Một cổ lực hút mạnh mẻ từ dưới chân của hai người Hắc Đồng Ngã Dạ cùng Tử Linh Nha khiến cho sắc mặt hai người này lặp tức biến đổi liên tục. Nhất là Hắc Đồng Ngã Dạ người này lặp tức xuất ra hơn mười loại pháp bảo phòng thân hắn cắn răng một cái mười loại pháp bảo này ầm ầm bạo tạc tạo ra một lực xung kích vô cùng cường đại.
Mắt thấy Hắc Đồng Ngã Dạ giống như có biểu hiện muốn thoát khỏi lực hút do đạo thuật mình đánh ra. Lão giã khô gầy lại nhấc tay điểm ra thêm một chỉ.
Một chỉ vừa điểm ra, cả người lão sức sống giống như bị đẩy ra ngoài, tăng thêm lực hút dưới chân của hai người hắc ám giới.
- Không...
Một tiếng rống giận không cam do Hắc Đồng Ngã Dạ vang lên lúc này hắn không còn lựa chọn nào khác ngoài việc liều mạng để thoát thân. Đưa tay lên lặp tức hung hăn móc xuống một bên mắt của hắn mạnh mẽ kéo xuống, mang theo máu tươi bắn ra ngoài như một khe suối nhỏ, hắn ném mạnh một mắt vừa được móc ra của hắn xuống dưới vòng dao động vô hình dưới chân. có lẽ đây là thủ đoạn mà hắn hoàn toàn không muốn.
Con mắt kia vừa được ném xuống liền tạo ra một hắc động chân không, ở bên trong màng giao động vô hình tạo ra lực hút kia lại sinh ra một lực đẩy kì dị. Hắc Đồng Ngã Dạ hét lớn.
- Đáng chết... Ta sẽ quay lại nghiền nát nơi này.
Thân ảnh hắn thoát một cái liền sắp đi ra được tầm ảnh hưởng của lực hút bởi đạo thuật của lão già khô gầy, gương mặt dữ tợn âm độc nhe răng nhếch miệng đầy không cam kết hợp với một bên mặt anh tuấn của hắn dính đầy máu tươi bởi một con mắt bị lấy ra, thế nhưng trong lúc này một âm thanh lạnh lẽo lại vang lên.
- Bí Thuật... Di Hình Hoán Vị.
Âm thanh này vừa dứt chỉ thấy thân thể của Tử Linh Nha sấp chìm hoàn toàn vào trong màng dao động vô hình kia đột nhiên biến mất, khi xuất hiện nàng đã ở vị trí của hắc đồng ngã dạ, sau đó không chút chậm trể nàng liền phi người đi vào trong vòng xoáy.
- Linh Nha... ngươi...
Âm thanh của hắc động ngã dạ chưa nói hết hắn đã hoàn toàn bị hút vào bên trong thế giới song song của đạo thuật mà lão giã khô gầy đánh ra rất nhanh biến mất.
Lúc này Lão giả khô gầy đã không thể làm gì khác ngoài việc chơ mắt nhìn Tử Linh Nha rời đi. Cái lão đem ra đánh đổi để có thể giam cầm hết năm người của hắc ám giới chính là thọ nguyên cùng khí huyết của lão. Giời đây bản thân lão thời khắc này, tử khí đã tràng ra không ích. Hiển nhiên mạng sống của lão đã như chỉ mành treo chuôn.
Những người ở mười ba ngọn núi cùng với những Huyền yêu đang kịch chiến trên bầu trời đều chứng kiến hết thảy mọi chuyện, nhất là đám người Bạo Long nước mắt sớm đã có thể nói là tuôn ra như suối.
- Lão gia tử...
Tiếng nghẹn ngào từ cổ họng phát ra. Giây phút này toàn bộ Viễn Lạc Tinh như truyền ra một khúc tấu âm tang thương bất hửu vang vọng khắp đất trời khiến cho cỏi lòng người ta có một loại bùi ngùi thương cảm.
Đột nhiên phía xa xa trên bầu trời xuất hiện dị tượng. Một vòng ánh sáng chói lòa giống như một mặt trời phủ xuống đại địa, tiếp đó là từng vòng từng vòng sáng lớn có nhỏ có dần dần hình thành trên bầu trời.
