Năm giờ sáng, gà nhà hàng xóm đã nhảy lên cành cây sầu đâu vỗ cách phành phạch cất cao tiếng gáy, đánh tan sự yên tĩnh cả con ngõ.
"Ò ó o…''
Bị tiếng động đánh thức, Nhan Khanh bò dậy từ trên giường, bả vai cô co rúm lại vì lạnh. Cuối tháng mười hai, gió lạnh vẫn chưa tiêu tan, bầu trời âm u dường như chưa muốn nhường cho mùa xuân tươi mát. Hình như đêm qua trời mưa nên mái ngói vẫn còn đọng lại ít nước, từng hạt to như quả nho nhỏ giọt tí tách nghe như tiếng chuông gió vui tai. Liếc qua khe cửa sổ thấy sắc trời còn tối, người bên cạnh vẫn đang gáy khò khò.
Cô vén sợi tóc không chịu nghe lời trước mặt, bó thành búi tóc cao, trước khi vào nhà vệ sinh còn không quên gọi Tư Hà: "Dậy đi cưng, sắp đến giờ quay rồi!''
Tư Hà vẫn còn đang ngái ngủ, lười biếng hỏi: "Cậu thật sự nghiêm túc sao?''
Nhả nước súc miệng vị bạc hà ra, cô bước ra khỏi nhà vệ sinh mang theo một lòng nhiệt huyết: "Đúng vậy, phải làm lại từ đầu thôi. Sau này, bất kể loại vai gì tớ cũng đều nhận.''
''Khanh tiểu thư bị đoạt xá rồi, người đâu đến giải cứu.'' Bả vai Tư Hà cười đến mức run bần bật: ''Hóa trang trong đoàn phim ma xấu lắm đấy, người luôn xinh đẹp như cậu sợ là không chấp nhận nổi đâu.''
Nhan Khanh ngẩn người, nhớ lại quy tắc do mình đặt ra ''chỉ cần lên hình không đẹp, tôi tuyệt đối không diễn''. Đáy mắt tối dần đi, Nhan Khanh nhìn bản thân mình trong gương, khuôn mặt trong một đêm đã tiều tụy hơn hẳn, sắc mặt tái nhợt không còn đầy sức sống như xưa. Cô chỉ chỉ vào mặt mình: "Giờ tớ không còn gì nữa, đến nhà cũng bán mất, dù có nhuộm mặt tớ thành quỷ xấu xí cũng được, kiếm được tiền là tốt rồi.''
Tư Hà đá chăn sang một bên, nín cười đưa tay phải lên trán làm động tác nghiêm chào trong quân đội: "Đồng chí Nhan Khanh, cố lên.''
Lông mi đen nhánh của cô rủ xuống, tạo thành một đường vòng cung:"Cảm ơn đồng chí Tư Hà đã động viên.''
Mỗi diễn viên đều trải qua một quá trình tôi luyện dài đằng đẳng, đi từ vai diễn quần chúng không một lời thoại đến vai phụ mờ nhạt, cuối cùng là vai chính trung tâm.
Đó là người ta, còn cô ngay từ khi xuất đạo dù là tài nguyên diễn xuất hay thời trang đều nhiều đến mức khiến người ta đỏ mắt ghen tị.
Trong bốn năm tham gia vào giới này cô toàn nhận vai chính, thỉnh thoảng có nhận một số vai phụ nhưng không giống phụ lắm vì công ty chủ quản lấy danh nghĩa đầu tư đòi sửa kịch bản, tự ý thêm đất diễn, đi bài diễm áp nữ chính khiến cô đắc tội bao nhiêu người.
Nhiều lắm, đếm không hết.
Cho nên mới có trình trạng như hiện tại. Có một số đồng nghiệp nhân lúc Nhan Khanh thất thế liền lật lại thù cũ năm xưa.
Một cộng sự cũ nào đó, đến cô còn không nhớ tên đột nhiên đăng một bài tế dài.
[@Dao Chi: Chúng ta cố gắng đi từng bước nhỏ, cô ta lại đi duy nhất một bước lớn đoạt hết hào quang, ''diễm áp quần phương'', ''mỹ nữ số một Đế Đô'' đồ đó, nhưng mọi người yên tâm kẻ mà ai cũng biết có chống lưng mạnh lại có tài năng diễn xuất dư sức đè bẹp nữ chính, các fan không cần lo lắng bán thảm khắp cõi mạng, mọi chuyện sớm ổn thôi. Chúc may mắn!]
Kẻ mà ai cũng biết lại lần nữa lên hot search.
Quả nhiên, bài đăng này nghe như khen ngợi nhưng thực ra không giống an ủi chút nào, giống chửi xéo hơn.
