiếp ná»i. Cái nà y gá»i là má»ng tam sinh hoa khai tá»nh Äế, trừ gian nguy vÄ©nh kết Äá»ng tâm!â
Má»i ngÆ°á»i á» dÆ°á»i Äá»u cÆ°á»i vá» tay, trong tá»u lâu má»t mảnh á»n à o náo nhiá»t, không ai phát hiá»n á» trong má»t góc tá»u lâu, có ngÆ°á»i trong mắt Äầy thá»ng khá», chiếc ÄÅ©a Äã bá» siết gãy là m Äôi, máu tÆ°Æ¡i trên tay Äầm Äìa lại nhÆ° trÆ°á»c không cảm thấy Äauâ¦â¦
Lúc nà y, á» trong Cô DÆ°Æ¡ng VÆ°Æ¡ng thà nh Mạc Bắc, Gia Luáºt Thanh quỳ má»t gá»i, từ trong tay Gia Luáºt Khuyết tiếp nháºn ấn soái, xoay ngÆ°á»i kiên nghá» bÆ°á»c ra khá»i Äại Äiá»n.
Hai mÆ°Æ¡i nÄm chuẩn bá», rá»t cục Äã Äợi Äược thá»i Äiá»m chinh chiến, bản tÃnh hiếu chiến là từ trong xÆ°Æ¡ng tủy nam nhi Mạc Bắc, bản thân có phiêu phì chiến mã cùng chiến sÄ© mạnh mẽ, dá»±a và o cái gì lại phải khuất phục dÆ°á»i chân Thiên Lang Quá»c? Hà ng nÄm Äá»u phải lấy ra rượu ngon nhất cùng cô nÆ°Æ¡ng xinh Äẹp nhất, còn có rất nhiá»u và ng bạc châu báu ngà n dặm xa xôi cung phụng cho Hoa Thiên Lang, chá» Äá» Äá»i lấy má»t câu tán thÆ°á»ng?
Gia Luáºt Thanh là ngÆ°á»i mà trên Äại mạc ai nghe danh Äã phải sợ mất máºt, thá»i Äiá»m mÆ°á»i ba tuá»i liá»n mang binh bình Äá»nh những bá» lạc khác, gia tá»c Gia Luáºt từ nay vá» sau nhất thá»ng Mạc Bắc. NhÆ°ng mà ngay tại lúc Gia Luáºt Thanh xoa tay váºn sức chuẩn bá» chá» phát Äá»ng xuất binh chiến Thiên Lang Quá»c thì phụ vÆ°Æ¡ng Gia Luáºt Khuyết lại thần phục sứ thần Thiên Lang Quá»c, tiếp nháºn phong hà o tiên Äế Thiên Lang Quá»c cấp cho, mÆ°á»i lÄm tuá»i Gia Luáºt Thanh muá»n rút kiếm giết cái tên cuá»ng vá»ng sứ thần kia lại bá» Phụ vÆ°Æ¡ng phái thá» vá» trói gô trên mặt Äất.
Äợi sứ thần kia Äi rá»i, Gia Luáºt Khuyết nhìn sắc mặt tái xanh của nhi tá» giáºn dữ nói: âNgÆ°Æ¡i chá» còn là má»t tiá»u lang tá», chá» Äi, chá» ngÆ°Æ¡i chân chÃnh trÆ°á»ng thà nh Mạc Bắc Lang VÆ°Æ¡ng, lại mang binh thay Phụ vÆ°Æ¡ng Äòi lại khuất nhục hôm nay.â
Gia Luáºt Thanh tá»nh tá»nh mê mê, tá»±a há» Äã hiá»u Äược ý tứ của Gia Luáºt Khuyết, từ Äó vá» sau há»c Äược cách ẩn dấu sá»± sắc bén góc cạnh của mình. NÄm y hai mÆ°Æ¡i tuá»i, tiên Äế Thiên Lang Quá»c bÄng hà cả nÆ°á»c Äá» tang, tân Äế Hoa Thiên Lang kế vá» chÃnh là lúc váºn nÆ°á»c không yên. Gia Luáºt Thanh nguyên bản muá»n mang binh quét sạch Thiên Lang Quá»c, lại cá» tình lúc nà y thúc phụ không chá»u thua kém bắt Äầu khá»i xÆ°á»ng ná»i loạn, bình Äá»nh ná»i loạn xong bản thân nguyên khà tá»n thÆ°Æ¡ng nặng ná» cÅ©ng không còn lá»±c xuôi nam chinh phạt. Không muá»n trÆ¡ mắt mất Äi cÆ¡ há»i, Gia Luáºt Thanh Äang lúc lo âu lại nghe Äược tin Tây Nam có Phiên vÆ°Æ¡ng mÆ°u phản, không khá»i cÆ°á»i lạnh ââ Xem ra không phải chá» có mình có phần tâm tÆ° nà y, suy nghÄ© má»t chút Äi Äến Tây Nam, nghÄ© trÆ°á»c tiên giúp bao cá» Tây Nam kia xuất binh diá»t Thiên Lang, chá» bá»n há» lưỡng bại câu thÆ°Æ¡ng thì sẽ ngÆ° ông Äắc lợi.