Lão già khô gầy lúc này thân thể đã là tử khí lượn lờ phản phất giống như ngọn đèn trước gió có thể vụt tắt bất cứ lúc nào. lão đưa đôi mắt đục ngầu của lão nhìn lên bầu trời phía xa xa...
- Không thể nào... Đây... đây là...
Bên trong vòng ánh sáng chói mắt đầu tiên khi đã bắt đầu dần dịu lại thì từng bóng người bắt đầu xuất hiện. những người này trên thân đều toát ra một loại ánh sáng thần thánh đối lặp với những người của Hắc Ám đến trước, loại lực lượng họ sử dụng được gọi là quang minh.
- Chết tiệt người của Thánh Quang tới rồi a... Làm sao bây giờ, các Trưởng tọa hộ đạo đã không thấy đâu rồi, chúng ta nên làm thế nào bây giờ?
Lặp tức những người của hắc ám giới nhau nhau lên tiếng bọn họ vô cùng bất an, nếu các vị trưởng tọa hộ đạo bọn họ vẩn còn thì đây có lẽ chỉ là cuộc chiến đồng cấp giữa các đệ tử nhưng với tình hình hiện tại người của thánh quang lại đến trong giờ khắc mấu chốt như thế này...
Đôi mắt lão già khô gầy đang mơ hồ nhíu mài trầm ngâm, hắn bằng vào điển tịch cũng biết được chút ích về thế giới bên ngoài. Đặc biệt là ghi chép về Thiên Khải Thánh Hoàng người này có một cuộc đời truyền kỳ ở Thánh Quang Giới cơ hồ ai cũng biết.
- Người của Thánh Quang Giới sao,
Khẻ lầm bầm một câu gương mặt lão cũng giãn ra không ích. bởi vì theo điển tịch ghi lại người của Thánh Quang Giới coi bộ cũng là một đồng minh chống ngoại vực, thế nhưng trong lúc này.
Đột nhiên trong lúc lão thoáng suy tư thì một vệch sáng giống như một mũi tiễn dùng tốc độ khủng khiếp đánh tới lão.
Xoẹt một tiếng máu tươi vung ra, chỉ thấy đôi mắt của lão giả khô gầy trợn to hết cở. trước ngực lão lặp tức xuất hiện một cái lỗ to bằng nắm tay, ngay cả máu cũng không rĩ ra ngoài mà giống như đang bị ánh sáng hòa tang.
Một màng này phát sinh tất cả mọi người trên Viễn Lạc Tinh đều rành rành chứng kiến có kinh ngạt có thất thần phần nhiều là mơ hồ chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Từ bên trong vòng sáng trên bầu trời đi ra một thân ảnh. người này trung niên, gương mặt lạnh lùng hai hàng lông mài dựng thẳng khí thế bá đạo tuyệt luân, vận một bộ đạo bào màu đỏ vô cùng bắt mắt,
Thân hình nhoáng một cái đã đứng bên cạnh lão già khô gầy người này liền lặp tức đưa tay lên trên đĩnh đầu của lão kéo ra từng đoàn khí lưu màu trắng đục có từng loại hoa văn phực tạp đang xen.
Thử đoạn này hiển nhiên là đoạt đạo cơ Tinh Tử Vị Diện.
- Tên Cầm Thú...
Ngao...
Một tiếng rống giận kinh thiên phát ra từ đĩnh ngọn núi Minh Đâọ Tông. Bạo Long hoàng toàn mất khống chế bản thân hắn gào gú thê lương thân thể ầm ầm biến lớn rất nhanh đã cao lớn tới vài trăm mét há cái miệng to hơn cái nhà toàn răng nhọn cắn tới người trung niên vận đạo bàu màu đỏ.
- Súc sinh, cút sang một bên.
Thế nhưng người này chỉ nhẹ nhàn đưa ra một tay tát xuống phía dưới. một tát nhẹ nhàn đã đánh bay Bạo Long bắn về ngọn núi phía dưới, với thân hình đồ xộ khiến cho một mãnh núi rừng bị sang phẳng thành bình địa.
Sau khi một tác đánh ra người này động tác vẩn không dừng lại tiếp tục biến đổi thủ pháp liên tục rút ra từng dòng khí lưu màu trắng ngà trên đĩnh đầu của lão giã khô gầy.