Cư dân mạng: ?
Fans nội bộ: Mọe nó!
[Ướm chân mang thai: Ơ, Dao Chi là ai? Lại thêm một người tuyến mười tám góp vui à hay ké fame?]
Rất nhanh đã có người đứng ra giải thích ân oán sâu xa giữa hai người này.
[Đẻ trăm trứng một lúc: Lầu trên low quá! Dao Chi là nữ chính trong phim đó, nghe nói bị nữ phụ chèn ép, đất diễn chẳng bao nhiêu. Chắc là sinh lòng oán hận, bỏ đá xuống giếng đây mà!]
[Nước biển có vị ngọt: Ôi tưởng hai người đó là bạn bè thân thiết, hồi xưa Dao Chi thường @ kẻ mà ai cũng biết dưới bài viết của mình mà.]
[Mật ong mới có vị ngọt, ngốc à: Ô thế con thuyền tình bạn lật rồi à!]
Rất nhanh cư dân mạng đã đào ra đống ảnh choàng vai, hôn má thắm thiết trước kia của chính chủ cùng kẻ mà ai cũng biết.
[Bán mình cho tư bản: Kẻ mà ai cũng biết khi trẻ nhìn có khí chất thanh thuần ghê.]
Loạt ảnh khi mới gia nhập giới giải trí của Nhan Khanh cũng nhanh chóng đào lại, tướng mạo khi mới vào ghề quả thật nổi bật, mắt hạnh long lanh, nước da trắng ngần, khung xương lại nhỏ nhìn có cảm giác yếu đuối cần chở che. Khi trẻ cô còn để tóc mái ngang cộng thêm gò má phúng phính trông vô cùng đáng yêu, hoạt bát.
Khác xa với hình tượng hiện tại, một bình hoa lạnh lùng vô hồn.
Rất nhanh mọi người dần quên người tàn hình Dao Chi, trong diễn đàn đã có người lập topic bỏ phiếu mỹ nữ nào thanh thuần nhất giới giải trí.
[Đao kiếm vô tình: 1 vote cho Lâm Ấu Vi.]
[Đâm chết vài người: 1 vote cho kẻ mà ai cũng biết.]
[Sớm muộn cũng đi tù: +1 vote cho Tư Hà.]
[Lạc đề rồi: Lầu trên mắt mù à, đang vote về ''thanh thuần'' đó, ma nữ cũng dám cho vào, mau cút ra, ở đây chỉ có mỹ nữ hệ đáng yêu.]
[Cái miệng này sớm muộn cũng gây họa: +2 vote cho bình hoa nát, kẻ mà ai cũng biết có vibe thanh xuân vườn trường, còn mấy cô kia cùng lắm là em gái nhà bên thôi.]
[Bà nội chúng mày nè: Vợ tui hồ đồ quá, ráng chú tâm sự nghiệp không làm khùng làm điên thì cổ bá nhất giới này rồi. Đường sự nghiệp rộng mở nhưng thích tự hủy.]
[Gió xuân thổi bay mái nhà: Ơ, mỹ nữ yêu đương với đại gia thì làm sao? Gió tầng nào theo tầng đấy thôi. Chứ chẳng lẽ phải yêu thằng áo rách thì mấy người mới hài lòng. Ăn no nhiều chuyện quá rồi đó.]
[Nhặt được một mái nhà tranh: Không phải fan mà cứ nhắc đến khí chất thanh xuân là nghĩ ngay đến Nhan Khanh.] *Bình luận bị vô hiệu hóa vì vi phạm nguyên tắc cộng đồng.*
[Mất nhà rồi: Hazzz…mạng này chắc là của nhà cổ rồi, mới nhắc tên một chút đã bay acc.]
[Hướng gió mà đi: Ôi người vợ cũ hồ đồ, nàng quả là dằm trong tim của nhân gian.]
[Đi vào lò thêu: Nhớ năm xưa phim , ả diễn đơ cực mà vibe thanh xuân vườn trường nổi bật làm tui ghét bả không được luôn. Coi một mạch hết cả bộ phim não tàn, nể mình khi xưa thật.]
[Trạm phản hắc: Bị scandal cấm kỵ thế mà khi nhắc đến topic này vẫn lưu lại danh tiếng thì quả thật kẻ mà ai cũng biết không phải dạng vừa đâu nhé.]
[Phi thăng thành thần: Đỉnh lưu hàng thật giá thật.]
Có vẻ hôm nay lại là một ngày trở thành trung tâm mạng xã hội.
Nhan Khanh thở dài một hơi, thật muốn hỏi thăm làm cách nào cả đêm chửi lộn mà sáng hôm sau vẫn năng lượng tràn đầy đi làm thế?