Lúc ấy hai mÆ°Æ¡i tuá»i Gia Luáºt ngà y Äêm Äuá»i tá»i Tây Nam, bằng và o má»t thân võ nghá» cao cÆ°á»ng gia nháºp và o trong quân ngÅ© Tây Nam VÆ°Æ¡ng. Lần Äầu tiên dẫn quân xuất chiến Gia Luáºt Thanh thiếu chút nữa cÆ°á»i ra tiếng, tÆ°á»ng quân mà Äá»i phÆ°Æ¡ng phái tá»i chÃnh là má»t thanh niên trẻ tuá»i nhìn thanh tú, cưỡi bạch chiến mã, thân hình ÄÆ¡n bạc vẻ mặt Äạm mạc, phÃa sau hắn là má»t Äám binh sÄ© thân cao thá» tráng hình thà nh tiên minh Äá»i láºp, Gia Luáºt Thanh nghÄ© rằng Hoa Thiên Lang nà y tháºt Äúng là phế váºt, tuyá»n tÆ°á»ng quân hay là tuyá»n ai mỹ nhân? Cho nên vẫy tay láºp tức tấn công, lại không ngá» còn chÆ°a tá»i hai mÆ°Æ¡i chiêu Äã bá» thiếu niên kia má»t kiếm Äâm trúng, may mắn phó tÆ°á»ng liá»u chết má»i có thá» cứu mình má»t mạng, Äây là tráºn chiến Äầu tiên hắn thất bại từ lúc chà o Äá»i tá»i nay, cháºt váºt không chá»u ná»i lui vá» má»i biết Äược ngÆ°á»i ná» chÃnh là thiếu niên trẻ tuá»i Chiến thần Lâm Hạo DÆ°Æ¡ng trong truyá»n thuyết của Thiên Lang. MÆ°á»i mấy tráºn chiến sau, Lâm Hạo DÆ°Æ¡ng chá» huy thiên quân vạn mã bình Äá»nh từng tòa thà nh trì, má»i khi nhìn thấy hắn cưỡi bạch mã xông và o, không ngại không sợ, trên khuôn mặt tuá»i trẻ lại luôn không có biá»u tình gì nhÆ°ng trong mắt cÅ©ng là khoái ý khát máu.
Có má»t lần Gia Luáºt Thanh tháºt vất vả má»i có thá» Äem hắn cô láºp và o rừng Tây Nam, mai phục ba trÄm ngÆ°á»i ý Äá» bắt lấy hắn, lại không nghÄ© rằng mình cùng hắn liá»u chết Äấu mấy trÄm hiá»p sau vẫn bá» hắn Äà o tẩu, chá» Äá» lại trong bụi cá» má»t bạch sắc ngá»c bá»i lúc Äánh nhau vô ý là m rÆ¡i. Hình dạng ÄÆ¡n giản tua thanh sắc, phÃa trên có khắc má»t chữ âDÆ°Æ¡ngâ nho nhá», tá»± Äó vá» sau, khá»i ngá»c bá»i kia liá»n Äeo trên bá»i Äao của Mạc Bắc hoà ng tá» Gia Luáºt Thanh, cùng hắn Äông chinh Tây chiến, yên lặng chứng kiến Mạc Bắc Lang từng chút từng chút trÆ°á»ng thà nh.
Lúc nà y Äã là hoà ng hôn trắng nhÆ° tuyết, Gia Luáºt Thanh Äứng á» trên Äà i cao nhìn sân táºp vắng vẻ, nghÄ© tá»i ngà y mai mình sẽ mang theo quân Äá»i cÆ°á»ng hãn nhất Mạc Bắc xuất phát cùng Hoa Thiên Lang liá»u chết Äánh cược má»t phen, từ nay vá» sau sau, mình sẽ là Äế vÆ°Æ¡ng kiêu ngạo nhất thế gian nà y. NghÄ© Äến dùng tÆ° thái không thá» kháng cá»± phủ lãm chúng sinh, huyết mạch toà n thân không khá»i sôi sục, dục vá»ng giết chóc từng chút hiá»n lên. Gia Luáºt Thanh nắm chặt khá»i ngá»c bá»i trong tay, thá»i gian dà i ma sát là m cho khá»i ngá»c bá»i kia vô cùng ôn nhuáºn, chinh chiến nhiá»u nÄm, cái chuôi Äao nà y không biết Äã giết bao nhiêu ngÆ°á»i, vá»n mà u thanh sắc Äã bá» máu nhuá»m thà nh mà u Äá» sáºm, dù tẩy rá»a nhÆ° thế nà o cÅ©ng không sạch, nhÆ°ng khá»i ngá»c bá»i nà y vẫn trÆ¡n bóng nhÆ° lúc ban Äầu, thủy chung xanh trắng Äạm mạc, giá»ng nhÆ° khuôn mặt ngÆ°á»i kia Äã khắc sâu trong trà nhá», vô luáºn nÄm tháng cá» rá»a tẩy trừ nhÆ° thế nà o cÅ©ng không tan biến.
Gia Luáºt Thanh nhãn thần dần kiên nghá», nhìn vá» phÃa Äông nam má» miá»ng nói:âDÆ°Æ¡ng, ta nói rá»i, ngÆ°Æ¡i là của ta, lần nà y xuất chinh ta muá»n dùng máu tÆ°á»ng sÄ© quá»c sá» Thiên Lang Äá» tẩy rá»a sá»± kháng cá»± trong lòng ngÆ°Æ¡i Äá»i vá»i ta, sau Äó Äạp lên thi cá»t Hoa Thiên Lang Äem ngÆ°Æ¡i mang vá» Mạc Bắc!â
. : .