Đôi mắt lão lúc này đã mơ hồ không còn nhìn rõ trước mắt chỉ là khi Bạo Long kia rống giận lão vẩn có thể cảm nhận được, nước từ trong hóc mắt bắt đầu tuôn ra không vì đao đớn kịch liệt từ linh hồn và thể xác trong tình trạng bây giờ của lão mà vì một tiếng rống giận thê lương kia.
- Vậy ra... đây là kết cuộc của ta sao?
Lão thở dài lẩm bẩm.
Trung niên vận trường bào màu đỏ này từ lúc ra tay tới giờ vẩn không dừng lại không có một ngôn ngử nào, có chăn trong lúc này trong đôi mắt hắn ẩn ẩn có một tia kích động dị thường, thế nhưng hắn lại nhíu mài.
Rào...
Một tiếng sói chu kinh thiên lại phát ra rồi một tiếng Ngưu âm như có thể đánh vỡ cả thương khung truyền đến.
Tứ Dực Ngân Lang Cùng Độc Giác Hà Ngưu lặp tức xong lên. trên tay của trung niên ngân lang xuất hiện một cây roi màu đỏ lúc này nó như hóa thành một thanh huyết đao mạnh mẽ đánh xuống khí thế như muốn bổ đôi người trung niên vận trường bào màu đỏ ra. có thể thấy được sự phẩn nộ đến cùng cực của Ngân Lang. Bên kia Độc Giác Hà Ngư cũng ngữa cổ lên trên cái sừng của hắn xuất hiện một quả cầu mang theo hương vị mộc thuộc tính vô cùng nồng đậm.
Vút... Vút...
Hai loại công kích nhanh chóng đánh tới sắc mặt người trung niên vận đạo bào màu đỏ lúc này lần đầu tiên nhẹ biến đổi.
Rút ra đạo cơ của một Tinh Tử vị diện là chuyện cũng không mấy dễ dàng nhưng hắn tính ra là một người vô cùng mai mắn, vừa từ truyền tống ra lại gặp đúng thời khắc một Tinh Tử Vị Diện suy yếu nhất, đổi lại là bất kỳ ai cũng không cưỡng lại được loại cơ duyên này, vì thế hắn không chút do dự ra tay.
Mắt thấy hai đạo công kích xé không mà đến người này cắn răng quả quyết thu tay thân hình rút lui. hắn mặt dù tu vi vượt xa hơn Tứ Dực Ngân Lang cùng Độc Giác Hà Ngưu nhưng lúc này là thời điểm mấu chốt để dung nhập đạo cơ trong cơ thể hắn không thể có bất kỳ sơ xuất nào.
Như vậy người này quyết đoán, mặt dù chưa hoàn toàn chiếm hết đạo cơ Tinh Tử trong người của lão giã khô gầy nhưng hắn cũng ném xác lão già ra ngoài thân hình nhanh chóng thối lui về vòng ánh sáng trên bầu trời nơi hắn vừa đi ra.
Tứ Dực Ngân Lang đôi mắt lóe lên một cái tốc độ hắn lặp tức bạo tăng nhanh tay đón lấy được thân thể lão già khô gầy, lúc này lão chẳng khác gì một cái xác chết, hơi thơ mõng manh tử khí lượng lờ.
Cùng lúc đó.
Ầm...
Ở đỉnh ngon núi thứ hai Khưu Chỉ Giáo một bóng người từ đó phi lên tốc độ cực nhanh đánh mạnh về phía vòng ánh sáng mà trung niên vận đạo bào màu đỏ vừa thối lui trở về.
Một cái đồ đằng với trăm vạn đọa hoa văn cực kì tối nghĩa đánh thẳng vào cái vòng ánh sáng kia, khí thế kinh thiên như muốn đưa cái vòng ánh sáng đó về nơi mà nó được sinh ra.
- Làm càng, không biết sống chết, con chuột đáng thương này...
Từ trong vòng sáng liền truyền ra vài tiếng nói lại vô cùng bá đạo của kẻ bề trên, giống như trong mắt bọn họ những người trên Viễn Lạc Tinh hoàn toàn không ở cùng một cấp bậc.