:Tôi đã đưa cô ấy đến,thưa ngài.
Nazi*ko quan tâm*
USSR:Nazi.
Nazi*lơ*
USSR:.....
USSR:NAZI!
Nazi:G...gì?!
USSR:Sao ta gọi em dám lơ đi?
Nazi:Rồi!Tập trung lại nè!Được chưa?!
Nazi*đau đầu trở lại*:Ah...
USSR:?...
Nazi:Ko....ko sao!Choáng nhẹ thôi à....
USSR:Ta có xem hồ sơ khám bệnh của em sáng nay.
USSR:Nazi....khai thật đi....
USSR:Em thật sự đã uống thuốc đó chứ?
Nazi:.....
Nazi:Kể cả khi ko uống,ngươi nghĩ ta sẽ mang thai?
Nazi:Ngươi thử tính xem có bao nhiêu viên thuốc trong người ta rồi?
Nazi:Từng đấy thuốc....liệu có khiến ta mang thai được hay ko?
USSR:....Thôi được.Uống cũng như ko....
....
USSR:Bê nhanh lên cái đi.Lề mề quá đấy...
Nazi:Ngươi....ngươi thôi đi!*gắng sức bê đồ*
Nazi:Nó rất nặng,nặng hơn cả cân nặng của ta đó!...*thở dốc*
USSR:Bê đồ xong,thì ra công trường xây dựng căn cứ mới mà vác gạch cho công nhân.
USSR:Xong rồi thì ra nhà kho vệ sinh,và sau đó....*nói một tràng*
Nazi*ko để ý*:(Rối quá....)
Nazi*khó thở*:USSR....ta có thể....
USSR:Khi nào em hoàn thành hết số việc ta giao thì hẵng nghỉ.
USSR:Nghỉ giải lao 5 phút,rồi ta giao thêm việc cho.
Nazi:Tên khốn...
Nazi*đặt đồ xuống,lau mồ hôi*
Nazi:(Mệt quá...hắn đúng là ác nhân mà...bóc lột vừa thôi chứ....)
USSR*quát*:Còn dám đứng đó lơ là sao?
Nazi:(Còn hai thùng đồ nữa thôi....)
Nazi*choáng đầu*
USSR:Dám đứng đó diễn kịch trước mặt ta?
Nazi:Ko....*cố gắng tỉnh táo trở lại*
:S...sếp à...có nên cho cô ấy....
USSR*ko để ý*:Nhanh lên!Nazi!
Nazi*đi ra lấy đồ*
USSR:Đừng có đi chậm chạp như vậy chứ!*thiếu kiên nhẫn*
USSR kéo mạnh tay Nazi về phía trước,khiến cô ko giữ được thăng bằng mà ngã...
Điều mà ko ai ngờ tới,chính là Nazi ngay sau đó...
Nazi*đau*:Ah!...
Nazi:Đau quá!....
USSR:!....
Tay cô ôm lấy bụng,đau đớn co người lại.Thứ chất nào đó màu đỏ xuất hiện,thấm vào quần của cô và chảy ra ngoài,vô cùng tanh tưởi...
Nazi*kiệt sức*
USSR:(Ko....ko thể nào....)
:MAU GỌI CẤP CỨU NHANH LÊN!!!*hô hào*
.....
Tối hôm đó,tại dinh thự...
Xi:C...CÁI GÌ?!*đập bàn*
:Ngài ấy yêu cầu ngài mang cháo đến đó....
:Phạm nhân Nazi động thai....hiện đang được cấp cứu....
Xi:(Nazi....động thai?!)
Xi:(Rõ là....mình đã bảo bả uống thuốc rồi mà?!)
Tại bệnh viện,Nazi sau khi được cấp cứu đã được chuyển xuống phòng hồi sức.Sau hơn 2 tiếng ngất đi....
Nazi*từ từ tỉnh dậy*
Nazi:(Đây....là đâu?)
Nazi*cố gắng ngồi dậy*:(Bụng dưới mình....cứ đau âm ỉ là sao?...)
*tiếng mở cửa*
Bác sĩ:Cô Nazi,mừng vì cô đã tỉnh.
Nazi:Đây là bệnh viện sao?
Bác sĩ:Vâng.
Bác sĩ:Cô thấy trong người thế nào rồi?
Nazi:Ổn...chỉ là....tôi thấy đau nhẹ ở bụng dưới....
Bác sĩ:Vậy thì ko sao.Ai như cô cũng bị như vậy mà.
Nazi:Tôi....bị bệnh gì sao?
Bác sĩ*thở dài*
Bác sĩ:Tôi rất tiếc,có hai tin buồn.
Bác sĩ:Mong cô hãy thật bình tĩnh,hai điều này có thể ảnh hưởng đến tâm lý của cô.
Nazi*gật đầu*
Bác sĩ:Chúng tôi....rất xin lỗi....vì đã ko giữ được tính mạng của con cô....
Bác sĩ:Cô trước đây đã uống rất nhiều thuốc tránh thai sau mỗi lần quan hệ,tỉ lệ sinh của cô là rất thấp.Nhưng ko có nghĩa là cô ko thể mang thai được nữa.
Bác sĩ:Đứa trẻ này phải nói là vô cùng quý giá,nếu cô mang thai thành công và đứa trẻ được chào đời,thì sau này cô ko còn có thể sinh con được nữa.Đây là đứa con duy nhất của cô trong suốt cả cuộc đời cô.
Bác sĩ:Nhưng....vì khi cô đang mang thai,phải lao động cật lực.Đã vậy chế độ dinh dưỡng và nghỉ ngơi còn hạn chế nhiều....
Bác sĩ:Và từ nay trở đi.....cô ko còn khả năng sinh đẻ nữa.Tỉ lệ sinh của cô giờ chỉ còn là số 0....
Bác sĩ:Đó là hai tin buồn mà tôi muốn báo.Hiện tại,sức khỏe của cô đang yếu,cần được chăm sóc và nghỉ ngơi.Mong cô hãy sớm vượt qua nỗi đau này.....
Nazi:......
Bác sĩ:Tôi xin phép.*rời đi*